Quan Thần

Chương 182 : Liên Nhược Hạm vẫn ổn

Ngày đăng: 03:46 20/04/20


Hạ Tưởng nhíu mày mà nghĩ. Tiếu Giai bây giờ kinh doanh khá thuận lợi, dần dần chiếm 20% thị trường rau quả Thành phố Yến. Hàng tháng lợi nhuận cũng vài chục ngàn, cứ tiếp tục như vậy thì trong vòng nửa năm cô chiếm một phần ba thị trường rau quả Thành phố Yến cũng không có gì là khó.



Tiếu Giai có đầu óc, có ánh mắt và có dã tâm. Cô không thỏa mãn với thị trường rau quả Thành phố Yến, vì thế khi căn cứ rau quả ở Huyện Bá đã đủ cung cấp nguồn



hàng sung túc cho cô, cô liền muốn mở thị trường rau quả Bắc Kinh. Công tác giai đoạn đầu khá thuận lợi, mắt thấy sắp thành công thì đột nhiên có một thằng thiếu gia chú ý tới Tiếu Giai, thề nhất định phải đoạt cô được vào tay. Tiếu Giai tự nhận đối phó đàn ông thừa sức, nhưng Hứa Ngạn Nhiên không phải người bình thường, y có nhiều kinh nghiệm trong việc tán gái, cũng có quyền thế. Y vừa nhìn đã thấy nhược điểm của Tiếu Giai là muốn vội vàng tiến vào thị trường rau quả Bắc Kinh, y liền lấy đây là mồi câu dụ dỗ Tiếu Giai.



Tiếu Giai đương nhiên sẽ không mắc mưu của y. Nhưng thế lực Hứa gia là quá lớn, tất cả các nhà kinh doanh mà cô đã đàm phán từ trước đều tránh cô không gặp, hoặc là hợp tác với người khác, hoặc là xe hợp đồng đã có. Dù sao chỉ trong một đêm tất cả các cửa ở Bắc Kinh đều đã đóng lại đối với cô.



Bao dã tâm của Tiếu Giai bị đả kích mạnh. Không tìm được ai nên cô đành tìm Hạ Tưởng mà kể khổ. Hạ Tưởng không phải không muốn nghĩ biện pháp giúp cô, mà bây giờ hắn đúng là bất lực. Tay hắn chưa với được tới Bắc Kinh. Lý Đinh Sơn có lẽ chỉ có sức ảnh hưởng ở giới truyền thông, còn đâu cũng có nhiều vấn đề không thể ảnh hưởng tới.



Hạ Tưởng suy nghĩ một chút rồi khuyên Tiếu Giai:



- Hay là tạm thời thu tay lại. Thị trường rau quả Thành phố Yến đủ lớn mà, không nên tham quá. Chờ thị trường rau quả Thành phố Yến bão hòa thì còn có thị trường rau quả của thành phố Đan Thành, thành phố Bảo cơ mà, sao lại phải bỏ gần cầu xa, cứ đến Bắc Kinh làm gì?



- Anh kiểu gì cũng nói được. Trước đây anh cho em ý tưởng lên Bắc Kinh, bây giờ lại còn nói thành như vậy, có đáng giận hay không?



Tiếu Giai không vui mà nói. Đối với dã tâm rất lớn của cô thì Thành phố Yến đúng là nhỏ hẹp.



Tiếu Giai lúc bực mình làm nũng trông rất đẹp, Hạ Tưởng liền cười cười dụ dỗ cô:



- Em bây giờ mới chiếm 20% thị trường Thành phố Yến, hơn nữa số lượng tiêu thụ của thị trường Thành phố Yến sẽ tăng lên. Nếu chẳng may về sau còn có một thị trường rau quả mới phát triển lên, như vậy 20% thị trường của em sẽ giảm mạnh. Em nghĩ kỹ đi, tham lam không ăn được thị đâu.



Nói xong Hạ Tưởng ôm chặt cô vào lòng mà nói:



- Anh không phải là không muốn người khác lừa em đi sao?



Tiếu Giai đưa tay ra ôm eo Hạ Tưởng:



- Em sẽ không chạy theo người khác đâu, anh yên tâm, cho dù không làm kinh doanh nữa. Em cũng có nguyên tắc của mình, vấn đề nguyên tắc thì không thể thương lượng.



