Quan Sách

Chương 903 : Thành công đến từ tài năng

Ngày đăng: 11:19 18/04/20


Phó thủ tướng Quốc vụ viện Miêu tới Lĩnh Nam khảo sát, đây chính là điểm nóng tại Lĩnh Nam mấy ngày gần đây.



Phó thủ tướng Miêu Cường là Bí thư tỉnh ủy nhiệm kỳ trước của Lĩnh Nam, hiện ông đã được điều về công tác tại trung ương, nhưng vẫn rất quan tâm tới tình hình phát triển của Lĩnh.



Gần đây kinh tế Lĩnh Nam có phần chậm phát triển, ảnh hưởng tới tốc độ tăng trưởng kinh tế của cả nước, khiến trung ương rất lo ngại, phó thủ tướng Miêu cũng không thể ngồi yên được, cuối cùng mới có chuyến đi này.



Bí thư tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam - Mạc Chính, chủ tịch tỉnh Chu Tử Binh cùng tới đón ông tại sân bay.



Mà công tác tiếp đón Miêu tổng lần này cũng là do tỉnh ủy và chính quyền tỉnh cùng sắp xếp.



Trưởng ban thư ký chính quyền tỉnh Hoàng Hoành Viễn khá căng thẳng, đây là lần đón tiếp quan chức quan trọng đầu tiên từ sau khi ông ta lên nhậm chức. Làm thế nào để hoàn thành tốt công tác tiếp đón, làm thế nào để hợp tác tốt được với trưởng ban thư tỉnh ủy Tương Minh Nhân, đây chính à việc mà ông ta cần phải làm tốt.



Liên tục chiến đấu suốt hai ngày đêm, cuối cùng, mọi chuyện cũg được sắp xếp ổn thỏa.



Phó thủ tướng Miêu Cường nghỉ lại khách sạn Lưu Niên mà ông ta cũng khá hài lòng. Hết ngày mai, chuyến thị sát của Miêu tổng kết thúc, ông quay về Bắc Kinh, cũng có nghĩa nhiệm vụ đầu tiên của Hoàng Hoành Viễn đã thuận lợi qua ải.



Miêu tổng là Bí thư cũ của Lĩnh Nam, người dân ở đây cũng dành rất nhiều tình cảm cho ông.



Vào thời Miêu tổng còn ở vị trí Bí thư tỉnh, Hoàng Hoành Viễn cũng có thể coi là một viên đại tướng dưới tay ông.



Tuy nhiên, công tác tại Hải Sơn nhiều lần bị Miêu tổng phê bình, trong mắt của Miêu Cường, bộ máy Hải Sơn rất xa lạ.



Nhưng Hoàng Hoành Viễn vẫn hy vọng, lần thị sát này của Miêu tổng, mình có thể có cơ hội tiếp xúc gần gũi hơn với ông.



Ông ta từng nhiều năm giữ vị trí cốt cán, bình thường tiếp đãi lãnh đạo đều là do nhân viên cấp dưới sắp xếp, còn ông ta thì luôn đi cùng lãnh đạo, báo cáo công tác với lãnh đạo, trình bày khó khăn với lãnh đạo.



Hiện nay thân phận của ông ta đã khác rồi.



Ông ta phụ trách công tác tiếp đãi, nhưng lại không có cơ hội tiếp cận lãnh đạo, điều này quả thực khiến ông ta cảm thấy khó mà thích ứng được.



Khoảng tám giờ tối, trưởng ban thư ký tỉnh ủy Tưởng sớm đã tan làm rồi.



Hoàng Hoành Viễn vẫn đang trực tại khách sạn.



Tiếp đón lãnh đạo cấp quốc gia, tiêu chuẩn về mọi mặt đều yêu cầu cao nhất, đặc biệt là Miêu tổng.



Lần này tỉnh tiếp đãi theo sự sắp xếp theo tiêu chuẩn của ủy ban thường vụ, về vấn đề bảo an trên các phương diện lại càng chặt chẽ.



