Quan Sách

Chương 981 : Kế hoạch lớn!

Ngày đăng: 11:20 18/04/20


Trần Kinh ở trong phòng ba gian ở Hoàn Thành.



Trần Lập Trung thường xuyên đến để ăn trực cơm, đương nhiên, cái giá của việc ăn trực là phải mang đồ ăn của mình đến, tự mình thể hiện tay nghề.



Bởi vì đến thường xuyên đi đi về về, đến nhà Trần Kinh chính là giống như về nhà mình.



Trần Lập Trung đến phòng bếp bận rộn làm việc, trong miệng ngâm nga hát bài hát mà mình yêu thích, nhưng Tống Tiên Kiều thì lúng túng.



Anh ta và Trần Kinh không quen biết, lần đầu tiên gặp lãnh đạo Thành ủy, trong lòng anh ta có cảm giác không được yên và không thoải mái, khiến anh ta cảm thấy rất khó chịu.



Anh ta thầm mắng Trần Lập Trung thần kinh không ổn định, đồng thời trong lòng lại đặc biệt hâm mộ Trần Lập Trung.



Khó trách mấy năm nay Trần Lập Trung thăng chức rất nhanh, hóa ra quan hệ của anh ta và Bí thư Thành ủy tốt như vật, đến nhà Trần Kinh tùy tiện thoải mái như về nhà mình, nhưng đáng tiếc là mình không thể làm được như vậy được.



Trần Kinh tự mình pha trà, trà pha xong, hắn rót cho Tống Tiên Kiều một chén, nói:

- Cục trưởng Tiên Kiều, có người làm cơm cho chúng ta ăn, chúng ta có thể yên tâm uống trà, hôm nay tôi và anh đều được thưởng thức tay nghề của Cục trưởng Trần. Thịt kho tàu của anh ta rất là ngon!



Tống Tiên Kiều khiêm tốn cười nói:

- Cảm ơn Bí thư, tôi biết anh là một người sành uống trà, hôm nay tôi đúng là có phúc rồi!



Anh ta nâng chén trà lên nhấp một ngụm, Trần Kinh nói:

- Tiên Kiều à, anh nên biết, bây giờ là thời kỳ nhạy cảm. Các loại tin đồn ở bên ngoài thần hồn nát thần tính, trong lúc này anh lại dám đến nhà tôi?



Tống Tiên Kiều ngẩn người nói:

- Bí thư, anh thủ lĩnh phong độ, trong lúc bận trăm công ngàn việc có thể bớt ra chút thời gian uống trà với chúng tôi, nhân vật nhỏ bé như chúng tôi, trời sập xuống đã có những người ở trên cao đỡ rồi, có gì mà dám hay không dám?



Trần Kinh cười ha ha, càng có thêm thiện cảm với Tống Tiên Kiều.



Trong chốn quan trường, hoạn nạn mới biết chân tình.



Thời buổi này có quyền thế, mọi người đều thổi phồng, đến nơi nào cũng có bạn.



Nhưng vừa xảy ra vấn đề, một khi gặp phải nguy cơ, cây vẫn chưa đổ con khỉ đã tán chạy hết là chuyện bình thường.



Tống Tiên Kiều là người lăn lộn trong giới quan trường lâu như vậy, còn có được dũng khí này, điều này chứng minh anh ta là người có khả năng làm việc, không phải là người tầm thường.


- Bí thư, tôi thấy thật đáng tiếc với việc này, khiến cho anh gặp phải áp lực lớn rồi. Nhưng anh yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ có bàn giao!



Hắn dừng một chút, sau đó đổi giọng nói:

- Mấy ngày nay tôi đều theo dõi các bài báo cửa bên truyền thông, chủ đề chính được giới báo chí nhắc đến chính là chuyện này, những cơ quan truyền thông chủ đạo không nhắc đến chuyện này, mà nhắc đến vấn đề này đều là một số cơ quan truyền thông mới, ha ha, anh nói xem có phải có chút thú vị hay không?



Nhạc Vân Tùng nhăn mặt nhíu mày cẩn thận suy nghĩ lời của Trần Kinh.



Hắn có vẻ hơi giật mình phản ứng của mấy ngày hôm nay của giới truyền thông, nhưng dựa theo toàn bộ những tin tức là Trần Kinh vẫn tiếp đón giới truyền thông ở các nơi.



Trong lòng ông ta cảm thấy buồn bực với tin tức này.



Ông ta đường đường là Bí thư Thành ủy, ông ta cũng không nhận là mình có thể nắm được trong tay dư luận của Lĩnh Nam, Trần Kinh có thể chào hỏi, những đội phóng viên này có thể nể mặt hắn?



Bây giờ Trần Kinh nhắc lại những lời này, ở bên trong có phải hay không có hàm ý sâu xa ở bên trong?



Nhạc Vân Tùng suy nghĩ trong chốc lát, nói:

- Bí thư Trần, bất luận thế nào, sự việc này Thành ủy của chúng ta nên có một cái thái độ. Hội buôn này của thương hội Bắc Việt, rất biết kích động. Môi trường đầu tư của Hoàn Thành chúng ta không thể để đám người này hủy hoại được.



Chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp ngăn chặn hành động của bọn họ!



Trần Kinh vỗ vỗ tay nói:

- Vậy thì được, chiều hôm nay chúng ta tìm mấy nhà truyền thông, giao lưu một chút về vấn đề gần đây của Cục công an…



Hắn thở dài một hơi nói:

- Bí thư Nhạc, trong lúc mấu chốt, công việc của chúng tôi cần anh phải hết sức trợ giúp!



Nhạc Vân Tùng hơi sửng sốt, mắt nhìn chằm chằm Trần Kinh.



Từ những lời của Trần Kinh anh ta có thể ngộ ra được, Trần Kinh là đang chuẩn bị một hành động lớn.



Chẳng nhẽ mấy ngày hôm nay hắn bình tĩnh, chính là Trần Kinh đã đang âm thầm bố trí?



Ông ta có chút không hiểu được cách nghĩ của Trần Kinh, nhưng nhìn Trần Kinh , ông ta vẫn tỏ thái độ nói:

- Anh tạm dừng để đi giải quyết đi, nếu muốn xảy ra ít phiền phức, tôi và anh hai người chúng ta cùng học cũng có bạn mà. Hoàn Thành bây giờ đã như thế này rồi, nhất định phải hạ quyết tâm, lấy đủ dũng khí để giải quyết vấn đề này…