Cô dựa đầu vào lòng Hạ Tưởng mà nói giống như đang mơ ngủ:



- Trừ anh ra thì dù tất cả những người đàn ông khác trên đời này đều không cho em cảm giác an toàn. Hơn nữa còn một điều quan trọng nhất là …



Tiếu Giai cười hì hì giơ ngón lên chỉ vào mũi mà nói:



- Anh có ưu điểm mà người đàn ông khác không có. Đó chính là vừa hồn nhiên vừa thành thục. Nhất là ánh mắt trong suốt như nước của anh không hề có vẻ không sạch sẽ và trần trụi như những người đàn ông khác, khiến người ta nhìn vào thấy thoải mái.



Là người đều thích nghe lời tốt về mình, Hạ Tưởng cũng như vậy. Hơn nữa Tiếu Giai hình dung rất hay, hắn liền đắc ý ngẩng đầu lên ra vẻ không anh thì ai.



- Không xem Hạ Tưởng này là ai? Hạ Tưởng chính là ánh mặt trời. Hạ Tưởng là anh chàng đẹp trai người gặp người thích.




Ngô Cảng Đắc rất biết ý mà hỏi:



- Chủ nhiệm Hạ có phải nghĩ tới bạn gái không? Trẻ tuổi đúng là rất nhiệt tình, tuổi trẻ mà suy nghĩ đến bạn gái là bình thường. Tôi dù sao cũng đã trải qua thời kỳ này mà. Chủ nhiệm Hạ có cần tôi giới thiệu một bạn gái không?



Ngô Cảng Đắc nói vào khiến không khí sôi nổi hơn. Ngô Cảng Đắc cũng nhân cơ hội nói muốn giới thiệu bạn gái cho Hạ Tưởng, còn dõng dạc nói mình biết nữ MC của đài truyền hình tỉnh – Thu Ái. Còn nói Thu Ái bây giờ chưa có bạn trai, tuổi cũng là 24 như Hạ Tưởng. Mà họ Hạ, họ Thu cũng có duyên phận, có thể giới thiệu cô với Hạ Tưởng.



Về đến văn phòng, Khúc Nhã Hân như nghĩ ra gì đó nên đột nhiên nói một câu:



- Thu Ái tôi cũng quen, trông rất đẹp, tính cách lại tốt, rất thích hợp với Chủ nhiệm Hạ.



Hạ Tưởng cười cười không nói gì. Hắn bây giờ không có tâm tư với người phụ nữ khác. Nhất là bây giờ có Tào Thù Lê, còn có cả Tiếu Giai đã đủ để hắn ứng phó rồi. Tào Thù Lê đáng yêu, Tiếu Giai quyến rũ động lòng, đều là các cô gái hiếm có. Thu Ái dù sao cũng không phải người phụ nữ trong đời hắn.



Đột nhiên hắn ngẩn ra và nhớ đến tin nhắn khó hiểu nhận được mấy hôm trước. Hắn vội vàng lấy máy ra xem, may là còn chưa xóa đi. Hắn nhìn chằm chằm số điện thoại một lúc rồi cười cười nhắn lại một tin:



- Nửa năm không gặp, vẫn khỏe chứ?



Một lát sau có người nhắn tin lại:



- Anh nhầm người rồi, đừng làm phiền.



Hạ Tưởng không nhịn được cười, nhắn lại y hệt hắn lần trước, tính cách của đối phương đúng là không hề thay đổi. Tính cách này làm người ta bất đắc dĩ và phải than thở.



- Tôi đã lên Thành phố Yến, làm ở Văn phòng tổ cải tạo.



Hạ Tưởng nhắn lại.



Một lúc sau lại có một tin nhắn tới với ba chữ:



- Sớm biết rồi.



Sau đó không có thêm tin gì cả.



Có lẽ Liên Nhược Hạm vẫn mạnh khỏe. Ít nhất từ tin nhắn của cô thì không có gì không ổn. Hạ Tưởng đã yên tâm hơn.



----------------------



Thẩm Lập Xuân - Tập đoàn Đạt Tài không ngừng liên lạc làm Hạ Tưởng khá ngạc nhiên. Thẩm Lập Xuân sớm đưa ý tưởng của Hạ Tưởng nói với Thành Đạt Tài được gần tháng, nhưng Thành Đạt Tài vẫn chưa nói sẽ gặp hắn. Xem ra Thành Đạt Tài là người sáng lập Tập đoàn Đạt Tài không phải dễ bị người làm rung động như vậy.



Cuối tuần, Hạ Tưởng vốn nhận lời đi chơi với Tào Thù Lê thì lại nhận được điện của Phùng Húc Quang nói là Cao Kiến Viễn xuất hiện và muốn gặp hắn.