Quan Thần

Chương 342 : Sóng triều lần thứ hai

Ngày đăng: 03:48 20/04/20


Mùa thu đã đến, thời tiết chuyển lạnh, Mai Hiểu Lâm mặc quần bò và chiếc áo lông bó sát người, làm tôn lên những đường cong lả lướt, dáng người uyển chuyển, trông thật đầy đặn, cổ dưới trắng ngần, không thiếu một cái gì của một người phụ nữ đã trưởng thành. Đã gần đến ba mươi tuổi, quả nhiên so với các cô gái thì dáng vẻ của cô vẫn thướt tha không kém, giơ tay nhấc chân đều toát lên phong thái của một người phụ nữ, như vậy càng hấp dẫn trong ánh mắt của đàn ông.



Hạ Tưởng ánh mắt lơ đãng mà đảo qua nhìn lên người cô, bỗng nhiên nhớ tới mình cũng đã lâu không tới gần phụ nữ xinh đẹp. Không hiểu làm sao mà lại động lòng, vội vàng thu lại ánh mắt, thầm mắng chính mình đang mơ tưởng.



Tuy nhiên ngẫm lại cũng có thể giải thích rằng, Tào Thù Lê còn chưa bị hắn bắt, Tiếu Giai lại ở xa thủ đô, Liên Nhược Hạm lại đã đi nước Mỹ, hắn bây giờ thật sự là một người đàn ông giữ thân thể như ngọc.



Mai Hiểu Lâm đã nhận ra ánh mắt của Hạ Tưởng, mặt hơi đỏ lên:



- Nhìn cái gì vậy, chưa thấy qua cơ thể phụ nữ xinh đẹp bao giờ sao?



Một câu khiến những ý nghĩ trong lòng Hạ Tưởng biến mất toàn bộ. Hắn cười thầm, ưu điểm lớn nhất của Mai Hiểu Lâm là giỏi tấn công người khác khi họ đang mơ màng. Mặc kệ không khí mờ ám như thế nào, câu nói đầu tiên của cô có thể khiến cho mọi tưởng tượng tốt đẹp đều tan thành mây khói. Cũng tốt, đỡ phải mắc sai lầm, Hạ Tưởng liền gãi gãi mày, rất thành thật mà trả lời:



- Đã từng gặp qua một số bộ phận cơ thể phụ nữ tuyệt đẹp, nhưng toàn bộ thì chưa hề được nhìn.



- Tôi biết mà, anh toàn nghĩ những điều xấu xa, thực chất đúng là da mặt rất dày. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn



Mai Hiểu Lâm nói Hạ Tưởng một hơi, lại bỗng nhiên mờ ám mà mỉm cười,



- Tôi xem anh cũng háo sắc nhưng không có can đảm nhận, hiện tại đã đính hôn, quả là anh đã bị Tào Thù Lê quản chặt chẽ, đừng nói là ăn vụng, mà ngay cả nhìn lén liếc mắt một cái cũng thấy chột dạ, có phải hay không?



Hạ Tưởng hết chỗ nói rồi, không muốn thảo luận vấn đề quan hệ nam nữ với Mai Hiểu Lâm liền hỏi:



- Ở trong trung tâm đầu não không có người nhà họ Mai, sao Mai gia nhà cô lại biết được tin này?



- Đừng nghĩ từ miệng tôi có thể biết được các mối quan hệ của Mai gia, tôi sẽ không nói cho anh biết đâu.



Mai Hiểu Lâm tức giận mà trừng mắt nhìn Hạ Tưởng, cũng không biết tại sao lại bất mãn với hắn,



- Dù sao tôi cũng đã tiết lộ tin tức cho anh, tin hay không là tùy anh. Tin tức này hiện tại chưa truyền ra bên ngoài, không chừng sẽ được dùng ở phía trước, mà sẽ không được truyền tới tỉnh Yến, anh hãy xem mà xử lý. Anh không cần cảm kích, tôi đi đây.



Cô nói đi là đi, đóng cửa lạ hơi mạnh, khiến mí mắt Hạ Tưởng nhấp nháy lên mấy cái.



