Quan Sách

Chương 876 : Vòng vo?

Ngày đăng: 11:18 18/04/20


Đoạn Việt kịch nổi tiếng “Lương Chúc”. Trần Kinh cái thá gì cũng không hiểu.



Chuyện xưa về Lương Chúc hắn biết, nhưng Việt kịch hắn hoàn toàn không biết gì cả, nghe cũng nghe không rõ, không biết trên sân khấu diễn viên đang làm gì.



Hạ Quân ngồi ở một tầng có hai phòng riêng nhỏ, trong phòng có sopha, bàn trì, bày trí khá cao.



Trần Kinh không dám ngồi, cũng không dám lên tiếng.



Có thể vào phòng này, đều nhờ hắn mặt dày mày dạn tiến vào, nếu ảnh hưởng đến việc nghe kịch của Hạ Quân, thì khả năng sẽ càng nguy rồi.



Hắn không hề chớp mắt nhìn sân khấu kịch, đứng thẳng tắp, một tiếng động cũng không phát ra.



Không biết qua bao lâu, Hạ Quân nhíu mày quay đầu lại liếc hắn, trầm giọng nói:

-Làm cái gì vậy? Cậu cũng muốn xem hát kịch sao?



Ông ta chỉ chỉ sopha, cực kỳ không kiên nhẫn đặt tay.



Trần Kinh lúc này mới cẩn thận tiến lại đó ngồi xuống.



Đứng khá lâu, chân run lên, ngồi xuống vô cũng khó chịu.



Tuy nhiên so với việc phải đứng thì ngồi vẫn tốt hơn, ngồi nghe xong 40 phút, trên sân khấu cuối cùng cũng hạ màn, nhân viên hạ màn lớn xuống, tuyên bố nghỉ 15 phút.



Trần Kinh đứng dậy, rất quen thuộc rót thêm trà cho Hạ Quân, sau đó từ bên ngoài lấy ra mấy phần điểm tâm hắn đã sớm chuẩn bị tốt.



Đều là những món mà Hạ Quân yêu thích, đặt trước mặt Hạ Quân nói:



-Hạ Phó bí thư, nhân lúc nghỉ ngơi, ngài nếm chút điểm tâm đi!



Hạ Quân liếc mắt về phía Trần Kinh nói:

-Cậu biết xem kịch sao?



Trần Kinh ngại ngùng cười cười nói:

-Tôi không hiểu kịch lắm, cũng xem không hiểu. Tôi nghe nói bên trong kịch có rất nhiều ý nghĩa, đáng tiếc tôi không có cơ hội tiếp xúc!



Hạ Quân cau mày nói:

-Vậy sao? Sao tôi lại thấy cậu xem thật nghiêm túc vậy nhỉ?



Trần Kinh nói:

-Bởi vì Phó bí thư ngài xem nghiêm túc như vậy, tôi sợ không chăm chú xem sẽ quấy rầy ngài!



-Thật sự là phá hỏng bầu không khí!

Hạ Quân trầm giọng nói, ông ta chỉ chỉ Trần Kinh nói:

-Ai cho cậu chủ ý này, kêu cậu làm như vậy? Cậu có chuyện gì nhất định phải tìm ta mới có thể giải quyết sao?




Từ năm trước đến năm nay, Lâm Cảng đã có xí nghiệp Đại Hình của Lục gia bắt đầu dời trọng tâm đến Tô Bắc rồi.



Bên trong tài liệu này đều có tư liệu liên quan kể lại tỉ mỉ sự việc, trong đó khiến người ta chú ý nhất chính là tập đpàn chế tạo sừng sỏ của Đài Loan, tập đoàn Hoa Khang, tập đoàn này rõ ràng đã đem tổng bộ công ty ở đại lục dời đến Giang Ninh, chuyện này khiến Lâm Cảng gặp phải áp lực rất lớn!



Hạ Quân âm thầm nhíu mày, tâm tình châm rãi chìm xuống.



Hồ sơ này trước kia ông ta chưa có xem, không biết còn có sự tồn tại của vật này.



Chuyện này dưới thời Miêu Cường thật là chuyện không thể tin nổi.



Xem ra trong đầu Hoàng Tiêu của Lâm Cảng cũng có tư tưởng mới rồi, dám đơn độc hành độc với Bí thư.



Hạ Quân bất động thanh sắc, xem qua hồ sơ một lần nói:

-Bí thư, Lâm Cảng đang đẩy mạnh sản nghiệp khép kín, chuyện các công ty chế tạo dời ra bên ngoài là chuyện bình thường, tôi thấy không nên làm to chuyện!



Ông ta dừng một chút, bỗng nhiên trong lòng khẽ động.



Ông ta đột nhiên nghĩ đến hôm qua chuyện Trần Kinh nói chính là chuyện này, khẽ cười nói:



-Tuy nhiên Bí thư, hành động này của Tô Bắc đã khiến chúng ta nhận ra! Bọn họ không chỉ đoạt đầu tư của chúng ta mà còn đoạt xí nghiệp của chúng ta. Chúng ta có một cách gì tốt, một hạng mục gì tốt bọn họ cũng chăm chú theo dõi, Lĩnh Nam chúng ta có một đơn vị gọi là Ban hợp tác kinh tế, chủ yếu chức trách là phụ trách bên trong hợp tác kinh tế.



Ban hợp tác kinh tế lần này vốn là một hạng mục tốt khi nói chuyện với Bộ Thương mại, hạng mục là do Bộ Thương mại sàng lọc nhưng xí nghiệp ưu tú, cùng giao lưu với quốc tế, đẩy mạnh tuyên truyền dùng hàng xí nghiệp quốc nội ở nước ngoài.



Lãnh đạo Bộ Thương mại và kiến thiết thị trường rất vừa ý chọn Lĩnh Nam làm địa điểm thí điểm, đi trước một bước.



Nhưng khi hạng mục đi đến quyết định, bỗng nhiên xảy ra vấn đề, Tô Bắc ném vào một viên gạch, chuyện này liền bị đẩy đến tận đâu rồi!



Hai ngày trước, chủ nhiệm Ban hợp tác kinh tế, Tiểu Trần tư thủ đô trở về, chạy đôn chạy đáo, ngày hôm qua tan tầm tôi đi nghe kinh kịch, bị hắn cản xe...



Mạc Chính khẽ độg nói:

-Có chuyện như vậy sao? Sao tôi không biết nhỉ?



Hạ Quân ngại ngùng nói:

-Việc này tôi cũng mới biết hôm qua, vốn định để lúc khác, chuyện này dù sao cũng là công tác của chính quyền!



Mạc Chính nói:

-Cái Ban hợp tác kinh tế kia, người phụ trách tên là gì?



Hạ Quân liền báo tên Trần Kinh, giới thiêu sơ qua về hắn cho Mạc Chính.



Mạc Chính nói:

-Việc này anh chuyển lời với Tiểu Trần, kêu hắn phải giữ vững hạng mục, mặc kệ cái giá phải trả là gì cũng phải giữ lấy!