Quan Thần

Chương 348 : Phá vỡ thế cục của tỉnh Yến

Ngày đăng: 03:48 20/04/20


Cũng may Phương Cách ở trước mặt Mai Hiểu Lâm đã luyện tới mức da mặt rất dày, cười hì hì vò đầu rời đi.



Mai Hiểu Lâm tìm Hạ Tưởng đương nhiên không phải vì ăn cơm mà là có việc muốn cùng hắn bàn bạc.



- Nhà tôi muốn cho tôi đính hôn, thân thể tôi có bệnh như vậy, làm sao có thể lập gia đình? Anh nói tôi nên làm gì bây giờ?



Nhìn vẻ mặt Mai Hiểu Lâm ưu sầu, trên thực tế vẫn là vô tâm, không nghĩ gì, không để ý chút nào đến hình ảnh của một cô gái, cô đưa một miếng thịt đặt vào trong miệng, vừa ăn vừa nói:



- Anh, anh giúp tôi nghĩ ra biện pháp, anh nhiều mưu ma chước quỷ, giúp tôi nghĩ một biện pháp vừa có thể khiến tôi không phải lấy chồng, lại khiến người trong nhà không gây khó dễ cho tôi. Sau khi chuyện thành công, tôi sẽ hậu tạ anh.



Hạ Tưởng dở khóc dở cười, cô nhờ vả người khác làm việc, mà không nói dễ nghe một chút, há mồm ngậm miệng đều đem chính mình trở thành người xấu, cũng không giữ thể diện cho mình, lại thấy hình ảnh cô ăn to uống lớn, không khỏi cười nói:



- Cô không thể giống con gái một chút sao? Ăn cả miếng thịt to như vậy, cũng không sợ béo?



- Ở trước mặt anh tôi sẽ không giả bộ với hình ảnh con gái, quá mệt mỏi. Hiện tại tôi cũng không sợ béo, dù sao tôi đã tính cả đời không lấy chồng. Đẹp xấu thế nào, tự mình vui vẻ là được, không sợ không có hình tượng con gái. Cho đến nay vẫn không ai có thể khiến tôi rung động đến mức cố trưng diện vì người đó như vậy, cho nên, ha ha, thích ăn cứ ăn, thích uống cứ uống, mình đúng là mình.



Mai Hiểu Lâm vừa nói chuyện, lại ăn thêm mấy miếng, uống thêm mấy ngụm bia.



Hạ Tưởng bất đắc dĩ lắc đầu:



- Tôi không nghĩ ra biện pháp nào dễ giải quyết cả, cô và việc trong nhà cũng nên là tự mình giải quyết sẽ thỏa đáng hơn, tôi sẽ không tham gia. Thật ra tôi muốn hỏi một chút, Mai gia nhà cô đối với việc Cao Thành Tùng bị miễn nhiệm, có ý kiến gì không và có nhận xét gì không?



Mai gia tốt xấu gì cũng là một đại gia tộc ở Bắc Kinh. Hạ Tưởng cũng không biết rõ thế lực của bọn họ có phạm vi đến đâu. Nhưng Mai Hiểu Lâm có thể đến huyện An, chứng tỏ bọn họ cũng có chút ảnh hưởng tại tỉnh Yến, cho nên thử hỏi vậy, cũng muốn xem ý tứ của Mai Hiểu Lâm.



- Bí thư Cao trở thành Chủ tịch Cao, chẳng qua là đem hắn đặt vào lò lửa để nướng, không phải là một chuyện tốt.



Mai Hiểu Lâm cũng không quan tâm đến việc Cao Thành Tùng đi hay ở. Cô đang lo lắng tới hôn nhân đại sự của mình hơn là đoán trước cục diện của tỉnh Yến,



- Nói thực, anh hãy giúp tôi nghĩ ra biện pháp, làm thế nào thuyết phục người trong nhà, không làm cho họ tới làm phiền tôi. Nếu anh không giúp tôi nghĩ ra cách, tôi sẽ không để yên cho anh



Mai Hiểu Lâm rõ ràng chơi xấu.



