Quan Sách

Chương 769 : Chuyến thị sát tốt đẹp!

Ngày đăng: 11:17 18/04/20


Sau cơn mưa, phong cảnh ngoài núi Bạch Thạch vô cùng tươi đẹp.



Trần Kinh đưa Kiều Chính Thanh đi tham quan một vòng Bạch Thạch Sơn. Đứng trên đỉnh cao nhất của núi Bạch Thạch, toàn bộ Lân Giác, thậm chí cả Hải Sơn đều có thể thu gọn trong tầm mắt.



Mà nơi đẹp nhất nhìn từ vị trí này chính là cảng Lân Giác Hải Sơn.



Trên bến cảng, các thùng container hàng chất cao như núi, tàu thuyền lớn nhỏ qua lại không ngớt trên măt biển, chiếc thì cập vào bến tàu, chiếc thì chất đầy hàng hóa đang từ từ rời bến, thật là cảnh tượng trăm tàu đan nhau.



Tuy lúc này đã là hoàng hôn, nhưng bến cảng vẫn bận rộn như vậy, các container hàng được dỡ xuống, đoàn xe vận tải như đoàn kiến chuyển nhà mang trên lưng những chồng hàng hóa tản về tứ phía, trên bến cảng xe cộ như nêm, không khí vô cùng náo nhiệt.



Trần Kinh chỉ về phía bến cảng, nói với Kiều Chính Thanh:

- Chủ tịch Kiều, chúng tôi dự tính mở rộng bến cảng ra gấp đôi, trước mắt cảng chỉ có thể cho tàu dưới một nghìn tấn cập bến, nếu như ta tăng nguồn đầu tư, trong vòng hai đến ba năm tiến hành xây dựng mở rộng cảng, tương lai không xa, nơi đây có thể đáp ứng tàu hàng trên năm nghìn tấn vào cập bến rồi.



Nếu như làm được như vậy, toàn Hải Sơn chúng ta đều có thể thu được nhiều nguồn lợi. Phí tổn xuất nhập cảng của sản phẩm cũng hạ thấp rất nhiều…



Trần Kinh nói một lúc, mới phát hiện Kiều Chính Thanh không có phản ứng gì cả. Hắn quay đầu lại nhìn, mới phát hiện Kiều Chính Thanh đang ngây ngẩn ngắm nhìn cảnh tượng bận rộn của bến cảng, tinh thần hết sức tập trung.



Thật là cảnh tượng tuyệt đẹp, nhìn những ngọn núi nhỏ xung quanh, đứng trên đỉnh núi Bạch Thạch, nhìn ngắm toàn bộ Lân Giác thậm chí Hải Sơn đang lấp lánh.



Mấy năm nay, sự phát triển của Hải Sơn, sự phát triển của Lân Giác thực sự quá nhanh, có thể nói đây là một sự biến đổi quan trọng.



Trần Kinh không dám làm phiền ông ta, chỉ lặng lẽ đứng một bên.



Rất lâu sau, Kiều Chính Thanh mới nói:

- Đã lâu lắm rồi tôi không qua Bạch Thạch Sơn. Nơi này quả thực rất đẹp!

Ông ta chỉ về phía Lân Giác:

- Thay đổi nhiều quá, phát triển rất nhanh, tiềm lực cũng rất mạnh! Đã nhiều năm như vậy, chúng tôi chưa từng nghĩ rằng Lân Giác lại có điều kiện tự nhiên tốt như vậy, đúng là chưa từng để ý tới!



Trần Kinh đáp:

- Tất cả những điều này đều do phát triển, trong những năm đầu của công cuộc phát triển, vị trí Lân Giác có hơi đáng ngại, vừa không gần Macao, lại cũng không thuộc nội địa Lĩnh Nam. Thoáng qua thì quả thực trên không chạm trời dưới không chạm đất.