Tin tức đó đối với hắn cũng là một tin tốt lành, nhưng liệu thời cơ đã đến hay chưa, Hạ Tưởng cũng biết rõ. Chuyện xảy ra trong nước, có đôi khi Bắc Kinh ra nghị quyết rồi, nhưng có lẽ phải sau hai tháng mới chính thức có văn bản, cũng có khi lại nhanh tới mức làm người ta không thở nổi, rốt cuộc liệu có một cơ hội nào không? Hạ Tưởng do dự một lúc lâu mới gọi điện thoại cho Tống Triêu Độ.
Cao Thành Tùng giật mình, rốt cuộc đã tỉnh táo lại và nhận thấy sắp xảy ra chuyện lớn, lập tức nghĩ đến việc Cao Kiến Viễn nói, mấy ngày nay đang trao đổi cùng Hạ Tưởng về việc bất động sản Lĩnh Tiên sắp bị sang tay. Nó muốn kiếm một số tiền lớn, hơn nữa nó đã đem tiền chuyển ra nước ngoài lại mang trở về, tự dưng toàn thân Cao Thành Tùng mồ hồi toát lạnh. Không xong rồi, dính bẫy của Hạ Tưởng rồi! Hắn muốn thừa cơ ngăn chặn Kiến Viễn, chỉ cần không chuyển tiền ra nước ngoài, Kiến Viễn có xuất ngoại cũng vô dụng, không có tiền làm sao ra nước ngoài sống được?



Không được, phải lập tức nhắc nhở Kiến Viễn, không thể để Hạ Tưởng quấy rối, Hạ Tưởng căn bản không phải người tốt, hắn không phải muốn giúp Kiến Viễn, mà muốn hại chết nó! Phải bảo Kiến Viễn mau chóng ra nước ngoài, không thể ở lại trong nước, chỉ sợ trong nước có biến.



An nguy của Cao Kiến Viễn mới quan trọng, chứ sinh tử của Từ Đức Tuyền căn bản không quan trọng gì. Cao Thành Tùng đứng dậy, nói:



- Nếu chứng cứ vô cùng xác thực, thì nhất định sẽ điều tra nghiêm túc, tuyệt đối không nhân nhượng, mặc kệ là liên quan đến ai, đều không thể tha thứ được, cuộc họp kết thúc.



Nói xong, ném ánh mắt xuống phía mọi người, nghênh ngang mà đi.



Vẻ mặt mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không rõ tại sao trong khoảng thời gian ngắn mà Bí thư Cao đột nhiên thay đổi thái độ như vậy? Hơn nữa nhìn dáng vẻ vội vàng, hiển nhiên có chuyện gì đó quan trọng hơn cần phải xử lý?



Còn có chuyện gì mà quan trọng hơn cả hội nghị thường vụ?



Nhưng cho dù thế nào, cũng đã thông qua việc lập hồ sơ vụ án xét xử Từ Đức Tuyền, Hình Đoan Đài thở phào nhẹ nhõm, lơ đãng liếc mắt một cái nhìn Mã Vạn Chính, hai người ngấm ngầm hiểu ý nhau cười tươi.



Cao Thành Tùng sau khi rời khỏi hội nghị thường vụ, nhanh chóng trở về văn phòng mình, lập tức gọi điện thoại cho Cao Kiến Viễn.



- Kiến Viễn, con đang ở đâu? Con nghe bố nói, lập tức đem hết tiền chuyển ra nước ngoài, không được chậm trễ một phút nào cả, tình hình khả năng có biến, vô cùng cấp bách rồi. Sau khi chuyển tiền đi, con lập tức ra nước ngoài ngay, bây giờ mau chóng làm thủ tục đi nước ngoài đi!



Kiến Viễn không rõ đã xảy ra chuyện gì, y thấy khả năng cầm được rất nhiều tiền, cơ hội tốt đang ở trước mắt như vậy sao mà bỏ cho được, liền hỏi:



- Bố à, có chuyện gì mà cấp bách như vậy? con kinh doanh sắp đàm phán thành công rồi, không thể thất bại trong gang tấc như vậy được.



- Đàm phán? Nói chuyện gì về kinh doanh cơ, con bị lừa rồi. Bị Hạ Tưởng lừa! Người ở sau lưng đánh lén bố là Tống Triêu Độ, mà Hạ Tưởng chính là người bên cạnh hắn!



Cao Thành Tùng nóng nảy, hận không thể ngay lập tức đến trước mặt Cao Kiến Viễn đuổi nó đi, tận mắt nhìn thấy nó ngồi trên máy bay.



Lần đầu tiên Cao Kiến Viễn nghe thấy giọng bố nhớn nhác, trong lòng thấy kinh ngạc, biết bố đang luống cuống, y khuyên nhủ, an ủi Cao Thành Tùng:



- Bố đừng vội, có chuyện gì cứ từ từ nói, chuyện chưa chắc đã giống như bố nghĩ. Nói gì chứ nếu chỉ dựa vào chỉ số thông minh của Hạ Tưởng mà muốn gạt con cũng đâu có dễ dàng như vậy. Hay chỉ là dựa vào vẻ ngoài háo sắc của hắn? hắn chỉ mơ mộng thôi! Hắn kỳ thật không phải giúp con, mà là bởi vì coi trọng Nghiêm Tiểu Thì, muốn thừa cơ tiếp cận và có được Nghiêm Tiểu Thì, nói không chừng, hai người đã có quan hệ mờ ám, ở trước mặt con cũng cứ mắt đi mày lại.