Quan Sách

Chương 788 : Lời nói sắc bén của Sa Minh Đức và Miêu Kỳ

Ngày đăng: 11:17 18/04/20


Trong câu lạc bộ rất có đặc trưng Nam Việt, bày lên là đồ ăn điển hình của Nam Việt.



Trong tứ đại danh thái, Xuyên (Thành Đô, Trùng Khánh), Việt (Quảng Châu), Lỗ (Giao Đông), Hoài Dương (Tô Châu, Dương Châu, Nam Kinh), món ăn của Việt đứng đầu.



Có món ăn Việt (Quảng Đông) thì không thể không có hải sản, thức ăn hôm nay chính là Hải Dương phong vị Nam Việt, cách nấu cẩn thận của quán ăn cao cấp, cộng thêm môi trường ăn tao nhã, cả bàn người ăn rất khoái trá.



Bí thư Quận ủy Hoài Giang Hoài Dương cũng là Ủy viên thường vụ thành ủy, là cán bộ cấp Phó giám đốc sở thực quyền, cho nên trong số năm người cùng ngồi, Trần Kinh coi như là cán bộ cấp bậc thấp nhất, nhưng cả bàn người không ai dám coi thường sự hiện hữu của hắn, thậm chí bao gồm cả Cổ Lâm Phong.



Vừa rồi ở cửa khách sạn bất ngờ gặp Tả Soái, mấy người đều rõ ràng nhìn ra, Trần kinh và Bí thư Sa Minh Đức của tỉnh Tô Bắc quan hệ tuyệt đối không tầm thường.



Mà Sa Minh Đức lại nổi kĩ càng, hơn nữa yêu cầu với cán bộ rất cao, điểm này rất nhiều người Tô Bắc biết.



Cán bộ ở Tô Bắc có thể được Bí thư Sa khen ngợi càng ít, mà cán bộ được ông ta khen ngợi, đương nhiên là số làm quan.



Trong tất cả những Tỉnh ủy toàn quốc, Bí thư Sa chính là được mệnh danh chọn cán bộ hà khắc, đồng thời cũng dám đề bạt cán bộ.



Trần Kinh có thể có quan hệ tốt đẹp như vậy với Bí thư Sa, như vậy tất nhiên là Bí thư Sa yêu quý hắn, điều này cũng đủ chứng minh hắn không phải người bình thường.



Điểm này ngay cả Cổ Lâm Phong cũng khá hâm mộ Trần Kinh.



Trên thực tế, ông ta càng ngày càng nhìn không thấu Trần Kinh.



Cổ Lâm Phong quen Trần Kinh, hơn nữa hai người có quan hệ tốt đẹp như vậy, hết thảy đều vì Phương Uyển Kỳ.



Cổ Lâm Phong không có em gái, trong mắt anh ta, Phương Uyển Kỳ chính là em ruột.



Hôn nhân của Phương Uyển Kỳ và Trần Kinh hiện tại là một truyền kỳ, một đại tiểu thư thủ đô, một gã dân đen không tên không tuổi.



Vì sao Phương Uyển Kỳ chọn Trần Kinh?



Đối với vấn đề này, thủ đô có quá nhiều lời nghị luận, Cổ Lâm Phong cũng là người tham gia nghị luận vấn đề hot này.


- Bí thư Miêu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, năm nay sẽ là năm cuối cùng anh công tác ở Lĩnh Nam, cho nên, trong mắt tôi, có những công tác cũng không cần quá tích cực. Lần này tôi đến với thành ý, đặc biệt hy vọng cuộc gặp gỡ của chúng tôi sẽ có thể học được những gì thiết thực.



Lĩnh Nam và Tô Bắc là quan hệ anh em, Lĩnh Nam là đại ca, Tô Bắc là tiểu đệ, chúng tôi lần này là tới học tập anh cả, chúng tôi hy vọng có thể có được kinh nghiệm thực tế.



Miêu Kỳ khẽ nhíu mày nói:

- Minh Đức, anh không phải tỏ ra khách sáo như vậy trước mặt tôi, nghe anh nói lời này, giống như tôi luôn cất giấu cái gì vậy? Tôi nói thật với anh, mấy năm nay các anh đã là trò giỏi hơn thầy rồi, anh không nghe bên ngoài đồn đại, nói Tô Bắc các anh mô hình ưu việt hơn Lĩnh Nam sao?



Tôi chỉ thấy kì lạ, anh tới học hỏi kinh nghiệm, cuối cùng là học kinh nghiệm về phương diện nào?



Sa Minh Đức cười ha hả nói:

- Trước mặt Bí thư Miêu tôi không sợ khoe việc xấu trong nhà. Hiện tại tôi ở Tô Bắc công tác khổ không nói nên lời. hiện tại vấn đề lớn nhất của Tô Bắc chúng tôi là thiều người tài, nhân tài trong số quan viên chúng tôi rất thiếu thốn.



Anh nói có lạ không, mấy năm nay nhân tài ưu tú đều tới Lĩnh Nam, sao không tới Tô Bắc?



Sa Minh Đức dừng một chút nói tiếp:

- Còn nữa, về chỉ tiêu kinh tế, khoảng cách giữa chúng tôi và anh cả Lĩnh Nam là rất lớn, bên ngoài nói cái gì mà hình thức Tô Bắc…., tôi thấy có phần là lăng xê, hiện tại nước Mỹ chẳng phải muốn huy hiếp Trung Quốc sao?



Tôi thấy, hiện tại bên ngoài có người đang nói những lời lăng xê uy hiếp Tô Bắc, Bí thư Miêu, anh chẳng lẽ tin mấy lời này sao?



Miêu Kỳ nhẹ nhàng hừ một tiếng, dùng tay chỉ Sa Minh Đức nói:

- Minh Đức, sắc sảo quá, anh nói lời sắc sảo như vậy, diễn cũng hay đó, nhiều năm như vậy rồi, tính anh cũng phải sửa đi, hôm nay may là không có người ngoài, nếu có người ngoài, có thể sẽ cười anh.



Ý tứ của anh tôi hiểu, ý anh là những tiếng bên ngoài khen ngợi Tô Bắc đều là Lĩnh Nam tôi phát ra, là chúng tôi đang uy hiếp Tô Bắc, có phải không?



Sa Minh Đức liên tục xua tay nói:

- Không thể nói như vậy, ngàn vạn lần không thể nói như vậy. bí thư Miêu, tôi nếu nói như vậy, vậy chắc chắn là không chịu trách nhiệm. nhưng có một điểm tôi thấy vui chính là, tôi thật vinh hạnh được anh nhớ, bị anh uy hiếp.



Điều này giải thích cái gì? Điều này giải thích công tác của Tô Bắc tôi làm tốt lắm, ngay cả đại ca cũng coi trọng chúng tôi.



Chúng tôi tôn trọng đại ca, các anh coi trọng tiểu đệ này, đây đúng là rất hài hòa…