Hạ Tưởng đành chịu, hắn không rõ thân đều là người trên quan trường, vì sao Mai Hiểu Lâm dường như không một chút nào quan tâm đến xu thế đấu trí? Tốt xấu gì cô cũng là Phó bí thư huyện ủy, là người rất có tiền đồ lên tới cán bộ cấp cục phó. Quan trường tỉnh Yến có chấn động, cũng có thể ảnh hưởng đến lợi ích thiết thực của cô, cô thế nào lại cũng không hề đếm xỉa như thế?



Hạ Tưởng biết nếu vấn đề của Mai Hiểu Lâm không được giải quyết, hắn có đề xuất vấn đề gì, cô tuyệt đối sẽ không trả lời. Hắn đành phải thật sự lo nghĩ mà nói:



- Không dễ đâu, trong nhà quan tâm đến chuyện chung thân đại sự của cô cũng là bình thường, ngẫm lại cô đã 30 tuổi, cũng quả thật là không còn nhỏ. Nếu không tìm người gả cho, chỉ sợ về sau không thể tìm người tốt để gả. Cô xuất thân trong một đại gia tộc, nói cả đời độc thân, khả năng đó không lớn. Tuy nhiên nếu cô thật sự không nghĩ tới việc lập gia đình, có thể cũng với người trong nhà thương lượng một biện pháp, như là nói đang nuôi một đứa con, nói đó là do cô sinh. Cha của đứa bé đã ra nước ngoài, hoặc là đã xảy ra chuyện bất ngờ nên đã không còn nữa, dù sao người đó đã không còn để đối chứng. Cô có đứa bé, cũng coi như là dựa vào, trong nhà cũng không sẽ bức cô. Dù sao một phụ nữ đã lớn tuổi, lại có một đứa con nhỏ, muốn xuất giá, chỉ sợ không có người đàn ông nào dám cưới.



Mai Hiểu Lâm nghe xong, tức giận đến không nói được, giận dỗi lấy chiếc đũa gần nhất ném đi, rồi nói: - Cái gì mà biện pháp? Làm cho tôi phải nuôi một đứa bé, cảm ơn anh đã nghĩ được như vậy, thật sự là không có chỉ số thông minh! Anh nói tôi từ nơi nào có một đứa bé? Còn nói là do tôi sinh ra? Chưa kết hôn đã có quan hệ, trong nhà không đánh chết tôi là còn may. Không được, tuyệt đối không được.



Hạ Tưởng liền cười ha hả:



- Cô không phải nói tôi có nhiều ý tưởng xấu xa sao? Tôi nghĩ ra đương nhiên là chủ ý xấu. Dù sao nghe hay không là ở cô, tôi chỉ nói, còn lại mọi việc sẽ không để ý.



- Thực sự anh thật là vô sỉ, tôi xem như phục anh rồi.



Mai Hiểu Lâm dứt khoát vung tay lên, lại nhặt lên chiếc đũa, một lần nữa lại ăn. Chưa ăn được mấy, ánh mắt cô lại sáng lên.
Hạ Tưởng cười hả hả:



- Ý cháu nói, hiện tại tình hình của tỉnh Yến vừa mới trải qua sự thay đổi lớn. Sử lão muốn gặp cháu, chắc là có điều muốn nói.



Lý Đinh Sơn chỉ Hạ Tưởng, cười cười:



- Cậu luôn có thể liếc mắt một cái đã nhìn ra được vấn đề quan trọng, cậu đoán đúng rồi, Sử lão quả thật có điều muốn nói.



Hạ Tưởng tiện thể ngồi trên sô pha, hắn cũng muốn cùng Lý Đinh Sơn trao đổi một chút về tình hình của tỉnh Yến.



- Bí thư Lý có biết Diệp Thạch Sinh đối nhân xử thế như thế nào không?



Hạ Tưởng rất quan tâm đến tính cách của tân Bí thư tỉnh ủy.



Lý Đinh Sơn thong thả nói:



- Diệp Thạch Sinh tính cách mềm mại, ông ấy làm Chủ tịch tỉnh rất khiêm tốn, ta thấy, ông ấy lên làm Bí thư tỉnh ủy cũng là muốn ổn định lại tất cả mọi việc. Trước kia việc đề ra các chính sách cũng thế, hiện tại nhân sự cũng thế, đều không có thay đổi quá lớn. Hơn nữa tỉnh Yến cách Bắc Kinh cũng gần, Bắc Kinh cũng hy vọng về sau tỉnh Yến sẽ đi theo đường lối đúng. Cùng duy trì sự ủng hộ cao đối với trung ương. Ở điểm này, tôi có thể chắc chắn Diệp Thạch Sinh sẽ làm tốt hơn Cao Thành Tùng.



