Quan Sách

Chương 735 : Kiên trì hay từ bỏ?

Ngày đăng: 11:17 18/04/20


Sự thật đã chứng minh những phán đoán của Trần Kinh là không sai.



Sự việc liên tiếp xảy đến, hơn nữa vấn đề chủ yếu là từ nội bộ Lân Giác.



Hơn mười cán bộ Phó phòng mười phòng của Lân Giác đã cùng nhau phản ánh lên trên về vấn đề Trần Kinh, dựa vào những gì họ phản ánh, Trần Kinh ở Lân Giác thích làm những công trình hình tượng, công trình thể diện, trực tiếp can thiệp vào việc đấu thầu công trình và thi công xây dựng cơ sở, ngoài việc can thiệp vào việc đấu thầu công trình, kế hoạch thi công và yêu cầu thi công, thì còn có ảnh hưởng nghiêm trọng tới chất lượng công trình.



Ngoài những điều đó ra, trong việc xây dựng kinh tế thì Trần Kinh cũng là một người rất cực đoan, muốn tạo ra điểm đặc biệt của ngành sản xuất đồ gia dụng ở Lân Giác, hắn tạo áp lực lên những ngành khác như xây dựng, thủ công mĩ nghệ, công nghệ thông tin, phá vỡ quy luật cạnh tranh công bằng trong xã hội, ảnh hưởng rất lớn tới Lân Giác, thậm chí là môi trường đầu tư của Hải Sơn.



Mà trong chuyện này, còn còn có một vị lãnh đạo trong Ủy ban nhân dân Quận Lân Giác tố cáo Trần Kinh, ông ta tố cáo Trần Kinh ở trong Đảng ủy và Ủy ban Lân Giác lộng quyền, lôi kéo người khác tôn thờ hắn, trong nội bộ Đảng ủy thì độc đoán, không tiếp thu ý kiến của người khác.



Căn cứ vào những tố cáo đó, Ủy ban Kỉ luật thành phố, Ban Tổ Chức thành phố đã cử người về Lân Giác điều tra làm rõ sự tình, chỉ trong một thời gian ngắn mây đen đã giăng kín bầu trời Lân Giác, khiến cho chính đàn ở Lân Giác trở lên ảm đảm.



Trần Kinh nhận được điện thoại của Phó bí thư Ủy ban Kỉ luật Chu Hồng Vân, lúc đó Trần Kinh đang ở Việt Châu.



Chu Hồng Vân trong điện thoại rất khách sáo, ông ta thông báo cho Trần Kinh tình hình là có người đã phản ánh với Tổ Chức vấn đề liên quan tới hắn, ông ta hi vọng Trần Kinh có thể trực tiếp đối diện với vấn đề này, phối hợp với Tổ Chức điều tra, tìm ra sự thật, tìm ra sự thật để trả lại thanh danh cho hắn.



Trần Kinh lẳng lặng nghe những gì Chu Hồng Vân nói, sau đó bình tĩnh nói:



-Phó bí thư Chu, tôi còn có một nghi vấn nữa, tôi thực sự muốn biết việc điều tra lần này do Ban Tổ Chức đứng ra hay do Ủy ban Kỉ luật đứng ra điều tra, nếu do Ủy ban Kỉ luật điều tra, thì tôi có thể nói rõ ràng với anh, Trần Kinh tôi từ khi ra nhập Đảng tới nay, luôn luôn tự kiểm điểm bản thân, không để mình làm những việc trái pháp luật!



Điều tra có thể, nhưng không thể vì vậy mà bôi nhọ danh dự của cán bộ…



Chu Hồng Vân nghe thấy Trần Kinh nói vậy, sắc mặt liền thay đổi, nói:

-Tiểu Trần, cậu nói vậy có ý gì? Ý của cậu là việc điều tra của chúng tôi là đang bôi nhọ cậu? Đây không giống với lời nói của một cán bộ Đảng viên, cậu phải có trách nhiệm với lời nói của mình!



Trần Kinh cười nhạt, nói:

-Phó bí thư Chu, tôi luôn có trách nhiệm với lời nói của mình. Tôi hiện tại đang ở Việt Châu, Tổ điều tra vào Lân Giác làm việc tôi rất hoan ngênh, tôi không ở Lân Giác thì càng tiện cho công việc của các anh, tôi rất tin tưởng vào Tổ Chức!




Châm một điếu thuốc, hít một hơi thật sâu, Trần Kinh thở dài một hơi.



Một cảm giác đã lâu không có đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn.



Hắn từ khi tốt nghiệp đại học tới nay, mấy năm nay dốc sức trên chính đàn không biết bao nhiêu lần hắn phải đối mặt với nguy hiểm, mỗi lần đối mặt với nguy hiểm thì trong lòng hắn đều tự nhiên xuất hiện nguồn năng lượng ngoài sức tưởng tượng.



Trần Kinh là một người rất mạnh mẽ, đồng thời cũng là một người tham vọng chiến thắng tham vọng thành công.



Vì đối với tham vọng thành công, mỗi lần đối đầu với tình hình khó khăn, hắn không bao giờ khiến cho mình trở lên suy sụp, nghĩ giải pháp sẽ khiến cho hắn nhanh chóng phấn chấn trở lại.



Hắn hiểu rõ đạo lý mưu tại người thành tại trời.



Nhưng hắn càng hiểu rõ nếu làm một việc mà không nỗ lực hết sức, không toàn tâm toàn ý làm, dù có thành công, thì cũng có bao nhiêu cảm giác thành công?



Ngược lại, nếu đã toàn tâm toàn ý làm một việc gì đó, dù cuối cùng thất bại trong gang tấc, cũng có bao nhiêu cảm giác tiếc nuối chứ?



Trần Kinh lẳng lặng hút thuốc, mắt nhìn xuyên qua cửa sổ.



Lúc đó trời đã tối, Việt Châu đã chìm vào trong bóng tối, đèn trong phòng Trần Kinh vẫn chưa bật, cả căn phòng tối đen như mực.



Hắn hút thuốc, tàn thuốc trong bóng tối lóe sáng, hút xong một điếu, Trần Kinh dập tàn thuốc, hắn lấy điện thoại ra nhắn tin cho Kiều Chính Thanh.



Theo kế hoạch thì hắn vẫn phải ở Việt Châu một ngày nữa, ngày mai hắn tới Ủy ban nhân dân gặp Kiều Chính Thanh, nhưng sự việc đã thay đổi, hắn muốn biến chuyện công việc trở thành cuộc gặp mặt riêng.



Hắn chuẩn bị tối nay sẽ tới nhà Kiều Chính Thanh một chuyến, biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, từ trên xuống dưới Trần Kinh nhất định phải làm rõ hoàn cảnh hiện tại của mình!