Quan Sách

Chương 91 : Phá gian kế

Ngày đăng: 11:09 18/04/20


Vương Quốc Thư thực sự không tin vào tai mình .



Trần Kinh nói cái gì ? Nói tất cả vụ việc cây bạch quả bị ăn trộm đều là do y gây ra sao, y là người chịu trách nhiệm đầu tiên ?



Lại còn, lần này hắn đến Lâm trường chấp pháp, chỉ chấp pháp với một người ?



Mặt Vương Quốc Thư thoáng chốc trở nên tái nhợt, y đứng đơ người trên sân, khó mà tin được Trần Kinh đứng trên ban công nhìn xuống đám đông nói. Trong lòng y dấy lên sự nghi ngờ.



Trần Kinh sao có thể nhìn thấu khổ nhục kế mà y dày công thiết kế ?

Từ khi Vương Quốc Thư thực hiện nó đến giờ vẫn không hề có bất cứ sơ hở nào, một chút sơ hở đều không có.



Nếu đã thế này, có phải là hoàn cảnh bên ngoài đã xảy ra vấn đề hay không ?



Vừa nghĩ đến hoàn cảnh bên ngoài, Vương Quốc Thư lập tức nghĩ tới Đàm Thu Lâm, Đàm Thu Lâm vì lôi kéo y mà phải trả một cái giá khá lớn, đặc biệt là đưa ra rất nhiều hứa hẹn. Không những hứa hẹn tương lai Vương Quốc Thư việc bán đấu giá lâm trường, y còn ra mặt điều đình, nhất định giúp Vương Quốc Thư tìm được quan hệ.



Hơn nữa còn hứa hẹn sau này ,sau khi thay đổi chế độ ở Lâm trường càng giúp đỡ nhiều hơn !



Đàm Thu Lâm không chút che giấu mục đích của mình, mục đích của Đàm Thu Lâm rất rõ ràng, đó chính là xử Trần Kinh, muốn chiếu tướng Trần Kinh từ cái chức Phó Phòng Phòng Lâm nghiệp kéo tụt xuống, tốt nhất là khiến cho Trần Kinh thân bại danh liệt trở về Sở Thành.



Có Đàm Thu Lâm ủng hộ, dũng khí củaVương Quốc Thư càng lớn hơn, thế nhưng bây giờ, Trần Kinh lại nhìn thấy được mưu mô của bọn họ, thế này làm sao không khiến cho y hoang mang được ?



Y giương mắt nhìn ra bên ngoài.



Bên ngoài đám người đó kêu réo dữ tợn, Vương Cẩu Thặng xách thùng xăng trên tay chính là người mà y tốn tiền để nhờ cậy, lúc đầu y định là dùng Vương Cẩu Thặng uy hiếp Trần Kinh, sau đó ngay tại nơi ấy làm cho Trần Kinh không thể đi xuống bục được, cuối cùng khiến cho hỗn loạn, làm cho Trần Kinh chán nản cút về huyện Lễ Hà, một khi như thế, lập tức chuyện hôi hám này mọi người ở huyện Lễ Hà đều biết.


Ở một nơi không xa đằng sau bọn họ, có những người phụ nữ vừa bế vừa mớm thức ăn cho con, đó chính là trách nhiệm của bọn họ.



Như vậy đám đàn ông này, nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, họ làm sao có thể tụ tập gây rối, trở thành người xấu xa? Bọn họ có chỗ nào là xấu xa chứ ? Bọn họ chính là những người dân bình thường chất phác đáng yêu …



Trần Kinh bỗng nhiên cảm thấy trên mặt nhức nhối nóng bừng, bởi vì khi nãy hắn nói ra những lời dối trá, những điều hắn vừa hứa hẹn ban nãy đều là những hứa hẹn khuếch trương, đều là những việc trong lòng không có tự tin.



Thế nhưng những người anh em này đã tin, bọn họ lại không truy hỏi bất kỳ chi tiết nào, Trần Kinh đánh cuộc, chỉ cần có một người truy vấn chi tiết, hắn sẽ bị lộ ngay, bộ mặt thật của hắn sẽ bị phơi bày hoàn toàn trước mặt tất cả mọi người !



Trong chớp mắt, Trần Kinh đột nhiên cảm thấy trong lòng mình mạnh mẽ hơn một chút !



Trước kia hắn uể oải, buồn bực, thậm chí là phẫn nộ, giờ khắc này đều tan thành mây khói !



Lâm trường Hồng Thổ Pha, đây là trận chiến đáng có nhất mà hắn tiếp nhận, đồng thời cũng là trọng trách có tầm quan trọng nhất, Trần Kinh tiếp nhận trọng trách này, cho đến hôm nay, lần đầu tiên Trần Kinh cảm thấy dạt dào trong lòng !



Làm quan một lần, có thể giải quyết dù là một việc, đây đều là đáng làm , bởi vì việc này có liên quan đến cuộc sống và tương lai của hơn một trăm gia đình.



Có người phải tự mình phá hoại trăm phương nghìn kế, Trần Kinh vì thế phẫn nộ, uể oải, nhưng xem ra hiện giờ, những người khác đã dụng tâm như vậy, không từ thủ đoạn như thế, chẳng qua là sợ hãi trong bụng! chẳng qua là chột dạ trong lòng! Nếu như là người yên ổn trong tâm, hắn làm gì nghĩ đến xử lý người khác ?



Vừa đọc đến đây, lòng dạ Trần kinh đột nhiên rộng mở, trước đây đè nén trong lòng khiến hắn cảm thấy như có đá chặn làm nghẹt thở ở giữa dần dần mở ra.



Giống Đàm Thu Lâm được mệnh danh là nhân vật mà hắc bạch lưỡng đạo đều tinh thông ở Lễ Hà, có một dạo Trần Kinh cảm thấy khó giải quyết vô cùng, nhưng mà hiện giờ, hắn lại cảm thấy Đàm Thu Lâm quả thật như là một thằng hề nhảy nhót tầm thường buồn cười.



Trần Kinh thấy trước mắt hơn một trăm nét mặt thuần phác, trong lòng hắn ta vô cùng hiểu rõ, những người này chính là hậu thuẫn kiên cường cho hắn, có sự hậu thuẫn này rồi, còn sợ gì Đàm Thu Lâm ,kẻ tiểu nhân chỉ biết trốn nơi u tối cắn người.