Quan Sách

Chương 812 : Hai bên cùng tranh giành người!

Ngày đăng: 11:18 18/04/20


Sắc mặt của Bí thư Tỉnh ủy Miêu rất nghiêm túc, Hạ Quân cũng có chút lo lắng.



-Lão Hạ, có một số việc vốn không cần tôi phải nói, nhưng có người đã gửi thư tố cáo đến tay tôi, việc này nói lên điều gì? Miêu Cường nhìn chằm chằm Hạ Quân.



Ông ta dừng một lúc, rồi lại nghiêm khắc nói: -Điều này nói rõ ở Lĩnh Nam chúng ta, có rất nhiều việc cậu xử lý chưa tốt! Những tố cáo như vậy không phải là giả sao? Vấn đề này không cần trả lời, tôi cho rằng chỉ cần có những tố cáo như thế này, đã nói lên mức nghiêm trọng của vấn đề rồi.



Tôi tặng cậu một câu lão Hạ, thân là cán bộ lãnh đạo, đầu tiên phải xử lý tốt vấn đề cá nhân, là một cán bộ lãnh đạo, lại có những lời đồn đại về đời tư như vậy, đây là rủi ro lớn nhất, anh bây giờ vẫn đang phải chịu rủi ro đó!



Hạ Quân im lặng nghe Bí thư Miêu nói, ông ta chỉ cảm thấy đầu mình hơi đơ.



Trên tay Hạ Quân đang cầm lá thư tố cáo, nội dung của thư tố cáo đó rất đơn giản, nhưng lại rất có sức ảnh hưởng.



Có người tố cáo Trưởng ban thư kí Tỉnh ủy ở ngoài bao người tình, còn có cả một đứa con riêng, hiện nay đứa con đó đang đi học ở đâu, hình dáng như thế nào, đều được miêu tả rất rõ ràng.



Lá thư này tại sao lại xuất hiện trong tay của Bí thư? Là ai đã viết là thư tố cáo như thế này.

Nếu trên tay Bí thư đã có thứ như vậy, vậy Tỉnh ủy, thậm chí những ban ngành có liên quan ở Trung Ương, có phải là đều nhận được lá thư tố cáo như vậy không?



Mới nghĩ tới đây, trong lòng Hạ Quân có chút không yên.



Dù ông ta là một người sắc xảo, nhưng lúc đó cũng không tránh được có chút lo lắng!



Ông ta đã tung hoành ở Lĩnh Nam bao nhiêu năm, trải qua bao nhiêu sóng to gió lớn, có khó khăn nào mà ông ta chưa trải qua?



Có khó khăn nào mà ông ta không giải quyết được?



Nhưng

Hôm nay ông ta rất không an tâm!



Ông ta mờ hồ cảm nhận được, bức thư tố cáo đó từ đâu tới.



Ở Lĩnh Nam, đối thủ của Hạ Quân không nhiều, nhưng những người muốn Hạ Quân sụp đổ, hận Hạ Quân tới tận xương tủy thì không ít.


Hạ Quân không hổ là cha đỡ đầu của quan trường, đầu suy nghĩ rất nhanh, đối với những việc khẩn cấp, ông ta sớm đã có suy tính!



Miêu Cường không thể hiện gì trước những gì Hạ Quân nói, ông ta chỉ nhắm mắt lại, lâu sau, ông ta mới mở mắt ra nói: -Gần đây ở Hoàng Hải có một diễn đàn kinh tế các quận huyện, Lĩnh Nam chúng ta có mấy đại biểu tham dự, trong đó có Trần Kinh không?



Hạ Quân ngẩn người, lắc đầu nói: -Việc này tôi cũng không rõ chính xác ai tham dự, đây là việc lão Cốc phụ trách!



Miêu Cường chỉ tay về phía điện thoại nói:

-Cậu gọi điện cho Cốc Diên Ba đi, hỏi xem có Trần Kinh tham dự diễn đàn đó không!



Hạ Quân không dám chậm trễ, vội gọi điện ngay cho Phó trưởng ban thư kí Cốc Diên Ba, ông ta nói vài câu, sau đó dập điện thoại xuống nói: -Không sai, Trần Kinh có tham dự diễn đàn ở Hoàng Hải! Cả Tỉnh chúng ta có hơn một trăm quận huyện chỉ chọn ra tám người, hắn có thể lọt vào đó, đúng không phải là may mắn rồi!



Miêu Cường nhíu mày nói: -Lão Hạ, những việc này cậu đi xử lý cho tôi, xử lý rõ ràng!



Hạ Quân ngẩn người một lúc, sau đó vội gật đầu nói: -Bí thư, quá trình diễn ra sự việc, tôi sẽ liên tục báo cáo lại cho anh!

Ông ta khẽ hít một hơi thật sâu.



Miêu Cường muốn ông ta đi xử lý những việc này, ông ta cảm thấy quyền chủ động trong công việc một lần nữa lại rơi vào tay ông ta.



Ông ta có đủ tự tin, cha đỡ đầu của quan trường tên gọi này không phải là hư danh, sự việc của Lĩnh Nam, chỉ cần Miêu Cường không tạo khó khăn, ông ta luôn luôn tin rằng rằng ông ta có thể nắm được cục diện trong tay.



Ông ta từ từ đi ra khỏi phòng làm việc của Bí thư, vừa mới bước tới cửa.



Miêu Cường gọi ông ta lại nói: -Đúng rồi, lão Hạ, có thời gian sắp xếp cho tôi gặp mặt người thanh niên trẻ tên Trần Kinh đó!

Hạ Quân dừng chân quay đầu lại, vẻ mặt có chút ngạc nhiên.



Miêu Cường cười, nói: -Cậu không phải ngạc nhiên như vậy, tôi chỉ muốn gặp mặt hắn cho biết thôi. Cặp mắt của Sa Minh Đức đã ngắm trúng ai thì đó phải là một người có bản lĩnh! Lão Sa mà, không thể coi thường được, Tô Bắc dưới sự lãnh đạo của ông ta, xu thế phát triển mấy năm nay rất mạnh, khiến cho chúng ta phải lo lắng!



Ông ta ngừng lại, nói: -Cậu sắp xếp đi cho tôi và Trần Kinh gặp măt nhau, thời gian không cần quá dài, chỉ cần nửa tiếng thôi. Nói chuyện nhiều với những người trẻ tuổi, thì bản thân cũng giữ được trái tim thanh xuân, nếu không thì sẽ trở thành một lão già vô dụng rồi!