Quan Sách
Chương 917 : Chuyện động trời!
Ngày đăng: 11:19 18/04/20
Bí thư Tỉnh ủy Mạc đi nhậm chức, hứa hẹn với mọi người là ông ta muốn xây dựng Lĩnh Nam văn minh, Lĩnh Nam liêm khiết, Lĩnh Nam sức sống.
Đối với mục tiêu thực hiện chính trị này của Bí thư Mạc, truyền thông Lĩnh Nam đánh giá rất cao.
Đương nhiên, có một số cán bộ lão thành Lĩnh Nam không kìm được buồn nôn, đều biểu thị mục tiêu này của Bí thư Mạc là có ý gì? Có phải là nói Lĩnh Nam hiện tại không đủ văn minh, không đủ liêm khiết không đủ sức sống?
Nối tiếp đề tài này tiếp tục ngược dòng, Mạc Chính đến Lĩnh Nam, là muốn chỉnh đốn không khí xã hội Lĩnh Nam, chống tham nhũng, muốn làm chính sách kinh tế mới sao?
Tân quan tân chính sách.
Cán bộ ở cấp bậc này như Bí thư Mạc sau khi nhậm chức, chính sách mới của ông ta bắt đầu từ đâu, cũng thực sự chịu sự chú ý!
Trên thực tế, Mạc Chính dường như thật sự giống như mình đã hứa, công việc bộ ngành mà ông đảm nhiệm chính là công tác tuần tra trong Đảng.
Ban tổ chức tỉnh ủy, Ủy ban Kỷ luật thành lập tám tổ tuần tra, tổ tuần tra đi đến các đơn vị ở các thành phố trong toàn tỉnh, nằm vùng tìm hiểu tình hình, tiếp nhận tin tức phản hồi từ quần chúng, chiếc vòi của Tỉnh ủy từ Việt Châu đã kéo dài đến những nơi hạ tầng nhất toàn tỉnh.
Nên nói là, động tác này của Bí thư Mạc được nghị luận sôi nổi ở Lĩnh Nam.
Sáng sớm, Tỉnh ủy còn chìm trong ánh bình minh, trong tòa nhà sương trắng như tuyết.
Bí thư thứ nhất Tỉnh ủy Đàm Kiệt vẫn giống như trước đi làm sớm 15 phút.
Đàm Kiệt là sao mới trên chính đàn Lĩnh Nam hiện nay.
Nói là sao mới, thực ra tuổi của ông ta đã 40 mươi rồi.
Sở dĩ nói ông ta mới quật khởi, là vì ông ta sau khi Bí thư Mạc đến Lĩnh Nam mới tiến vào Tỉnh ủy, liền một bước nhảy lên làm thư kí Bí thư.
Trước kia ông ấy không có tiếng, đột nhiên lại trở thành Thư kí Bí thư, tất cả hào quang đều tập trung trên người ông ta, tên của Đàm Kiệt cũng trong một đêm được chính đàn Lĩnh Nam biết rõ.
Trước khi đến Tỉnh ủy, Đàm Kiệt vẫn làm giáo viên ở Trường Đảng.
Làm ở Trường Đảng hơn chục năm, từ trước đến giờ chưa có ai nghĩ ông ta có thể vươn lên, vút thẳng lên trời, bao gồm lãnh đạo Trường Đản Tỉnh ủy cũng đều không nghĩ đến điểm này.
Nhưng hiện thực chính là truyền kì như vậy.
Tuần thứ hai sau khi Mạc Chính nhậm chức đã thị sát Trường Đảng Tỉnh ủy.
Trong quá trình thị sát Trường Đảng, ông ta đột nhiên đột nhiên đề nghị muốn nói chuyện với Phó trưởng ban bộ môn giảng dạy Trường Đảng Đàm Kiệt.
Yêu cầu này của Mạc Chính khiến cho lãnh đạo Trường Đảng cực kì căng thẳng, đồng thời lại có một chút không thể hiểu được.
Hôm đó đi cùng với Mạc Chính là Trưởng ban thư kí Tương Minh Nhân.
Ông ta lấy ra một bao thuốc trong ngăn kéo, đưa cho Thịnh Trung Kiệt một điếu, nói:
-Lão Thịnh, thời gian này anh khá vất vả, không nên thường xuyên thức đêm, về mặt tư tưởng cũng không cần buộc quá chặt. Trong chặt ngoài lỏng, cũng không thể xảy ra chuyện gì to lớn!
Mạc Chính Ba~ một cái, tự mình châm một điếu thuốc, hút một hơi nói:
-Có lúc chúng ta nghĩ vấn đề có thể hơi cực đoan, đại quân khu quốc gia đóng ở Lĩnh Nam, Lĩnh Nam có mấy trăm nghìn bộ đội, cho dù là xảy ra chiến tranh, chúng ta cũng có thể ứng phó, huống chi là một chút chuyện vặt vãnh?
Thịnh Trung Kiệt cũng châm thuốc, nuốt sương nhả khói, lắc lắc đầu nói:
-Bí thư, tôi không có trí tuệ như anh, tôi luôn có chút lo lắng! Cảm thấy gánh nặng trên vai nặng, áp lực lớn!
-Đông, đông!
Mạc Chính giơ tay nhìn đồng hồ nói:
-Được rồi, tôi sắp phải đến Viện dưỡng lão rồi, chuyện này cứ như vậy đi!
Mạc Chính đứng dậy, Đàm Kiệt đã mở cửa ra rồi, ông ta nói:
-Bí thư, Phó bí thư Hạ đến rồi!
Mạc Chính hơi sửng sốt, khoát tay bước nhanh ra ngoài.
Hạ Quân chờ ở bên ngoài, Mạc Chính nói:
-Lão Hạ, chuyện động trời thì anh cũng phải đợi. Buổi chiều chúng ta nói, phía Viện dưỡng lão tôi nhất định phải đi, thời gian có hạn, tôi không thể để một đám lãnh đạo cũ đợi tôi, có phải không?
Mạc Chính tôi vẫn chưa có mặt mũi làm việc đó!
Hạ Quân rất biết điều nói:
-Vậy được! Tôi tiễn anh!
Hạ Quân rất tự nhiên đi theo sau Mạc Chính, ông ta xuất thân là Trưởng ban thư kí, sớm đã quen với việc đảm nhiệm vai trò lá cây.
Năm đó Miêu Cường vẫn ở Lĩnh Nam, ông ta là lá cây.
Hiện tại Bí thư Mạc cầm quyền, Hạ Quân định vị cho mình vẫn là như vậy.
Hạ Quân sở trường tai nghe tám hướng, mắt nhìn bốn phương, ông ta một đường tiễn Mạc Chính sớm đã chú ý đến trong phòng Mạc Chính vẫn còn một người.
Ông ta tiễn Mạc Chính ra xe, quay người tiến vào tòa nhà Thường ủy, đúng lúc Thịnh Trung Kiệt vội vàng từ sau cửa bước ra.
Ông ta nhăn mặt nhíu mày, mặt bỗng nhiên biến sắc, bước chân đột nhiên nhanh lên!