Hai trưởng ban thư ký Hoàng Hoành Viễn và Tương Minh Nhân thay nhau trực, đảm bảo mỗi chi tiết nhỏ của công tác tiếp đón đều không thể bị lộ.



Đưa tay lên xem đồng hồ, Hoàng Hoành Viễn chậm rãi lắc đầu.



Lịch trình cuối cùng trong ngày của Miêu tổng là uống trà cùng chủ tịch tỉnh Chu.



Chủ tịch tỉnh Chu vừa gọi điện, nói mười phút nữa ông sẽ tới.


Người viết tốt chưa chắc có thể lĩnh hội toàn bộ ý đồ của lãnh đạo, chưa chắc có thể hiểu được nội dung bài viết cần thể hiện được những tinh hoa gì.



Cho dù là có tổ chức họp trước đó, quy ước dài cả ba chương, nhưng có những điều không thể nói ra, chỉ có thể hiểu ra, tầm mắt của những người thuộc cấp dưới chắc chắn là có hạn.



Tinh hoa của tư tưởng không lĩnh hội được, có tài viết lách hơn nữa cũng có tác dụng gì?



Mà sau cuộc trao đổi ngắn vừa rồi với Trần Kinh, Hoàng Hoành Viễn chợt cảm thấy anh ta đã trở nên thân thiết hơn với hắn. Hai người đều đang phải đối mặt với khó khăn, quan hệ giữa hai người có lẽ còn có thể gần hơn chút nữa.



Rồi ông ta chợt nghĩ tới tài năng của Trần Kinh.



Bản lĩnh vững vàng vượt thử thách của Trần Kinh là gì? Chẳng phải là có năng lực viết lách vững vàng sao?



Năm đó khi còn ở Hải Sơn, hắn chính dựa vào tài viết lách của mình, khiến Hải Sơn không được yên nổi, một đám người cũng không có biện pháp gì được với hắn.



Vừa nghĩ như vậy, trong lòng Hoàng Hoành Viễn bỗng vui lên.



Thật đúng là đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy, được đến lại không phí chút công!



- Tiểu Trần, cũng sắp đến giờ rồi, chủ tịch Chu chắc cũng tới bây giờ đây, chúng ta cùng đi đón bọn họ!

Hoàng Hoành Viên cười nói.



Ông ta bước tới trước mặt Trần Kinh, vỗ vai hắn rồi nói:



- Hôm nay cậu biểu hiện cho tốt vào nhé, cơ hội khó có được! Miêu tổng chịu trách nhiệm về mảng hạng mục lớn, nếu như ông ủng hộ cậu, hạng mục hợp tác liên khu vực của Lĩnh Nam lại có thêm cơ hội rồi!



Trần Kinh nghiêm túc gật đầu đáp:

- Vâng, chúng tôi vẫn luôn nỗ lực hết mình, cũng phải tới lúc thấy được ánh quang thắng lợi chứ!



Hoàng Hoành Viễn bật cười lớn, nói:

- Cậu làm gì cũng nhiệt tình không chịu khuất phục, tinh thần đi đầu này của cậu, là chuyện gì cũng thành công thôi. Sau này có cơ hội nên trình bày ý tưởng mới của cậu với Chủ tịch Chu, tôi sẽ nghĩ cách tạo giúp cậu một số cơ hội…



Trần Kinh ngạc nhiên, có hơi bất ngờ với sự nhiệt tình của Hoàng Hoành Viễn.



Nhưng rất nhanh, hắn đã lấy lại được vẻ bình thường, vui vẻ đáp:

- Vậy thì thật cảm ơn trưởng ban thư ký quá, có được sự ủng hộ của anh, chúng tôi nhất định sẽ đạt được thành tích tốt!



Hoàng Hoành Viễn xua tay nói:

- Cậu đừng nói vậy, cậu đi từ Hải Sơn lên, tôi cũng từ Hải Sơn mà lên, chúng ta coi như chung một chiến hào, về lý đương nhiên phải thân thiết với nhau rồi!



(còn tiếp)



DG: Du Lạc Tiểu ^_^