Quan Sách

Chương 869 : Thời cơ mới!

Ngày đăng: 11:18 18/04/20


Trần Kinh căn bản không có cách nào đối phó!



Đây là những cảm thán của Chu Hiểu Nhu sau khi gặp Trần Kinh.



Trước đó cô ta cũng đã chuẩn bị tâm lý, hình như đã nghĩ tất cả các sách lược đối phó rồi.



Trong sách lược của cô ta cứng mềm đều có, chính sách mềm bao gồm tiền, mỹ nữ, thậm chí tấn công tình cảm, chính sách cứng bao gồm cô ta nghiêm túc phân tích cho Trần Kinh về vị trí của Phần mềm Vạn Hữu trên thị trường và tầm quan trọng của nó trong ngành phần mềm.



Vạn Hữu là ông trùm trong ngành phần mềm ở Lâm Cảng, là tấm danh thiếp của các doanh nghiệp công nghệ cao ở Lâm Cảng.



Nếu cứ như vậy bị Trần Kinh phá hủy, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Lâm Cảng sẽ không từ bỏ, lãnh đạo Lĩnh Nam đã từng vì Vạn Hữu mà phải trả giá sẽ không chịu để yên.



Mục tiêu của Vạn Hữu là muốn trở thành tấm gương của ngành phần mềm trong nước, phải tập trung thay đổi thế bất lợi của một nước yếu về phần mềm, trên vai gánh vác sứ mệnh thần thánh.



Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Chu cũng đã từng chỉ thị, mong muốn bảo vệ sự phát triển của Vạn Hữu.



Trần Kinh nếu khăng khăng làm theo ý mình, nhất định sẽ không đi tiếp được con đường này, kết quả cuối cùng có thể là cả hai cùng bị thua thiệt.



Nhưng thực sự gặp Trần Kinh nói chuyện, Chu Hiểu Nhu phát hiện các biện pháp cứng mềm của mình đều không thể phát huy được.



Tiết tấu nói chuyện từ đầu đến cuối bị Trần Kinh kiểm soát.



Tài liệu Trần Kinh có trong tay, nằm ngoài dự đoán của cô ta.



Bởi vì trong tay có tài liệu phong phú, tất cả các vấn đề của Vạn Hữu hắn đều nắm rõ như lòng bàn tay.



Đối với vô số sự thật vững chắc, Chu Hiểu Nhu căn bản không cách nào ưỡn ngực lên được.



Cuối cùng thật sự bất đắc dĩ, cô ta chỉ có thể chấp nhận kiến nghị Vạn Hữu sửa chữa sai lầm của Trần Kinh.



Trần Kinh yêu cầu cô ta, nhất định phải sửa đổi sai lầm theo sự hướng dẫn của Ban hợp tác kinh tế, sự phát triển của Vạn Hữu không thể được xây dựng bằng việc giẫm lên sự công bằng công chính trong ngành sản xuất phần mềm, sự phát triển của Vạn Hữu không thể thông qua việc chèn ép đối thủ trong ngành bằng những thủ đoạn hành chính.



Chu Hiểu Chu nhất nhất chấp thuận.
-Vậy sao? Tiến triển nhanh thật! Câu lạc bộ của chúng ra làm xong rồi?

Trần Kinh có chút hăng hái nói.



Bởi vì Ban hợp tác kinh tế bỏ trống mấy tòa nhà, Trần Kinh gần đây muốn tận dụng mấy tòa nhà bỏ không.



Trong đơn vị cán bộ lão thành chiếm đa số, Sở Thương mại mấy năm nay cán bộ nghỉ hưu ở Việt Châu cũng không ít, Trần Kinh liền sắp xếp cải tạo một tòa nhà thành trung tâm giải trí thư giãn của cán bộ lão thành.



Nhưng, nghĩ đến Ban hợp tác kinh tế cũng còn người trẻ tuổi, hơn nữa Ban hợp tác kinh tế cũng không thể nào trở thành Cục cựu cán bộ của Sở Thương mại.



Cuối cùng tên của trung tâm hoạt động của những cán bộ lão thành này vẫn không được chính thức công bố ra bên ngoài, mà đổi thành câu lạc bộ thể hình.



Sau khi câu lạc bộ thể hình hoàn thành, bàn cờ, tập thể hình, bóng bàn, cầu lông ở bên trong sẽ đầy đủ hết.



Trần Kinh còn nghĩ mở rộng thêm sân vườn để làm một sân bóng rổ cao cấp, còn làm một vài thiết bị tập thể hình ngoài trời, sau này nhân khí của Ban hợp tác kinh tế sẽ thịnh vượng hơn.



Nói theo cách của người trong nội bộ Ban hợp tác kinh tế, sau này đơn vị muốn tổ chức hoạt động gì, thì không cần nhờ sân bãi của Đại học Việt Châu rồi.



Mà mấy trăm triệu tiền cải tạo này, đều là do Trần Kinh dùng thủ đoạn để hô từ trên xuống.



Chu Hoa báo cáo xong nhật trình cho Trần Kinh, lập tức ngồi trên ghế sô pha nói:

-Chủ nhiệm, gần đây vấn đề sử dụng xe công, đơn vị chúng ta có hiện tượng không chính quy, có lãnh đạo cá biệt dùng xe công vào việc riêng rất nhiều, việc này gây nên rất nhiều lời không hay trong nội bộ đơn vị.



Trần Kinh khẽ cười cười, hắn biết Chu Hoa muốn nói đến ai.



Đối với Vương Quyền Trọng, Trần Kinh hiện tại cơ bản đã ngầm biết được tính khí của người này.



Thực sự làm việc, thì rất có năng lực, nhưng tật xấu là thích cậy già lên mặt, nhân duyên trong đơn vị không tốt.



Trần Kinh hiện tại đảm nhiệm vai trò chính là phải hài hòa mẫu thuẫn của mọi người trong đơn vị, quan trọng hơn là phải mau chóng xác định nòng cốt đơn vị, khiến mọi người làm việc có nhiệt tình, phải có tinh thần anh đuổi tôi chạy, về vấn đề này, Trần Kinh nhất định phải nghiêm túc suy xét.



Chú trọng bên trong vẫn luôn là thói quen hành sự của Trần Kinh, một đơn vị một tập thể, đầu tiên phải cần đoàn kết dũng mãnh!