Quan Sách
Chương 822 : Chiến thắng trở về!
Ngày đăng: 11:18 18/04/20
Trần Kinh bay thẳng tử Hoàng Hải đến Lâm Cảng.
Đây là yêu cầu của Chủ tịch Thanh Hương, Chủ tịch Thanh Hương đang khảo sát ở đặc khu Lâm Cảng.
Khi Trần Kinh ngồi máy bay đến Lâm Cảng, từ cửa khách VIP đi ra, cảnh tượng bên ngoài khiến hắn ngạc nhiên.
Bên ngoài rất đông truyền thông, hắn vừa ra, đèn flash bên ngoài lóe lên, khiến hắn khó có thể mở to mắt.
Mà Lý Thanh Hương một đám có sáu bảy người đợi ở đó để đón hắn, người người cầm hoa trên tay.
Hắn vừa ra đến nơi, Lý Thanh Hương liền chạy ra đón.
Bà ta tươi cười, tặng hoa cho Trần Kinh nói:
-Tiểu Trần, diễn đàn lần này rất thành công, có thể nói là chiến thắng trở về, chúng tôi đều đến để đón công thần của chúng ta!
Trần Kinh ngượng ngùng cười cười nói:
-Chủ tịch, việc này...quá long trọng, tôi thật sự rất hổ thẹn!
Lý Thanh Hương nói:
-Không cần hổ thẹn, những thứ này là vinh dự mà cậu nên có! Cậu là cán bộ Hải Sơn chúng ta đào tạo nên, điều này làm chúng tôi thấy rất tự hào.
Trần Kinh và Chủ tịch Thanh Hương sóng vai đứng trước mặt phóng viên để chụp ảnh.
Sau đó Trần Kinh còn được mời phát biểu.
Ở sân bay nửa tiếng đồng hồ, một đoàn người ngồi vào chiếc Coaster đi thẳng đến nơi mà đoàn khảo sát ở.
Trần Kinh lúc đầu đề xuất quan điểm học hỏi đặc khu, dựa vào đặc khu.
Lúc đó ý tưởng này của hắn gặp phải tranh luận, đặc biệt là nội bộ bên trong Hải Sơn, rất nhiều người phản đối hắn, có thể nói là tạo nên sự căm giận của quần chúng.
Nhưng mà trên thực tế, Lý Thanh Hương lần này đến đặc khu Lâm Cảng khảo sát, chính là một hành động thực tế để học hỏi đặc khu.
Tuy nhiên đặc khu Lâm Cảng không phải là đặc khu Nam Cảng.
Lâm Cảng là đặc khu thành công nhất nước, hiện tại cũng trở thành thành phố bậc nhất cả nước giống với thủ đô, Hoàng Hải và Việt Châu, đứng đầu về trình độ phát triển trong nước.
Nếu như nói người Hải Sơn thù hận và đố kỵ người Nam Cảng, thì đối với Lâm Cảng chỉ có sùng bái và mê tín.
Sự khác biệt này rất kỳ diệu.
Trước khi Trần Kinh đến Nam Cảng, Lý Thanh Hương đã khảo sát hai ngày rồi.
Vừa mấy phút trước, anh ta xem xong chương trình chuyên đề kinh tế cấp huyện tập mới nhất của đài truyền hình Hoàng Hải.
Lý Khắc Ba và Trần Kinh tranh luận xuất sắc, hai người bàn luận vấn đề sâu sắc, có thể nói khiến anh ta mở rộng tầm mắt.
Anh ta bình thường là một người hết sức tự phụ.
Kinh nghiệm nhiều năm làm công tác truyền thông, kiến thức và tài hoa của anh ta được rèn luyện rất tốt, Trần Kinh được mệnh danh là tài tử Sở Giang.
Tô Bắc thuộc Giang Nam, quê hương tài tử Giang Nam, tài tử như mây.
Nhưng nếu thật sự muốn bình luận tài tử Tô Bắc, Tả Soái nhất định có mặt trong danh sách.
Để chọn ra thư kí Tỉnh ủy Tô Bắc, chọn tuyển ngàn vạn lần, cuối cùng chọn anh ta, hơn nữa còn đặc cách cất nhắc, đây đã thành giai thoại trên chính đàn Tô Bắc.
Cảm nhận được bản thân vì thân phận thay đổi mà nhận được sự tôn trọng của người khác, Tả Soái thường cảm thấy rất tự hào, trong lòng rất tự tin.
Bắt đầu từ lần đầu tiên gặp Trần Kinh, sau đó liên tiếp nghe Bí thư Sa nhắc đến Trần Kinh.
Lúc đó, trong lòng anh ta nảy sinh ra một ý nghĩ, anh ta rất muốn đọ sức với Trần Kinh, xem xem ai tài hoa hơn, ai có bản lĩnh hơn.
Lần này chiến tranh Trần Lý, Tả Soái không chút do dự tiếp chiêu cho Lý Khắc Ba, thức trắng đêm để soạn văn cho Lý Khắc Ba.
Nhưng...
Lúc này, tâm trạng anh ta rất phức tạp.
Lý Khắc Ba cố nhiên khiến anh ta giật mình, càng làm anh ta ngạc nhiên hơn là Trần Kinh.
Mỗi lần Trần Kinh phát ngôn, có thể nói là ngẫu hứng mà nói.
Nhưng ngẫu hứng nói, lại không ngờ giống như trên tay có bản diễn thuyết sẵn được làm tỉ mỉ, tất cả các vấn đề hắn đều trả lời rất cẩn thận, nghiêm túc, có thể nói không chút sơ hở.
Hơn nữa tất cả những câu trả lời này, không có bất kỳ sự qua quít, đều là trực tiếp đối mặt vấn đề, hơn nữa sau khi vấn đề được hắn giải đáp, khiến người ta rất tin phục, thậm chí sáng tỏ thông suốt.
Tả Soái không thể tưởng tượng, điều này phải bản lĩnh như thế nào mới có thể đạt được trình độ như vậy.
Tại thời khắc này, Tả Soái đặt mình vào vị trí Trần Kinh để nghĩ, anh ta không cho rằng mình có thể biểu hiện tốt như vậy.
Trần Kinh biểu hiện rất hoàn hảo, Tả Soái trong lòng ngoài khâm phục ra không có bất kỳ suy nghĩ gì…