Quan Sách

Chương 879 : Hai gánh nặng được giải tỏa!

Ngày đăng: 11:18 18/04/20


Hội nghị diễn biến tẻ nhạt.



Tất thảy cán bộ trong Bộ máy nội bộ dường như đều cảm thấy có chút lúng túng.



Trước hội nghị hôm nay, nội bộ Sở thương mại đã có chuẩn bị.



Chu Duy đã nói chuyện riêng với vài vị phó Giám đốc sở. Để giải quyết vẫn đề Sở thương mại, nhất định phải thu hẹp kinh phí của ban Hợp tác kinh tế. như vậy hội nghị hôm nay mọi người nên có nhận thức chung.



Nhưng nhận thức chung này lại bị sự sắc bén của Trần Kinh phá vỡ.



Trần Kinh hôm nay tới đây chắc chắn đã có chuẩn bị, phát biểu có lễ có tiết, hơn nữa còn chỉ ra điểm mấu chốt của vấn đề. Dường như khiến người ta không thể không tiếp thu cách nói của hắn.



Biểu hiện này của Trần Kinh, tự nhiên khiến tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ.



Người đặc biệt bất ngờ chính là Chu Duy.



Ông ta có chút không rõ, tình hình ban Hợp tác kinh tế lúc này đang hỗn loạn như vậy, Trần Kinh lấy đâu ra tự tin và dũng khí khiêu chiến với mình?



Nếu như quan hệ giữa ban Hợp tác kinh tế và Sở thương mại mãi mãi không thể hòa hợp được, sở có không chỉ một cách có thể khiến ban Hợp tác kinh tế bị áp chế hoàn toàn.



Một khi đã hình thành cục diện như vậy, với Trần Kinh và ban Hợp tác kinh tế mà nói, tuyệt đối là hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, nói là lâm vào cnảh cùng cực cũng không quá.



Chu Duy có gan đưa ra yêu cầu với Trần Kinh, yêu cầu Trần Kinh giải trình, chính là vì biết rõ hiện tại Trần Kinh nhất định phải sống dựa vào Sở thương mại.



Bằng không, hắn căn bản không có cách nào duy trì công tác của ban Hợp tác kinh tế, rốt cuộc vào thời điểm quan trọng nhất, ban Hợp tác kinh tế cũng phải lệ thuộc vào sự quản lý của Sở thương mại, đây chính là một lá bùa phong ấn ban Hợp tác kinh tế.



Chu Duy cẩn thận nuốt lấy những lời của Trần Kinh.



Trong lời nói của Trần Kinh bao hàm lượng thông tin rất phong phú.



Một mặt, Trần Kinh nói tới chuyện chính quyền tỉnh xác nhận chức năng hợp tác, điều này thầm khẳng định ban Hợp tác kinh tế của hắn với mọi người, không thể so sánh với các phòng ban khác trong nội bộ Sở thương mại.



Nếu như công tác của ban Hợp tác kinh tế không ổn, Sở thương mại cũng có lãnh đạo phụ trách cả, kết cục nếu tranh luận thật, Sở thương mại chắc chắn không tránh khỏi có liên quan.



Một mặt khác, Trần Kinh dường như vô tình nhắc tới Mã Tiến Trúc, thực chất cũng rất có thâm ý.



Mã Tiến Trúc là Giám đốc sở già dặn của Sở thương mại, từ khi ông bắt đầu nhậm chức tới nay vẫn luôn không hòa hợp với Chu Duy, quan hệ giữa hai người luôn có chút căng thẳng.



Sở thương mại hiện nay, lớp cán bộ của thời Mã Tiến Trúc vẫn rất trung kiên.




Lãnh đạo của bộ từ Bắc Kinh xuống lướt qua một vòng, rồi thì khảo sát một chút, điều này có sức ảnh hưởng rất lớn ở địa phương.



Nếu như lần này lãnh đạo bộ Thương vụ có thể tới Lĩnh Nam, khảo sát ban Hợp tác kinh tế, cho dù là chỉ lướt qua ban Hợp tác kinh tế một vòng, áp lực của Trần Kinh cũng sẽ giảm được hơn một nửa. Điều này đối với việc triển khai công tác của hắn sau này, lợi ích khó mà ước lượng được.



Tiếp đó, hai người lại hàn huyên then gần nửa tiếng nữa.



Một vài bài cơ bản, ý tưởng của hai người đều rất ăn ý.



Điều này vô hình trung đã tăng thêm niềm tin cho Phương Liên Tuấn. Cũng đã là người năm mươi tuổi rồi, nhưng cảm xúc mạnh mẽ không hề kém gì so với Trần Kinh mới đầu bao mươi.



Cuối cùng vẫn là Trần Kinh có việc, chủ động chấm dứt cuộc trò chuyện, lúc ấy Phương Liên Tuấn mới lưu luyến ngắt điện thoại.



Phía Phương Liên Tuấn thuyết phục công tác được quyết định, hiện vấn đề hai bên cơ bản được ấn định.



Một tảng đá treo trng phòng Trần Kinh rốt cục cũng rơi xuống đất.



Tảng đá trong lòng hắn cũng rơi xuống đất, thần kinh căng thẳng cuối cùng cũng được thả lỏng, những mệt mỏi khó tả cũng bị tiêu diệt hết.



Ngày mai hắn lại phải đi Bắc Kinh, thời gian nghỉ ngơi cũng chỉ có hôm nay và buổi tối.



Hắn dứt khoát quyết định hôm nay sẽ tan làm sớm, buổi tối dành để nghỉ ngơi, lấy lại tinh thần, sau đó tới Bắc Kinh với diện mạo là tinh thần hoàn toàn mới.



Hạng mục được quyết định.



Còn lại là phải triển khai thế nào, làm thế nào tăng sức ảnh hưởng.



Về mặt này, Trần Kinh có kinh ngiệm rất phong phú, cũng có niềm tin tuyệt đối.



Nỗ lực cố gắng suốt mất tháng, gian khổ chống đỡ suốt mất tháng, mãi tới hôm nay rốt cuộc cũng thấy được ánh bình minh.



Giờ phút này, niềm vui trong lòng Trần Kinh không gì có thể gọi tên được.



Hắn đột nhiên cảm thấy những gì đã bỏ ra thực sự rất đáng, khổ tận cam lai, trải qua bao nhiêu cay đắng hoàn thành một việc, cảm giác thành công ấy, cảm giác thảo mãn ấy không thể gọi tên, thực sự quá tuyệt diệu, tuyệt vời khó tả!



(còn tiếp)



DG: Du Lạc Tiểu ^_^