Quan Sách
Chương 733 : Dụng tâm của Liêu Triết Du
Ngày đăng: 11:17 18/04/20
Hongkong, màn đêm của vịnh Victoria trêu chọc người.
Khách sạn Minh Châu Đông phương, phòng tổng thống xa hoa ung dung đại khí, thảm Italy mềm mại, trang trí tinh mỹ phía trên hòa nhập với làn gió hiện đại và đơn giản thời phục hưng, phối hợp với sô pha hoa lệ, cả gian phòng lộ ra phong tình thời thượng của Italya.
Liêu Triết Du nằm ngửa trên vị trí chính của sô pha, trên bàn bên cạnh đặt một cốc cà phê đại tượng hảo hạng. Khí nóng của cốc cà phê bốc lên xung quanh, khiến không khí trong phòng có một sự yên tĩnh đặc biệt.
Trên ghế salon dài đối diện Liêu Triết Du có hai người ngồi, một nam một nữ.
Người đàn ông chừng 40 tuổi, vẻ mặt có chút bí hiểm, người phụ nữ cũng tương đương, trang sức rất xa hoa, mặc lễ phục kiểu Trung Quốc, toàn thân lại không có vẻ thản nhiên và thanh lịch của con gái Phương Đông, mà lại khiến người ta có cảm giác hào sảng mà thẳng thắn của phụ nữ phương Tây.
Người đàn ông ánh mắt nhìn chằm chằm Liêu Triết Du, mặc dù ông ta giấu rất kĩ, nhưng trong mắt vẫn lộ ra vẻ nịnh bợ.
- Anh rể ba, anh hiện tại chuẩn bị xử lý sự việc như nào?
Liêu Triết Du thản nhiên nói.
Người đàn ông trung niên ngồi thẳng người, bộ mặt bí hiểm dần tan biến, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạn.
Ông ta không phải ai khách, chính là Lưu Thịnh gần đây vẫn tránh ở Hongkong.
Một câu anh rể của Liêu Triết Du khiến ông ta vui như mở cờ trong bụng.
Vợ Lưu Thịnh, Liêu Hà chỉ là nhánh bên của Liêu gia, cũng không tính là chị em của Lưu Triết Du, quan hệ khá xa.
Liêu gia đông con nhiều cháu, tới đời Liêu Triết Du và Liêu Hà, anh em họ Liêu có tới mấy chục người, chân chính có thể dựa vào cây to Liêu gia này không nhiều.
Dòng như Lưu Hà, bà ấy và Lưu Thịnh kết hợp, ra ngoài cơ bản đều là nước cờ của Liêu gia, Lưu Thịnh mạnh vì gạo bạo vì tiền, người không rõ nội tình sẽ cho rằng ông ta con rể của Liêu gia danh tiếng lừng lẫy của thủ đô, kỳ thật ông ta cách trung tâm Liêu gia khá xa.
Bình thường với thân phận của Lưu Thịnh, cơ hội tiếp xúc với Liêu Triết Du cũng không nhiều, ông ta tiếp xúc với Liêu Triết Du cũng là chuyện mấy năm gần đây.
Liêu Triết Du từ trung nguyên chuyển tới chiến đấu ở các chiến trường vùng duyên hải. Lưu Thịnh được nếm vị ngọt từ quan hệ với Liêu gia, cho nên ông ta vắt óc nghĩ cách kéo gần mối quan hệ với Liêu gia.
Phản ứng khoác lác đó thể hiện là trong lòng Lưu Thịnh chột dạ, hốt hoảng, bởi vì sự việc của Hải Sơn ông ta không thể thoát khỏi liên quan, một khi điều tra ra vấn đề, ngoài cách chạy trốn ông ta không còn cách nào nữa.
Đương nhiên, Lưu Thịnh lúc này điều muốn làm chính là chỉnh đổ Trần Kinh, chỉ cần Trần Kinh suy sụp, vấn đề nằm sâu bên trong hạng mục Bán sơn hào đình sẽ có thể che đậy, trong tình huống như vậy, ông ta có khả năng tránh được một kiếp.
- Anh rể ba à, em tính cách khá thẳng, em có thể cho anh một tin chính xác, đó là chúng ta nói một ngàn, mười ngàn, đều là người một nhà, anh có gì khó xử, cần giúp đỡ, em chắc chắn sẽ không bàng quan.
Liêu Triết Du chuyển chủ đề.
Anh ta cười nói:
- Anh vẫn nên quay về Lĩnh Nam đi, Lĩnh Nam có lợi cho công tác của anh, anh muốn đi Hải Sơn, có thể dừng lại ở Việt Châu thôi, Việt Châu cũng có cơ hội…
- Cái này…
Lưu Thịnh có chút do dự.
Thái độ của Liêu Triết Du bỗng nhiên thay đổi khiến trong lòng ông ta vui vẻ, nhưng Liêu Triết Du bảo ông ta về Lĩnh Nam, trong lòng ông ta không yên.
Hiện tại ông ta muốn nhờ lực lượng của Liêu gia giúp đỡ làm cú đánh cược cuối cùng, chính ông ta lại không muốn ở vào hiểm cảnh.
Liêu Triết Du thừa nhận ông ta đầy đủ, nhưng cùng với việc thừa nhận, ông ta phải mạo hiểm phiêu lưu, ông ta nên làm gì bây giờ?
- Lão Lưu, trở về đi, đợi em ở Việt Châu em thấy cũng không tồi, trời của Hải Sơn không sập được. chủ tịch Thanh Hương hiện tại chẳng phải rất khá sao? chúng ta và bất động sản Ôn Hải cùng tiến lùi, em cũng không tin bọn họ không có hành động gì, thế cục như vậy sẽ xấu đi.
Hơn nữa chúng ta trở về mọi người cũng có thể thương lượng…
Liêu Hà khuyên can.
Liêu Hà và Lưu Thịnh tính cách hợp nhau, đều là đồ giả dối, nhưng Liêu Hà có gan mạo hiểm hơn Lưu Thịnh.
Điểm này chắc có quan hệ với xuất thân của hai người, Lưu Thịnh xuất thân dân đen, đi được tới hôm nay không dễ dàng, ông ta càng quý trọng những gì mình đã có.