Quan Sách

Chương 775 : Gặp lại Hồ Tuấn Trung

Ngày đăng: 11:17 18/04/20


.



Tương Hằng Vân ngay lập tức phải đi Việt Châu nhậm chức, Trần Kinh trong lúc cấp bách cũng dành chút thời gian chúc mừng anh ta.



Lần này Trần Kinh đến Việt Châu có nhiều ý nghĩa khác nhau, ngoài đi chúc mừng Tương Hằng Vân, hắn cũng hy vọng có thể mượn cơ hội này gặp lại Hồ Tuấn Trung.



Trần Kinh quen biết Hồ Tuấn Trung, là do Tương Hằng Vân giới thiệu, đương nhiên, bên trong còn có nền tảng căn bản.



Đó là Trần Kinh là cán bộ công tuyển đệ nhất bên ngoài, mà công tuyển này là do Hồ Tuấn trung dốc hết sức khởi xướng, Trần Kinh là một cán bộ không có căn cơ gì ở Lĩnh Nam, Hồ Tuấn Trung đương nhiên là lãnh đạo mà mọi người nguyện ý dựa sát vào.



Tuy nhiên, trước mắt đối với công tuyển như vậy, căn bản bên trong nội bộ tỉnh Lĩnh Nam đã có định luận.



Lãnh đạo Tỉnh ủy Lĩnh Nam công bố cho rằng công tuyển này cũng không đạt tới hiệu quả dự trù, từ nay cho đến về sau, sẽ hủy bỏ công tuyển cán bộ từ bên ngoài vào Tỉnh.



Cho nên Trần Kinh là một cán bộ có thể nói là xưa nay chưa từng có ai, sau không có người nào tương tự, trước mắt các cán bộ tồn tại ở Lĩnh Nam rất ít.



Mà tỉnh ủy Lĩnh Nam đối với sự kỳ vọng của các cán bộ này cũng dốc hết sức lực ủng hộ, lặng lẽ chuyển biến tự sinh tự diệt.



Chuyển biến như vậy vô hình trung khiến quan hệ giữa Trần Kinh và Hồ Tuấn Trung mất đi nền tảng như trước kia đã có.



Từ góc độ này mà nói, Trần Kinh nếu lại giao lưu với Hồ Tuấn Trung, Hồ Tuấn trung sẽ đoạn tuyệt sợi dây này, đây sẽ là tổn thất lớn đối với mạng lưới quan hệ không rộng của Trần Kinh ở Lĩnh Nam.



Mặt khác, Trần Kinh cũng muốn mượn cơ hội lần này đến Việt Châu đi thăm Kiều Chính Thanh.



Kiều Chính Thanh vốn là hát vang tiến mạnh. Chuẩn bị điều chỉnh bộ máy của Tỉnh ủy tiến lên một bước dài phía trước.



Có thể vì nguyên nhân nội bộ Tây Bắc Hệ, hiện tại cần ông ta hạ bệ, Trần Kinh có thể nghĩ đến, cảm xúc bây giờ của Kiều Chính Thanh sẽ không tốt.



Kiều Chính Thanh phụ trách liên hệ lãnh đạo Tỉnh cho sự hợp tác của hai thành phố Hải Sơn và Nam Cảng, Trần Kinh nếu muốn đẩy mạnh hợp tác, nhất định không thể buông lỏng mối quan hệ với Kiều Chính Thanh.



Trần Kinh cũng tin tưởng, lãnh đạo cao cấp giống Kiều Chính Thanh, đối với việc nhỏ ấy chắc là sẽ không khiến cho tinh thần sa sút.



Sức hấp dẫn của chính trị biến hóa quỷ dị khó lường. Con người trong vòng vây này, đều có thể lý giải sâu sắc điểm này, Kiều Chính Thanh lần này tuy rằng lực ảnh hưởng rơi chậm lại, nhưng ông ta là một lãnh đạo mà Trần Kinh vẫn muốn thiết lập mối quan hệ.



