Quan Sách

Chương 984 : Tuyệt đối muốn động thủ!

Ngày đăng: 11:20 18/04/20


Bầu không khí có chút lúng túng, Đinh Đắc Quân nâng chén trà lên uống một hớp muốn nói gì nhưng lại thôi.



Trần Kinh một mình nói chuyện với ba vị lãnh đạo chủ chốt của các đơn vị công an, kiểm sát, tòa án.



Trong quá trình nói chuyện, Trần Kinh tỏ ra rất thành khẩn và coi trọng công tác chính trị.



Khi Trần Kinh nói đến công việc của toà án, hắn rõ ràng muốn Hoàn Thành tuyệt đối phải đi trên con đường pháp luật, tư pháp đây là sự thật chứ không thể nói suông.



Hắn yêu cầu Lôi Đường Quân nhất định phải chính xác nhận thức quyết tâm của Thành ủy, phải thực sự làm tốt công việc của toà án, phải nghiêm khắc quản lý, bảo đảm công bằng công chính trên chế độ luật pháp, phải tăng thêm độ mạnh trong việc tuyên truyền, phải để cho dân chúng có thói quen khi gặp phải khó khăn phải nghĩ đến con đường luật pháp.



Phải làm tốt công tác pháp luật phổ thông, làm tốt công việc trợ giúp viện trợ của luật sư, phải để cho người thường gõ cửa quan tòa, dám lên tòa án, để cho pháp luật đóng vai trò lớn nhất trong thanh gươm công lý.



Trần Kinh đưa ra ba bước suy nghĩ cho công việc của tòa án, đồng thời biểu thị Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố sẽ đặc biệt chi mấy tỷ để tăng mạnh cơ sở vật chất của tòa án, hơn nữa còn phải bồi dưỡng nhân tài của pháp luật, tạo ra đội ngũ nhân tài pháp luật bậc nhất của cả nước vvv..., Hoàn Thành nhất định phải trở thành cọc tiêu.



Đối với công việc của toà án Trần Kinh cũng bày tỏ thái độ mạnh mẽ.



Trần Kinh lại nói tới công việc của viện kiểm sát, khi nói chuyện với kiểm sát trưởng Kim Luận Văn, câu nói đầu tiên của Trần Kinh chính là nói viện kiểm sát phải có khí thế mạnh mẽ, phải có dũng khí dám đắc tội người.



Công việc của Viện kiểm sát nhất định phải lấy công bằng công lý làm thước đo, mọi thứ công bình chính nghĩa, viện kiểm sát mới vững mạnh. Công việc của Viện kiểm sát tốt xấu, trực tiếp quyết định mức độ công bằng xã hội ở Hoàn Thành, cho nên không gian tiến bộ công việc của viện kiểm sát còn rất lớn, tiềm lực cũng hết sức lớn.



Từ đầu đến cuối, cuộc nói chuyện của Trần Kinh tràn đầy cảm xúc mãnh liệt.



Xem ra, suy nghĩ của hắn rất thành thục, tuyệt đối không giống những cán bộ chỉ nói những lời phù phiếm rỗng tuếch.



Mà thật sự là hắn đang xâm nhập đi sâu vào cải cách hệ thống chính trị pháp luật, và sau khi làm hệ thống chính trị pháp luật, hắn đã có ý tưởng về cải cách, chính vì có quyết tâm nên hắn mới có một bài phát biểu sâu sắc như vậy.



Trần Kinh không chỉ dùng những lời nói suông để ủng hộ công an, kiểm sát, tòa án. Còn ủng hộ mọi mặt bao gồm tài chính, kinh phí, nhân tài.



Không thể không nói, sự coi trọng và quyết tâm của Trần Kinh khiến cho mọi người nhận được sự cổ vũ lớn.



Giống Kiểm sát trưởng Kim Luận Văn, đều là những lão làng của công an, kiểm sát, tòa án.



Từ trước cho đến giờ chưa bao giờ thấy ông ta kích động đến như vậy, nhưng hôm nay ông rất kích động, rất động tình. Tỏ vẻ nhất định cố gắng tạo ra đội ngũ đoàn kết của viện kiểm sát. Tuyệt không phụ lại sự tín nhiệm của lãnh đạo, cũng không phụ lại sự tín nhiệm của nhân dân.


Ông ta là Phó cục trưởng, ông biết rõ phân lượng của mình.



Mà ông trên bản chất là chính khách, cái gọi là công bình, chính nghĩa những thứ mà thanh niên nhiệt huyết này coi trọng, ông lại thấy rất bình thường.



Phải có đầy đủ lợi ích, ông mới có thể di chuyển, phải tuyệt đối an toàn, ông mới cân nhắc làm chuyện.



Ông đã từng trải qua một thời không quản ngại tất cả, tuổi trẻ chỉ cầu oanh liệt.



Đinh Đắc Quân uống một ly trà, nước nước trà nóng chảy vào dạ dày của ông, rất nhanh hóa thành mồ hôi chảy ra ngoài cơ thể.



Trần Kinh dường như cũng không nóng nảy, hắn đốt một điếu thuốt hút từ từ.



Hai người cứ giằng co như vậy, dường như đang suy xét sự kiên nhẫn của đối phương.



Không biết qua bao lâu, điện thoại của Trần Kinh reo lên, hắn đứng dậy đi ra ngoài nghe điện thoại, ước chừng ba bốn phút sau mới quay lại, hắn nhẹ nhàng vỗ vai Đinh Đắc Quân nói:



- Lão Đinh, ông cẩn thận suy tính một chút đi. Chúng ta còn có thời gian.



Đinh Đắc Quân ngạc nhiên nhìn Trần Kinh, Trần Kinh cười sâu xa khó hiểu cười, lại nói:

- Nhưng thời gian nhất định không nhiều, vì cuộc chiến của chúng ta đánh chính là cuộc chiến thời gian. Như vậy đi, để cho ông tiện quyết định, tôi giới thiệu cho ông một người, Lục Đào ông có biết hay không?



Lục công tử nổi tiếng ở Việt châu, Chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn khai thác mỏ ở Việt Tây, ông không xa lạ gì chứ.



Trần Kinh lại một lần nữa vỗ vai Đinh Đắc Quân, im lặng cầm lấy chén trà của mình nói:



- Tốt lắm, hôm nay chúng ta đã nói nhiều như vậy, chiếm không ít thời gian của ông, tôi thật xin lỗi.



Trần Kinh chậm rãi bước đi ra ngoài, cánh cửa đóng im lặng, Đinh Đắc Quân buồn bực ngồi trong phòng họp, sắc mặt tái nhợt, không thể tả hết cảm xúc trong lòng.



Trần Kinh đi rồi, nhưng tâm trạng của Đinh Đắc Quân cũng không yên?



Ông nên làm cái gì bây giờ?