Quan Sách
Chương 913 : Tiếp xúc với Chu Tử Binh
Ngày đăng: 11:19 18/04/20
Hai tay Kim Lộ cầm hai ly kem vui vẻ chạy tới.
Cô rất tao nhã ngồi đối diện Trần Kinh, lấy cho Trần Kinh một ly, nhấp nháy mắt nói:
- Mỹ nữ vừa rồi là ai?
Trần Kinh thản nhiên cười cười nói:
- Chánh văn phòng Ban hợp tác kinh tế, còn có chồng cô ấy.
Kim Lộ một lời không nói, Trần Kinh cười cười, cầm kem cắn một miếng nói:
- Được rồi, hôm nay đi chơi mệt rồi, về nhà nghỉ ngơi cho tốt.
Gặp Chu Hoa, Trần Kinh cũng không có cảm giác gì.
Cuộc sống cá nhân và công tác, Trần Kinh trước nay đều phân biệt rất rõ ràng.
Có những cán bộ luôn che dấu đời sống riêng tư, thần thần bí bí, Trần Kinh cho rằng, đó căn bản không cần thiết.
Trần Kinh không hy vọng quan hệ của hắn và Kim Lộ trở thành gánh nặng của nhau.
Còn Chu Hoa và chồng về, cả đường đi Lâm Kiệt đều nói chuyện xử thế trên quan trường.
Lâm Kiệt làm việc trong doanh nghiệp nhà nước nhiều năm, chuyển nghề từ bộ đội, lăn lộn lên chức lãnh đạo, trên cả con đường này, kinh nghiệm rất nhiều.
So với Chu Hoa trước kia luôn chỉ ở trong cơ quan, kinh nghiệm của anh ta tuyệt đối phong phú hơn nhiều.
Chu Hoa có thể có tâm tính hiện tại, hơn nửa là công lao của Lâm Kiệt thường dạy cô.
- Tiểu Hoa à, Chủ nhiệm Trần của bọn em rất giỏi, tiền đồ tuyệt đối không thể lường, hiện tại em làm việc cạnh anh ta, phải đặc biệt dụng tâm, đợi một thời gian, sẽ có lợi đấy.
Lâm Kiệt nói, hai mắt anh ta sáng ngời, lái xe nhìn phương xa.
- Cái này còn cần anh nói sao? Ai cũng biết Chủ nhiệm Trần tuổi trẻ tài năng, tuấn kiệt, hơn nữa lại có bối cảnh, anh ta lên cao hơn chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Chu Hoa thản nhiên nói.
Lâm Kiệt cười cười, nghiêng đầu nói:
- Em vừa nói cô gái kia, em biết cô gái đó là ai không?
- Là ai?
Chu Hoa cả kinh.
Lâm Kiệt thần sắc nghiêm túc nói:
- Nếu anh không nhầm, là Âu Niệm Tinh của tập đoàn Âu Lãng.
- Ai? Tập đoàn Âu Lãng?
Chu Hoa trong lòng cả kinh.
- Vậy quan hệ của bọn họ. wow. Chủ nhiệm Trần thật lợi hại.
Chu Hoa chậc chậc nói.
Lâm Kiệt mặt nhăn mày nhíu, biết Chu Hoa lại bắt đầu suy nghĩ linh tinh, anh ta nói:
Hoàng Hoành Viễn ra, Trần Kinh đứng lên nói:
- Tôi đi giúp…
Hắn đi theo phía sau Hoàng Hoành Viễn, hai người đi theo hành lang tới phòng vệ sinh, tới cửa, Hoàng Hoành Viê dừng lại một chút, xoay người đi vào phòng vệ sinh.
Trần Kinh rất tự nhiên cũng vào phòng vệ sinh.
Hai người giải quyết xong, Hoàng Hoành Viễn mở vòi nước, nói:
- Lão Tông này là sao thế? Vẫn chưa tới? hiệu suất không ổn.
Trần Kinh vừa nghe lão Tông, Phó chủ nhiệm thường trực Uỷ ban Cải cách và Phát triển Tông Chính Quốc.
Hoàng Hoành Viễn quay đầu nhìn về phía Trần Kinh nói
- Trần Kinh cậu quan Chủ nhiệm Tông?
Trần Kinh gật đầu nói:
- Đã gặp vài lần, không phải rất quen.
Hoàng Hoành Viễn nói:
- Hôm nay cơ hội này làm quen một chút, đối với công tác của cậu có hỗ trợ đấy.
- Cảm ơn, Trưởng ban thư ký…
Trần Kinh rất tự nhiên lấy ra một túi màu đen, bên ngoài dùng dây cao su buộc, đưa cho Hoàng Hoành Viên nói:
- Tôi chơi bài không giỏi, chỉ có thể đầu tư chút cổ phần cho anh, hết thảy đều dựa vào bản lĩnh của anh.
Hoàng Hoành Viễn ngạc nhiên một chút, cũng không bày đặt, nhận lấy gói to bỏ vào túi.
Bỏ vào ông ta hơi ấn xuống, dựa vào cảm giác tay thấy được là hai mươi ngàn.
Ông ta tùy tiện nói:
- Vậy cậu yên tâm đợi chia cổ phần.
Hôm nay ông ta tới cùng Chủ tịch tỉnh, mang tiền mặt cũng không nhiều, đợi lúc ông ta đưa ra đề nghị đánh bài, mới nhớ tới việc này.
Trong lòng ông ta tính toán, chuẩn bị tìm Đường Mẫn.
Không ngờ Trần Kinh lại đem tới than sưởi ấm ngày tuyết lạnh, giải quyết xong vấn đề của ông ta.
Trần Kinh hiểu rõ, độ tin tưởng giữa hai người rất cao, hơn nữa, tiền của Trần Kinh tuyệt đối sạch sẽ, không tồn tại vấn đề.
So với Đường Mẫn, Trần Kinh càng khiến ông ta yên tâm hơn.
Ông ta đi tìm Đường Mẫn lúc này, cho dù nói là vay tiền, nhưng tiền mượn có thể trả không?
Trong lòng ông ta âm thầm cân nhắc, cảm thấy Trần Kinh quả nhiên không hổ là một tài kiệt trong cán bộ trẻ, hơn nữa kinh nghiệm làm thư ký phong phú, làm việc suy nghĩ chu đáo.
Ông ta âm thầm thấy may, hôm nay mình tìm Trần Kinh là đúng người rồi, so với Đường Mẫn, giá trị của Trần Kinh không chỉ hơn một chút.