Quan Sách

Chương 927 : Tin vui đặc biệt!

Ngày đăng: 11:19 18/04/20


Trần Kinh vẫn luôn phỏng đoán ý đồ của Bí thư Hạ.



Hắn không thể không thừa nhận, mình vẫn còn rất non nớt khi đứng trước Hạ Quân.



Ý đồ của Hạ Quân, muốn đoán ra được thực sự không hề dễ.



Do dự án thành phố phát triển theo nền kinh tế phương tây mới gặp trở ngại, cho dù là ở Hải Sơn hay Nam Cảng, đều có chút ngại khó.



Đặc biệt là tình hình TTỉnh ủy trước mắt, khi mọi người đều ý thức được rằng, do chuyện này rất có thể sẽ kéo theo cả những cán bộ cấp mộttrong tỉnh vào ván cờ, vì vậy trạng thái tâm lý của mọi người cũng sẽ khó tránh bị dao động.



Tâm lý Diêu Quân Huy dao động mạnh, gần đây anh ta đề xuất làm kinh tế du lịch, ủng hộ một loạt kế hoạch phát triển các doanh nghiệp tài chính, khiến Trần Kinh ý thức được rằng Diêu Quân Huy có thể đang làm công tác chuẩn bị hai mặt.



Điều này khiến Trần Kinh rất ngạc nhiên, đồng thời cũng cảnh giác hơn.



Hắn vội gặp Lý Thanh Hương, cố gắng ổn định bà ta.



Lý Thanh Hương đưa ra ám thị khi nói chuyện với Trần Kinh, rằng bà ta sẽ cố gắng nghĩ cách tác động vào Tỉnh ủy.



Qua những ám thị của Lý Thanh Hương, Trần Kinh cũng mơ hồ hiểu ra, đối tượng mà Lý Thanh Hương nhắc tới nhất định là Hạ Quân.



Lý Thanh Hương và Hạ Quân trước đây là vợ chồng, điều này cả Lĩnh Nam không ai không biết, có rất nhiều bản thể về sự bất đồng và những câu chuyện giữa đôi vợ chồng này được truyền nhau trong chính đàn Lĩnh Nam.



Trần Kinh nghĩ đi nghĩ lại về mỗi câu nói, mỗi cử động của Hạ Quân khi hai người gặp nhau, hắn mơ hồ cảm giác được, Hạ Quân hẳn là phải chịu áp lực đến từ Lý Thanh Hương.



Lý Thanh Hương gây áp lực cho Hạ Quân, Hạ Quân bất đắc dĩ cũng chỉ có thể gọi Trần Kinh tới nói chuyện.



Cuộc nói chuyện diễn ra dưới bầu không khí khá thoải mái, hai người trao đổi với nhau rất nhiều chuyện.



Nhưng trên thực tế, cuộc nói chuyện này cũng không được bao nhiêu điều có tính thực tế.



Dự án mà Trần Kinh hy vọng có được sự ủng hộ của Hạ Quân, thái độ của ông ta lại mập mờ, cũng không hề từ chối.



Trước mắt Trần Kinh chỉ có thể cho rằng, có thể Hạ Quân chính là muốn tạo hiệu quả như vậy.



Ông ta muốn để đám Trần Kinh nhìn thấy hy vọng và cơ hội, đồng thời cũng thông qua mối quan hệ giữa Trần Kinh và Lý Thanh Hương, khiến Lý Thanh Hương biết được rằng ông ta đang có hành động gì đó.



Nhưng ông ta cũng không tỏ thái độ rõ ràng, lại khiến đámTrần Kinh không cách nào đặt hòn đá trong lòng xuống.



Trần Kinh hiểu được điểm này, hắn nghĩ phải chăng mình không nên hợp tác với Lý Thanh Hương trong chuyện này thì hơn?



Nhưng cũng rất nhanh, hắn ý thức được rằng bản thân không hợp tác là không được.



Chuyện này không chỉ cần hợp tác với Lý Thanh Hương, mà còn cần hợp tác với Diêu Quân Huy.


Chu Tử Binh cười một tiếng:

- Cậu còn trẻ, xương cốt không bị gì, tới độ tuổi của tôi, phải nói là thường xuyên muốn tìm người thả lỏng gân cốt giúp thôi!



Dường như đã ra được quyết định gì rất quan trọng vậy.



Thái độ của Chu Tử Binh rõ ràng đã dịu xuống rất nhiều, sắc mặt ông chuyển từ nhiều mây sang có nắng, bầu không khí trong phòng tắm cũng thoải mái dần.



Trong lòng Trần Kinh vui mừng khôn xiết.



Rất muốn tìm cơ hội báo tin vui này cho Lý Thanh Hương và Diêu Quân Huy, nhưng tình hình trước mắt lại không cho phép hắn ra ngoài.



Buổi tối dùng cơm, Hoàng Hoành Viễn sắp xếp lịch trình cho Chu Tử Binh.



Chu Tử Binh nhíu mày nói:

- Được rồi, đều hủy hết đi! Chuyện của Hội liên hiệp công thương nghiệp để họ tự giải quyết, nếu không cậu thông báo cho Chính Thanh qua đây là được, tôi không đi nữa đâu!



Ông ngừng lại một chút rồi nói:

- Cậu báo cho Chính Thanh để cậu ta đi xem thế nào, rồi tìm thêm người nữa, chúng ta đánh ván bài, thả lỏng chút!



- Được đấy! Kết hợp lao động và thư giãn cũng là cách hay!

Hoàng Hoành Viễn đứng dậy,

- Lão Tông đi Bắc Kinh rồi, tôi báo cho Đường Mẫn, nghe nói Đường Mẫn cũng là cao thủ đấy!



Sắc mặt Chu Tử Binh vẫn không thay đổi:

- Tùy cậu sắp xếp thôi! Đường Mẫn có thời gian sao?



Hoàng Hoành Viễn đáp:

- Cậu ấy vừa mới gọi điện cho tôi, nói tối nay có hoạt động gì thì rủ cậu ấy một tiếng, cậu ấy vẫn đợi nãy giờ!



Chu Tử Binh cười đáp:

- Đường Mẫn tiến bộ rất nhanh, cũng là cán bộ ưu tú trưởng thành từ Lĩnh Nam chúng ta, chúng ta cũng không nên làm việc xấu để cậu ta học theo!



Hoàng Hoành Viễn cười ha ha, nói:

- Chủ tịch tỉnh, đâu có như ngài nói đâu chứ? Kết hợp lao động và nghỉ ngơi là điều cán bộ trẻ chúng tôi cần phải học hỏi ấy chứ. Cậu Đương Mẫn ấy cũng chỉ quản lý một khu vực mà thôi, nếu như lúc nào cũng phải mệt mỏi ứng phó với mọi chuyện, sau này còn tiến bộ thế nào được?



Rồi Hoàng Hoành Viễn vội quay lưng đi ra ngoài, Trần Kinh cũng đi sắp xếp phòng đánh bài, buổi tối lại là những ván mạt chược.



(còn tiếp)



DG: dulactieu ^_^