Quan Sách
Chương 801 : Hạ mình nhận lỗi!
Ngày đăng: 11:17 18/04/20
Ở nhà rảnh rỗi quá khiến cho Ân Đình Đình cảm thấy rất vô vị, phần lớn thời gian của cô ta đều tập trung vào việc dọn dẹp nhà cửa.
Bời vì căn phòng của cô ta trước kia sắp xếp rất đơn giản, có một vài chi tiết vẫn chưa được vừa ý.
Gần đây rảnh rỗi, cô ta tự mình trang hoàng lại toàn bộ căn phòng.
Cô ta tự mình tìm đọc một vài quyển sách dạy trang trí nhà cửa, sau đó đi đến nơi bán vật liệu mua sơn, giấy dán tường…khiến căn nhà trở thành một cái công trường xây dựng, để công việc thuận lợi, cô ta còn tìm tới một khách hàng trước đây của cô ta làm về trang trí, mua một bộ quần áo chuyên dụng, cô ta mặc lên người rất giống một nhân viên trang trí chuyên nghiệp.
Vào buổi chiều, cô ta đang ở nhà trang trí rất vui vẻ, hát líu lo, rất sinh động
Đúng lúc đó có người gõ cửa.
Cô ta tưởng rằng Trần Kinh về, cô ta nhanh nhẹn từ thang trèo xuống, cũng không thu dọn gì, liền chạy thẳng ra mở cửa.
Cửa mở ra, cô ta bỗng nhiên lùi lại một bước.
Trước cửa có một người đứng, không phải là Thái Tinh Vũ sao? Anh ta sao có thể tìm được đến đây?
Ân Đình Đình trong lòng nghĩ nhanh ra cách đối phó với anh ta.
Cái vẻ mặt kiêu ngạo nham hiểm ngày thường không chịu nổi của Thái Tinh Vũ, anh ta đột nhiên bước vào, “bụp” một tiếng, anh ta quỳ xuống.
-Chị Ân, chuyện xảy ra mấy ngày trước là do tiểu Thái tôi có mắt như mù, không biết tốt xấu, khiến chị chịu nhiều ấm ức! Bất luận thế nào nếu chị cũng phải tha thứ cho tôi…
Thái Tinh Vũ liên lục nói những lời xin lỗi, khiến cho Ân Đình Đình liên tục lùi xuống, sau đó cô ta nói:
-Anh…anh…không được làm càn! Tôi…tôi…
Dù ngày thường Ân Đình Đình là một người ăn nói lưu loát, nhưng bất ngờ gặp tình huống thế này, cô ta nhất thời hoảng loạn, không biết nói gì.
Một người đàn ông quỳ trước mặt cô ta, trường hợp như vậy cô ta đã tưởng tượng rất nhiều lần.
Nhưng trong tưởng tượng của cô ta là một bạch mã hoàng tử quỳ trước mặt cô quỳ cầu hôn.
Hôm nay cái tên họ Thái này chắc chắn không phải là như vậy rồi, tên này quỳ dưới chân cô ta xin lỗi!
Cô ta là một cô gái nông thôn, ra ngoài làm việc hầu hết là cô ta phải hạ giọng cầu xin người khác, sao lại có người quỳ xuống cầu xin cô ta như vậy?
-Anh…anh đứng dậy! Tôi…tôi không bắt anh phải làm như vậy!
Ân Đình Đình ngơ ngác một lúc mới nói.
Thái Tinh Vũ lại không có chút động tĩnh nào, nhìn ra đằng sau.
Cô ta cũng không phải là một người ngốc, rất nhanh cô ta đã tìm ra gốc rễ của sự việc.
Việc này chắc chắn là có sự can thiệp của Bí thư Trần.
Không thì Diêm Ninh không có lý do nào lại xin lỗi một con nha đầu như cô ta, bà ta là ai chứ? Phó tổng của công ty, là vợ của Chủ tịch, ngày thường ở trong công ty rất oai phong, làm gì mà bà ta phải xin lỗi cô ta?
Cứ cho là bà ta hiểu nhầm cô ta, thế thì sao chứ?
Bây giờ tìm một nhân viên khó lắm sao? Ở công ty những nhân viên giống như không thiếu, dựa vào khả năng của Vĩnh Hưng tuyển người không phải là vấn đề.
Nghĩ thông suốt việc này, trong lòng Ân Đình Đình đột nhiên thầm nghĩ.
Sức ảnh hưởng của Bí thư Trần quá lớn, lần này Ân Đình Đình có thể nhìn rõ sức mạnh của Trần Kinh, ngoài sức tưởng tượng của cô ta!
Gần tối, tới giờ tan sở.
Ân Đình Đình chuyên tâm nấu mấy món ăn tối và ngồi đợi Trần Kinh về.
Đợi mãi tới lúc mặt trời lặn, Trần Kinh mới về tới nhà.
Trần Kinh mở cửa, cô ta vội đi về phía Trần Kinh cầm giúp hắn cặp, giầy, bận rộn một lúc.
Trần Kinh nhíu mày hỏi cô ta sao không ăn trước đi? Làm gì phải đợi hắn trở về.
Ân Đình Đình cười, không giống như mọi lần nói những lời khéo léo.
Trải qua nhiều việc, hình tượng Trần Kinh trong mắt cô ta đã dần dần thay đổi.
Cô ta mơ hồ cảm thấy Trần Kinh là một nhân vật lớn, hắn quan sát người dưới, bất kể chi tiết nhỏ nào hắn cũng nhìn rõ.
Những lời nói nịnh hót từ giờ cũng nên ít dùng, không sẽ khiến cho người khác ghét, sau này sẽ không có chỗ nào mà dựa vào.
Trong lúc ăn cơm, Ân Đình Đình nói tới chuyện xảy ra hôm nay.
Cô ta không nói từng chi tiết, chỉ nói công ty gọi cô ta quay lại làm việc, hơn nữa công ty đã xử lý người giám đốc mà đã tung tin đồn nhảm.
Trần Kinh nhíu mày không nói gì, ăn xong cơm, hắn mới cười nói:
-Cái ông Mai Tài Hoa này, đúng là chuyện bé xé ra to, có phải là nhiều chuyện quá không, khoa trương thanh thế quá…