Quan Sách

Chương 726 : Đại hôn

Ngày đăng: 11:16 18/04/20


Hôn lễ của Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ cử hành ở thôn Độ Gỉa, Hương Sơn, Tây Giao, Bắc Kinh.



Tuy hôn lễ tổ chức rất khiêm tốn, nhưng ngày hôm đó vẫn là xe hoa đầy đường, người tấp nấp như biển.



Hôn lễ lần này của Trần Kinh, đối với truyền thông Hồng Địa mà nói, đúng là đại sự từ trên xuống dưới của công ty họ. Truyền thông Hồng Địa toàn diện hoạch định hôn lễ, mởi MC trứ danh của CCTV đến hiện trường điều khiển chương trình, còn minh tinh đạo diễn kí hợp đồng của truyền thông Hồng Địa cũng tề tựu, bởi vậy lôi kéo cả giới quyền quý toàn bộ thủ đô đều tập trung ở Tây Giao.



Bên phía Trần Kinh, đồng nghiệp từ Sở Giang, còn cả Lĩnh Nam đều tới tham gia hôn lễ, cấp dưới rất nhiều người đều cùng chứng kiến Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ một đôi vui mừng kết duyên, cùng tiến lễ đường.



Phần đầu của hôn lễ tiến hành theo kiểu thủ đô đang thịnh hành, làm rất lãng mãn, nhất là MC nổi tiếng Tiểu Bạch và Tiểu Đổng của CCTV làm MC tại hiện trường, không ngừng truy hỏi thời điểm hai người Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ quen biết, quá trình yêu nhau.



Đối mặt với trường hợp như vậy, Trần Kinh có chút thận trọng, Phương Uyển Kỳ thì tự nhiên hào sảng.



Hai người mặc dù trước khi sự việc diễn ra đã bàn bạc, nhưng không thoát được truy vấn, trong lúc vô ý đã tuôn ra bí mật mọi người không lường được, hiện trường lễ thành hôn vì thế cũng rất sôi động.



Hôn lễ có một màn là bái thiên địa, sau đó cô dâu phải dâng trà hai bên cha mẹ.



Hai người Trần Chi Đống hôm nay vui như hoa, Phương Uyển Kỳ dâng trà, gọi một tiếng “cha” “mẹ”, hai vợ chồng vui vẻ bưng trà lên, sau đó từng người tặng bao lì xì cho Phương Uyển Kỳ, cô dâu thay đổi cách xưng hô.



Trong phong tục của Sở Giang là từ khi thành người một nhà, bố chồng mẹ chồng phải cho con dâu bao lì xì.



Tuy cô con dâu mà Trần Kinh lấy được cho Trần Chi Đồng không phải là cô gái bình thường, giá trị bản thân hơn cả trăm triệu, nhưng truyền thống phong tục này hai người vẫn rất coi trọng, sớm đã chuẩn bị mỗi người một bao lì xì.



Vợ chồng Phương Lộ Kiên cũng rất vui mừng, Trần Kinh đổi cách xưng hô gọi cha mẹ, hai người cũng vui tươi hớn hở.



Nhất là Từ Liên.



Hiện tại con gái con rể của bà đều khiến người ta ngưỡng mộ.



Phương Uyển Kỳ sự nghiệp thành công, đối tượng tìm được là người có tiền đồ vô lượng trong giới chính trị, con rể Trần Kinh này càng nhìn càng thích, càng nhìn càng cảm giác cậu ta tương lai sẽ rất thành công.



Mà Phương Liên Kiệt cũng không bất hảo như trước kia, sau khi đến quân khu Trung Nguyên rèn luyện vài năm, hiện tại đã tương đối thành thục rồi, với độ tuổi này của Phương Liên Kiệt, hiện tại là cán bộ cấp Trung đoàn trưởng, với xu thế phát triển của anh ta, cũng sẽ phát triển rất khó lường trong quân đội.



Hiện trường hôn lễ đều là yến tiệc xa hoa, Phương Uyển Kỳ và Trần Kinh trải qua thời gian yêu nhau lâu như vậy, cuối cùng nở hoa kết trái tu thành chính quả.




Trần Kinh nhíu mi nói:

- Em thay đổi cũng không ít, trước khi kết hôn em tùy tiện, hết sức tự tin chế giễu hiện tại, vừa kết hôn, trong đầu em đã toàn là tư tưởng của phụ nữ đã có chồng.



Phương Uyển Kỳ cười ha hả nói:

- Cái đó đương nhiên rồi, thế nhân ai cũng biết đàn ông là loài động vật có mới nới cũ. Cho nên trước và sau khi kết hôn, thái độ của em phải thay đổi, ai bảo ông xã em có sức hấp dẫn đến vậy? Hơn nữa càng ngày càng có sức hấp dẫn.



Anh không biết có cơ quan nghiên cứu từng điều tra, sức hấp dẫn của đàn ông đã kết hôn vượt xa những tên nhóc chưa kết hôn sao?



Đàn ông như rượu, càng trần càng thơm, nữ nhân như hoa, thanh xuẫn dễ qua…



Trần Kinh hũ thanh nói:

- Mấy cái này của em đều là lý luận vứt bỏ, hoàn toàn nói hươu nói vượn.



Phương Uyển Kỳ cố gắng kéo cánh tay Trần Kinh:

- Dù sao em mặc kệ, cả đời này em sẽ kéo anh, em và anh là một, sẽ không bao giờ chia lìa, nếu thật sự có cô gái nào không có mắt, haha…



Phương Uyển Kỳ cười lạnh lùng, ánh mắt trắng dã nhìn chằm chằm Trần Kinh…



Trần Kinh dịch chuyển ánh mắt, trong lòng bỗng nhiên thấy lạnh người, cô bé Phương Uyển Kỳ này, cũng không phải người bình thường.



Vừa nghĩ đến đây, Trần Kinh nói:

- Được rồi, bà xã, em may mắn thật, em so với những cô gái khác trong thiên hạ, đã chiếm được tiên cơ, ít nhất về mặt pháp luật, anh là người đàn ông của em, điểm này có thế nào cũng không thay đổi được.



Phương Uyển Kỳ ngẩn người, đột nhiên bỏ cánh tay Trần Kinh ra, giọng the thé nói:

- Ái chà, nhìn bộ dạng của anh kìa, thật sự cho ít màu anh đã mở được xưởng nhuộm rồi, anh còn thực sự cho rằng em để ý anh tiếp xúc với cô gái khác sao, không giấu gì anh, em tiểu Phương cái không thiếu nhất chính là tự tin.



Cô gái nào mà hiền lành như con chim nhỏ nép vào anh như em.



Chỉ với cái tính cách hâm hâm của anh, may là em theo anh, nếu những cô gái khác, xem chừng đã sớm đá anh rồi..



Cô nói xong, cười ha hả, Trần Kinh cũng cười theo, nhưng trong khoảng khăc này, trong đầu hắn bỗng nghĩ tới một mảnh tình khác, dung nhan tuyệt thế tinh xảo…