Tương Hằng Vân quả thật không tồi.



Trần Kinh vừa đến Việt Châu, anh ta liền gọi điện cho Trần Kinh, nói buổi tối anh ta muốn đi đến nhà của Bí thư Hồ, anh ta muốn Trần Kinh đi cùng.
Tuy nhiên xem ra trình độ của anh ta cũng khá, người cũng được xem là đẹp trai, bề ngoài khá tốt.



Dựa vào Hồ Tuấn Trung này, những ngày anh ta ở Lĩnh Nam phỏng chừng trôi qua ung dung tự tại.



Nhưng Tương Hằng Vân thì khác, Trần Kinh có chút lo lắng cho anh ta.



Tương Hằng Vân người này không tệ, tuy rằng lúc đầu mới tiếp xúc cảm thấy người này hơi ngạo khí, nhưng tiếp xúc lâu dài, Tương Hằng Vân đối với người rất chân thành, là một người trung nhân, có thể kết giao làm bạn chí cốt.



Tuy nhiên kinh nghiệm của Tương Hằng Vân còn chưa đủ, các phương diện động thái làm việc, lời nói cử chỉ, đều chưa vững vàng.



Lúc này đây anh ta sắp vào vị trí mới, nhìn bộ dáng hiện tại của anh ta, rõ ràng cho thấy trong lòng có chút đắc ý, vênh váo rồi.



Chỉ có người từng trải qua cơ sở mới biết được công tác cơ sở khó khăn như thế nào, những tay lõi đời dưới kia mỗi người đều là nhân tinh.



Thủ đoạn của bọn họ bất chính, một con nít ranh ở cơ quan tỉnh đi xuống, nếu không cẩn thận chú ý, bị đám giảo hoạt này chỉnh đến chết cũng không biết chết như thế nào.



Không biết tại sao, Trần Kinh bỗng nhiên có chút lo lắng cho tiền đồ của Tương Hằng Vân.



Tương Hằng Vân ở Tỉnh ủy làm thư ký cho Hồ Tuấn Trung quả không dễ dàng, nhưng lại đi xuống làm một Chủ tịch quận thì càng khó khăn hơn.



Làm thư ký chỉ cần có trách nhiệm với một lãnh đạo, làm Chủ tịch có trách nhiệm với hàng vạn người, một lời khó nói hết sự khác biệt lớn này.



Hai người tán gẫu rất vui vẻ, Trần Kinh chỉ ngồi ở bên cạnh yên lặng uống trà, cũng không chủ động đi đến gần, hoàn toàn thờ ơ lạnh nhạt.



Tương Hằng Vân ngược lại không cảm thấy gì, tính cách của Trần kinh anh ta quá hiểu, biết cá tính của Trần Kinh, khá trầm ổn, không thích hàn huyên.



Nhưng vẻ mặt của Trần Kinh lại dừng ở trong ánh mắt của Hồ Thắng Thanh.



Cán bộ đến thăm nhà Bí thư Hồ cũng không nhiều, Trần Kinh đến vốn là có chút bất thường.



Hơn nữa nhìn bộ dáng này của Trần Kinh, thần thái tự nhiên điềm tĩnh, căn bản cũng không cẩn thận dè dặt của người đến thăm hỏi lãnh đạo, Hồ Thắng Thanh kìm nén được, anh ta thật sự muốn biết lai lịch của Trần Kinh là ai?



Trong lòng của anh ta đã nghĩ như vậy, nên ánh mắt đương nhiên luôn hướng về phía Trần Kinh.



Còn Trần Kinh vẫn một thân một mình tay nắm chén trà, chậm rãi thưởng thức, dường như cũng không chú ý tới ánh mắt của Hồ Thắng Thanh, mà lúc này, không khí của phòng khách liền có chút quái dị rồi...