- Tuy nhiên trung ương không định chọn người khác làm Chủ tịch tỉnh. Chắc chắn là cũng đã có suy xét trên nhiều phương diện,



Hạ Tưởng đưa ra vấn đề thứ hai.



- Không sai, chọn người mới làm Chủ tịch tỉnh mới là điểm mà tôi lo lắng nhất. Trung ương không đồng thời tuyên bố việc chọn người khác làm Chủ tịch tỉnh, cũng có khả năng đã cân nhắc suy xét ở mọi góc độ, muốn chọn một người có tinh thần trách nhiệm để đảm nhiệm chức vụ Chủ tịch tỉnh. Như vậy cũng tốt có thể gánh vác một chút trách nhiệm với Bí thư Diệp.



Lý Đinh Sơn cũng vô cùng quan tâm đối với cục diện chính trị của tỉnh Yến, điều đó cũng ảnh hưởng đến con đường làm quan của ông ấy, nên không quan tâm không được.



- Có khả năng Phạm Duệ Hằng tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh không?



Hạ Tưởng nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy khả năng Phạm Duệ Hằng được làm là lớn nhất, tuy rằng nếu Phạm Duệ Hằng tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh, với hắn mà nói đó không phải là một điều gì tốt cả.



- Bình thường theo đúng trình tự, nhất định sẽ là Phạm Duệ Hằng. Trừ phi có người khác hàng không tới đây làm Chủ tịch tỉnh.



Lý Đinh Sơn gật gật đầu



- Tuy nhiên khả năng cử người khác đến đây làm Chủ tịch tỉnh cũng không lớn. Xem chừng dựa theo tình thế hiện tại ở tỉnh Yến, sẽ không thể cử người khác đến đây làm Chủ tịch tỉnh, ít nhất phải hai năm nữa cục diện mới khác. Bắc Kinh cũng muốn có một Bí thư tỉnh ủy tính cách mềm mại, nếu lại điều một người ở nơi khác đến làm Chủ tịch tỉnh, như vậy tỉnh Yến sẽ xảy ra bất ổn, mất đoàn kết về mặt chính trị.



Cũng đúng, cấp trên đã suy xét vấn đề, không chỉ chú trọng cân bằng, mà còn tổng hợp trên nhiều phương diện, kết hợp với tình hình thực tế của địa phương, cuối cùng mới có thể bổ nhiệm. Một tỉnh nào cũng thế, chính trị là một mảng rất lớn, phải quan tâm đến kế sinh nhai của hàng vạn dân chúng, khi làm không thể không thận trọng.



Bổ nhiệm Chủ tịch tỉnh mới, chỉ sợ là phá vỡ tình hình cục diện của cả tỉnh Yến. Trước mắt cũng không biết thế nào, chỉ đành kiên nhẫn chờ đợi. Tuy nhiên trong lòng Hạ Tưởng mơ hồ cảm thấy, việc chọn người mới lên làm Chủ tịch tỉnh mới sẽ có liên quan tới kết cục của Cao Thành Tùng, nói cách khác kết quả cuối cùng chính là sự thỏa hiệp.



Hiện tại là lúc nên phá vỡ thế cục của tỉnh Yến.



Cuối tuần, Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn cùng nhau trở lại thành phố Yến. Sau khi hẹn thời gian gặp nhau, Hạ Tưởng đã về tới Tào gia.



Tào Thù Lê cũng đã tan học về tới nhà. Lúc đầu Tôn Hiện Vĩ đưa xe tới đón, cô vẫn không muốn ngồi lên để đến trường, cảm thấy có phần quá phô trương. Tào Vĩnh Quốc vừa đến thành phố Bảo làm Bí thư Thành ủy, cô liền cảm thấy trên đầu đã không còn vầng sáng của một thiên kim tiểu thư, liền tự lái xe Audi đến trường, vừa lúc Hạ Tưởng đỡ phải đón.