Nhưng cùng với quá trình phát triển, đặc biệt là Hong Kong và Macao đã phát triển tới mức bão hòa. Khi tiềm lực phát triển của các đặc khu đã được tận dụng, vị trí ưu thế của chúng ta sẽ nổi lên thôi.



Chúng ta có thể trì hoãn nhiều hơn sự phát triển của đặc khu Hong Kong và Macao, nguồn ngân sách mang tính phục vụ nào đó của họ có thể chuyển dịch về chúng ta, thành phẩm thấp, thậm chí quy hoạch của chúng ta hy vọng xây dựng Lân Giác thành sinh thái Lân Giác, thu hút những người có điều kiện, những người ở Hong Kong, Macao, các đặc khu có nhu cầu trở về với cuộc sống tự nhiên tới định cư.


Trần Kinh là một nhà diễn thuyết tài ba. Chuyện gì qua lời kể của hắn đều trở nên sinh động và cuốn hút hơn.



Mà nhà diễn thuyết này lại rất trẻ, người trẻ tinh thần phấn chấn, người trẻ có khí chất dám làm dám thử, người trẻ không sợ khó, có dũng khí dũng cảm tiến về phía trước, những tố chất ấy được thể hiện vô cùng xuất sắc bởi Trần Kinh.



Tại Hải Sơn, Trần Kinh luôn đứng giữa vòng tranh luận, làm việc giữa vòng tranh luận, kiên trì trong vòng tranh luận. Trước đây chính đàn Hải Sơn vẫn luôn để ý những khuyết điểm của hắn.



Những biểu hiện đó của Trần Kinh rốt cuộc có phải khuyết điểm hay sai lầm, lúc này tạm không nhắc tới.



Cho dù đó thực sự là khuyết điểm và sai lầm, vậy cũng có sao?



Người trẻ phạm lỗi, thượng đế đều sẽ tha thứ.



Hôm nay tất cả quan chức Hải Sơn cùng tham gia chuyến khảo sát, trẻ tuổi nhất cũng đã đầu bốn mươi.



Có những cán bộ thậm chí đã hơn năm mươi tuổi, những quan chức ở độ tuổi này, đã từ từ tiến vào điểm cuối của cuộc đời chính trị.



Nhưng độ tuổi của Trần Kinh, cuộc đời của hắn mới chỉ vừa bắt đầu, theo như lời của Chủ tịch vĩ đại, lúc này hắn vấn là mặt trời mới mọc. Những người trẻ trung như vậy, phạm phải một vài sai lầm, đâu có gì là quá nghiêm trọng?



Có thể nói, trong vô thức, Trần Kinh đã tạo nên một mối quan hệ xã hội cho mình.



Trước kia hắn chịu thiệt cũng là do quan hệ với các tầng lớp nhân sĩ trên chính đàn Hải Sơn quá ít, thiếu sự thấu hiểu ăn ý với nhau.



Chính đàn Hải Sơn vẫn luôn không tin tưởng hắn, mà đứng ở vị trí hắn, tiến vào một hoàn cảnh mới, trong môi trường này không kể là đối với lãnh đạo hay đồng nghiệp, đồng thời cũng luôn cảnh giác.



Hiện nay, có cơ hội thiếp xúc giao lưu, cho dù có là mượn cơ hội cùng đi khảo sát với Kiều Chính Thanh, mọi người chỉ có cơ hội tiếp xúc ngắn ngủi, điều này đối với cả hai phía đều là một bước tiến dài, ít nhất, trước mắt mục tiêu của Trần Kinh cũng thống nhất với mục tiêu cụ thể của Hải Sơn, đó cũng là một tin tốt.



Đương nhiên, nếu như không phải Trần Kinh đã đạt nhiều thành tựu ở Lân Giác, lấy thực tế đểnói, không chừng tình hình lại trở nên cực đoan.



Kẻ mạnh luôn được người khác xem trọng, kẻ yếu luôn bị người ta khi thường, đây chính là quy luật nhất quán của chính đàn.



Thế giới này không tin vào nước mắt, chỉ tin vào thực lực!