Quan Thần

Chương 22 : Vô ý mượn thế

Ngày đăng: 03:43 20/04/20


Quả nhiên bảo vệ thấy biển số xe liền lập tức cho vào, xe Audi chạy đến cửa phòng giám sát, Hạ Tưởng và Tào Thù Lê xuống xe, hắn ném cho Lý Khiết Phu một bao thuốc rồi nói:



- Lý đại ca vất vả rồi. Anh đi dạo một chút, tôi và Thù Lệ vào xem hiện trường.



Lý Khiết Phu có thể làm lái xe cho Tào Vĩnh Quốc, đương nhiên cũng có ánh mắt. Tuy không rõ quan hệ giữa Hạ Tưởng và Tào gia là gì, nhưng Giám đốc Tào nếu đồng ý để cô con gái bảo bối đi cùng Hạ Tưởng thì quan hệ không bình thường. Lại nói Hạ Tưởng rất lễ phép làm y có ấn tượng tốt thì sao có thể không biết xấu hổ cầm lấy thuốc? Lý Khiết Phu muốn trả lại.



Hạ Tưởng không cho y cơ hội, cười cười xua tay rồi rời đi.



Hạ Tưởng đi vài bước rồi nhỏ giọng nói:



- Thù Lệ, bàn với em một chút. Chờ lát nữa trước mặt người ngoài em đóng làm bạn gái anh, được không?



Tào Thù Lê ôm sổ trước ngực, đôi môi đỏ chu lên, khó hiểu hỏi:



- Sao em cảm thấy đứng trước mặt mình là con sói nhỉ? Em rất muốn biết rốt cuộc anh đang nghĩ gì?



Hạ Tưởng đành phải nói dối:



- Có bạn học cùng học đại học của anh làm kỹ thuật viên ở đây, lúc thấy mặt liền cười anh bị bạn gái bỏ. Đàn ông ai chẳng sĩ diện. Nếu anh đưa bạn gái tới thì sẽ ngăn được mấy cái mồm xấu xa kia.



Tào Thù Lê lộ rõ vẻ vui mừng nói:
Nếu là Thị trưởng hoặc lãnh đạo khác của sở đến, Lý Hồng Giang không lo như vậy. Tốt xấu y cũng gặp nhiều người, nếu thực sự có lãnh đạo nói giúp Phùng Húc Quang, y cũng có nhiều lý do lấy cớ. Ví dụ như tài chính khó khăn, không có tiền từ chủ đầu tư thì không thể nào ăn nói với công nhân, không có tiền không mua được vật liệu xây dựng.. một loạt khó khăn khiến lãnh đạo cũng biết không phải y gây khó dễ. Nói lý thì Lý Hồng Giang cũng là người có bản lĩnh, nếu không thì y cũng không thể lên chức giám đốc công ty.



Nhưng nếu thực sự là Giám đốc Tào thì y không dám nói dối một câu. Không chỉ bởi vì giám đốc Tào cũng xuất thân trong ngành xây dựng, hơn nữa Tổng giám đốc Công ty Xây dựng số 2 Đỗ Đồng Xuân do một tay Giám đốc Tào đề bạt. Có thể nói là người của Giám đốc Tào, mà y chỉ là người của Đỗ Đồng Xuân. Như vậy tính ra y coi như là người của giám đốc Tào. Nếu đúng thực có lời nói của giám đốc Tào, đừng nói không tiền, chính là có tiền cũng phải ra vẻ không cần tiền, sau đó dù không có khó khăn cũng phải tạo ra một loạt khó khăn cuối cùng vượt qua tình hình khó khăn, rồi cam đoan với giám đốc Tào đảm bảo chất lượng công trình, và hoàn thành đúng hạn.



Nếu giám đốc Tào nhớ hắn, vị trí phó Tổng giám đốc Công ty Xây dựng số 2 không chừng có hy vọng. Lý Hồng Giang càng nghĩ càng hưng phấn. y xoa xoa hai tay rồi chạy đến trước xe Audi, chuẩn bị hỏi lái xe Lý Khiết Phu để tìm hiểu tin tức. Nguồn: https://truyenfull.vn



Khác với Lý Hồng Giang đang rất hưng phấn thì Phùng Húc Quang bây giờ lại đau đầu. Y không ngừng gọi điện thì kết quả đều là "Không có tiền". Y cũng biết rất nhiều bạn không phải không có tiền, không muốn cho y mượn là vì thấy siêu thị của y không có tương lai tốt. Thành phố Yến là thành phố mới phát triển, tuy rằng là tỉnh thành nhưng thu nhập của dân không cao, sức tiêu thụ có hạn. Y xây dựng siêu thị lớn như vậy, theo nhiều người thấy chỉ có đường chết. Ai cũng không muốn mình cấp tiền cho hạng mục thất bại cả.



Phùng Húc Quang đang không còn cách nào và cũng nghĩ tới Hạ Tưởng. Chẳng qua theo y thấy Hạ Tưởng giống một thằng đang giở trò, dọa mình, muốn mình có ấn tượng tốt. Nếu muốn đối phương giải quyết lỗ thủng một triệu thì khác gì nằm mơ giữa ban ngày. Cho dù y đúng là đang rất lo lắng nhưng cũng không đến mức mất mặt nhờ sinh viên vừa tốt nghiệp.



Phùng Húc Quang bỏ điện thoại xuống mà rất bực mình chuẩn bị sang công trường, xem có thể thuyết phục Lý Hồng Giang hay không, cho y một tháng để quyên tiền. Thực ra cũng có người bạn nói muốn cho y vay một triệu qua cửa khó nhưng điều kiện là 20% cổ phần, làm y mắng tên kia là đồ lang sói, uổng là bạn tốt nhiều năm, không ngờ nhân lúc người ta cháy nhà mà hôi của.



Phùng Húc Quang mở cửa không ngờ thấy xe Audi dừng ở cửa khiến y ngẩn ra. Lại nhìn biển số xe, y không khỏi thầm nói vị lãnh đạo kia sao lại đột nhiên đến kiểm tra hạng mục siêu thị Giai Gia, sao không ai thông báo với mình?



Đang khi khó hiểu thì chợt nghe đến giọng nói nhiệt tình, thân thiết của Lý Hồng Giang truyền tới:



- Tổng giám đốc Phùng, tôi nói Tổng giám đốc Phùng. Anh biết giám đốc Tào từ bao giờ vậy? Anh đúng là không tốt rồi, nếu biết Giám đốc Tào thì sao không nói tôi một tiếng, sợ tôi không đảm bảo chất lượng công trình nên giấu nhẹm sao?



Phùng Húc Quang gãi đầu, hôm nay sao vậy?