Quan Sách

Chương 935 : Chủ tịch Tỉnh tới thủ đô?

Ngày đăng: 11:19 18/04/20


Trần Kinh vội vàng từ thủ đô trở về gấp.



Đặt xong vé ngày hôm sau, buổi tối hôm trước đã nhận được điện thoại của Hoàng Hoành Viễn.



Trong điện thoại vang lên tiếng của Hoàng Hoành Viễn nói:

- Trần Kinh, chủ tịch Tỉnh vào Kinh tham gia quốc hội, Cậu ở thủ đô, đừng quên đến chào hỏi anh ta một câu đấy.



Trần Kinh cả kinh nói;

- Trưởng ban thư ký, việc này là xảy ra từ giờ? Tại sao tôi không hay biết gì?



Hoàng Hoành Viễn cười nói:

- Tôi không dám làm phiền đến cậu, em dâu không phải đang sinh con sao? Tôi biết cậu bận, nên không nói trước với cậu. Tối nay chủ tịch tỉnh tham gia buổi hội nghị cuối cùng sau đó sẽ về khách sạn nghỉ ngơi, cậu có thể liên lạc một chút được không?



Trần Kinh trầm ngâm một chút nói:

- Trưởng ban thư ký, tôi vừa nhận được thông báo của Tỉnh ủy, thông báo tôi phải lập tức trở về Việt Châu, nói rằng bí thư Mạc tổ chức khảo sát ba tỉnh bốn thành của Lĩnh Nam, sắp xếp tôi đi theo, chuyện này …



- À

Hoàng Hoành Viễn biểu thị ngạc nhiên, chợt cười ha ha nói:

- Vậy thì được, đây là chuyện tốt! Bí thư Mạc đối với lần thị sát này rất coi trọng, những người đi theo đều là những người được chọn lựa cẩn thận. Không biết có bao nhiêu người muốn được đi theo ông ấy, cậu có thể có được cơ hội này, rất tốt!



Nói chuyện điện thoại với Hoàng Hoành Viễn xong, suy nghĩ của Trần Kinh thay đổi rất nhanh.



Trần Kinh nhạy bén ý thức được, Chu Tử Binh ở thủ đô, đây là một cơ hội rất tốt.



Tuy chỉ có thời gian một đêm, nhưng thời gian một đêm này có thể tận dụng cho tốt.



Lần trước Chu Tử Binh nhắc tới muốn tới thủ đô cầu quan hệ với Bộ Tài chính, vừa hay, Trần Kinh quen biết với Cao Vệ của Bộ Tài chính, con đường này có thể dắt qua?



Nghĩ đến đây Trần Kinh lập tức thực thi hành động.



Hắn đầu tiên là goi điện cho Chu Tử Binh, Chu Tử Binh nghỉ tại khách sạn ở Thủ đô, Trần Kinh hỏi ông ta tối nay đã có sắp xếp gì không, Chu Tử Binh nói:



- Đi họp cả ngày, quá mệt rồi, đang chuẩn bị ở trong khách sạn nghỉ ngơi! Lần này quốc hội mở hội nghị lãnh đạo nhân dân hai tỉnh bốn thành, đưa ra một số yêu cầu với chúng ta, đồng thời cũng đưa ra rất nhiều chính sách cho chúng ta, có thể nói là tình thế khá khả quan!



Trần Kinh nói:

- Chủ tịch tỉnh ngài vất vả rồi, đây là một việc đáng để chúc mừng. Nếu không như vậy đi, chúng tôi tối nay đặt một bữa tiệc, đến quán cơm của nhà họ Đàm ở Thủ đô, để tôi hẹn Bộ trưởng Bộ tài chính Cao, xem ông ta có thể đến không chúng ta cùng nhau chúc mừng.



Chu Tử Binh trầm ngâm một lúc rồi nói:

- Bộ trưởng Cao có rảnh không?



Trần Kinh biết rằng Chu Tử Binh có chút kiêu ngạo, dù sao cũng là một nhân vật có tiếng ở cơ quan cấp một trong tỉnh, quan hệ của hắn ở Thủ đô cũng rất nhiều.
- Tiểu Trần, cậu mai về phải nắm chắc cơ hội cùng Bí thư đi khảo sát lần này. cơ hội như vậy rất khó có được, Bí thư có thể chọn trúng cậu làm nhân viên cùng đi, trong đó nhất định có thâm ý.



Trần Kinh rất nghiêm túc gật đầu nói:

- Vâng, Chủ tịch, tôi nhất định chú ý.



- Đối với cậu tôi vẫn luôn rất yên tâm, có chút lo lắng duy nhất là cơ sở của cậu khá mỏng. Công tác Lĩnh Nam khó làm, môi trường chính trị xã hội Lĩnh Nam phức tạp, cậu còn phải để ý nhiều.

Chu Tử Binh sau khi uống rượu nói những lời rất thấm thía, khiến Trần Kinh rất cảm động.



Ông ta dừng lại một chút nói:

- Thời gian gần đây, cậu nghiên cứu Hoàn Thành nhiều một chút, Hoàn Thành là một thành phố đặc thù của Lĩnh Nam. Về ý nghĩa nào đó, tầm quan trọng của nó không thua gì đặc khu kinh tế và Việt Châu, không tìm hiểu Hoàn Thành, thì không hiểu Lĩnh Nam.



Trái lại, nếu tìm hiểu đủ về Hoàn Thành, cậu không thể không hiểu Lĩnh Nam.



Quan hệ này cậu nhất định phải rõ ràng.



Cao Vệ chen lời nói:

- Trần Kinh, cậu thật may mắn, Chủ tịch Chu đích thân chỉ bảo cho cậu, vạch cho cậu vấn đề, đây là mong ước tha thiết của bao nhiêu cán bộ? tôi mở rộng một chút, có thể gọi là anh cậu, tôi cũng hy vọng cậu có thể nắm chắc cơ hội rèn luyện ở Lĩnh Nam.



Tôi chỉ có một câu, cơ hội tới rồi, độ cao này của cậu, đối với bất kỳ ai thực ra cũng đều là bình quân.



Cơ hội tới có thể nắm chắc hay không, đây là mấu chốt trong mấu chốt.



- Cảm ơn Bộ trưởng Cao, cảm ơn Chủ tịch Chu, lời dạy bảo của các anh tôi nhất định sẽ tiếp thu.

Trần Kinh nói.



Trần Kinh bỗng nhiên có một cảm giác kỳ quái.



Cảm giác mình dường như có liên hệ nào đó rất khó hiểu với Hoàn Thành.



Trong lòng Trần Kinh bỗng có một sự xung đột rất mãnh liệt, hắn cảm giác mình ngay lập tức phải tìm hiểu nơi này.



Không chỉ tìm hiểu, còn phải nhìn thấu.



Làm một lãnh đạo, không hiểu biết về một địa phương là hành động khó chấp nhận.



Chu Tử Binh nói rất hay, không biết Hoàn Thành chính là không có cách nào triệt để hiểu được Lĩnh Nam.



Trần Kinh cảm nhận được sự phức tạp của Lĩnh Nam, hắn chưa từng hiểu hết Lĩnh Nam, mà hiện tại hắn phải bỏ nhiều công phu ra.



Thời gian không đợi người, cơ hội vĩnh viễn dành cho người có chuẩn bị…