Quan Thần

Chương 18 : Bắt đầu dệt mạng lưới quan hệ

Ngày đăng: 03:43 20/04/20


- Chuyện gì?



Nghe thấy giọng nói dễ thương của Tiếu Giai trong điện thoại, Hạ Tưởng cảm thấy có chút không ngờ.



- Không có việc gì thì không thể tìm anh sao?



Giọng Tiếu Giai nghe như làm nũng. Dường như ý thức được giọng nói của mình có chút vấn đề, cô lại ho khan:



- Khi nào thì anh trở về?



- Không có chuyện gì thì hôm nay tôi sẽ không quay về công ty.



Giọng Tiếu Giai có chút mất mát:



- Cũng được, hôm qua anh uống say, hôm nay phải nghỉ ngơi kỹ một chút. Treo máy nhé.



Một cuộc điện thoại chẳng hiểu ra sao cả. Hạ Tưởng lắc đầu không thèm suy nghĩ nữa.



Sau khi trở về, Hạ Tưởng ngủ một giấc thoải mái. Hôm sau vừa đến công ty, hắn đã bị Tiếu Giai gọi vào trong phòng. Cô cắn môi, ánh mắt trong veo như nước, giọng nói quyến rũ, dễ thương đầy phong tình.



Hạ Tưởng hoảng sợ:



- Sao vậy Tiếu Giai, cô bị cảm lại à?



Tiếu Giai tức giận:



- Anh mới có bệnh ấy! Cái gì gọi là ánh mắt? Không thấy tôi quyến rũ, đang dùng ánh mắt ngây thơ hòa tan trái tim băng giá của anh à?




Cấp bậc của Tào Vĩnh Quốc không thấp, tuy nhiên luôn làm việc tại mảng xây dựng, phòng ở cũng là do Ủy ban Xây dựng phân cho trên phố Hải Tiên, không phải ở tại tiểu khu tỉnh ủy nổi tiếng trên phố Thanh Thủy mà là ở khu phố Hải Tiên.



Phòng ở của khu Ủy ban xây dựng cũng không tồi, dù sao cũng là nhà ở của cán bộ cấp tỉnh, đều là vật liệu chuẩn. Từ bề ngoài nhìn vào thì thấy cũng như những tòa nhà bình thường khác nhưng chỉ khi vào đến bên trong mới có thể phát hiện, hóa ra bên trong còn có các bố trí khác. Khu nhà ở của Ủy ban xây dựng cũng không lớn, tổng cộng chỉ khoảng 30 mẫu. Tiểu khu chỉ có chừng 5, 6 tòa nhà, đều là tiêu chuẩn một cầu thang hai hộ, tuy nhiên mỗi hộ đều có diện tích hơn 200m2.



Tuy phòng ở không tồi nhưng hoàn cảnh có chút kém. Phố Hải Tiên nổi tiếng về đồ hải sản, hai bên đường bày đầy các sạp thủy hải sản, giọng chào mời, trả giá loạn thành một mảng. Hạ Tưởng không khỏi có ý nghĩ hơi ác, có lẽ mấy lãnh đạo ở khu nhà Ủy ban Xây dựng đều thích ăn hải sản, dù là ầm ĩ nhưng mua hải sản rất tiện. Khi nhất thời hứng lên chỉ vài phút là có thể mua được những món mình thích.



Tào Vĩnh Quốc ở tầng ba, là tầng tốt nhất. Có một câu vè thế này: "Lầu một lầu hai, già yếu bệnh tật. Lầu ba lầu bốn, có chức có quyền. Lầu năm lầu sáu, thanh niên ngu ngốc..."



Mở cửa chính là Tào Thù Lê, con gái của Tào Vĩnh Quốc.



Tào Thù Lê nhỏ hơn Hạ Tưởng vài tuổi, hiện tại đang học đại học năm thứ nhất, vừa lúc cùng trường với Hạ Tưởng, xem như đồng học. Kiếp trước Hạ Tưởng đến nhà Tào Vĩnh Quốc vài lần, chỉ gặp Tào Thù Lê có một lần, chưa bao giờ gặp con trai Tào Vĩnh Quốc là Tào Thù Quân. Tào Thù Quân là em trai Tào Thù Lê. Trong ấn tượng của Hạ Tưởng, gã học ở học viện Quân giới.



Tào Thù Lê vóc dáng khá cao. Hạ Tưởng cao 1m75 nhưng cũng không cao hơn cô bao nhiêu. Bởi vì mùa hè lại ở nhà nên Tào Thù Lê chỉ mặc một chiếc yếm, trước ngực nổi lên vô cùng rõ ràng, hiển nhiên không mặc áo ngực. Bên dưới cô chỉ mặc một chiếc quần đùi ở nhà, lộ ra cặp đùi thanh xuân khỏe mạnh, trong trắng lộ hồng, sáng bóng.



Tóc cô ngắn như nam sinh, mặt nhỏ xinh, thuộc loại thanh lịch xinh xắn.



Tào Thù Lê còn nhớ rõ Hạ Tưởng, bởi vì khi cô vào Học viện Kiến Trúc, liền nghe nói qua về chuyện của Hạ Tưởng. Bởi vì khi còn học đại học, văn chương của Hạ Tưởng khá tốt, đảm nhiệm trưởng ban biên tập câu lạc bộ văn học của trường, cũng coi như một nhân vật nổi tiếng trong trường. Cho nên Hạ Tưởng chỉ ghé qua một lần, cô đã nhớ tên hắn.



- Hạ Tưởng đến à...



Tào Thù Lê giống như một chú thỏ mới được củ cà rốt, lập tức nhảy từ trong phòng ra mở rộng cửa



- Mau vào, bên ngoài nóng lắm.



Cô quay người, có thể thấy cái quần đùi bị cặp mông tròn làm căng ra, lộ ra cặp đùi thon dài cân đối, khỏe mạnh, làm người ta phải khó thở...