Quan Thần

Chương 364 : Một hồi diễn hay

Ngày đăng: 03:48 20/04/20


Hạ Tưởng uống một chén rượu, lại day day cái trán, bất đắc dĩ cười. Cao Thành Tùng đổ, thì có Diệp Thạch Sinh, thuận lợi cho Phạm Duệ Hằng, hoàn toàn chả có tác dụng gì với mình. Tống Triêu Độ vào hội nghị thường vụ Tỉnh uỷ, Lý Đinh Sơn phải vào thường vụ Thành uỷ, Cao Hải cũng mãn nguyện làm phó thị trưởng, còn mình cũng thành phó chủ tịch thường trực huyện.



Nhưng vấn đề là, về sau này toàn bộ phải dựa vào sức mình. Bởi vì bao nhiêu năng lực của Sử lão đã dùng hết, bao nợ ân tình đã hết rồi, về sau này sẽ không còn có thể dựa vào chỗ dựa lớn nhất là Sử lão được nữa.



Toàn diện mà nói, có được có mất, cũng khó mà nói được ít hơn mất hay được nhiều hơn mất. Chí ít trước mắt vẫn là trong giai đoạn giằng co, không dễ dàng ra quyết định thắng bại.



Sự tình là do con người làm ra, Hạ Tưởng tin rằng chỉ cần trải qua một thời gian cố gắng, liền nhất định có thể nghĩ ra biện pháp, khiến cán cân nghiêng về phía mình.



- Bí thứ Khâu cứ an tâm, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực thì nhất định có thể vượt qua ải này. Tuy nhiên, có một câu tôi muốn nói, hy vọng anh không để bụng, chính là tình hình trước mắt anh, chủ tịch Mai và tôi, nhất định phải nhất trí cao độ. Trên các vấn đề nguyên tắc chính trị không thể có chút do dự, nếu không rất có thể bị đối phương đánh bại.



Hạ Tưởng hàm súc nói rõ Khâu Tự Phong hiểu trên hội nghị thường vụ không nên biểu hiện thái độ do dự ra ngoài.



Khâu Tự Phong đỏ mặt, không biết là do uống rượu hay do ngượng. Hắn đập bàn mạnh một cái:



- Không hiểu can đảm trước đây của tôi chạy đi đâu? Làm quan mấy năm, lá gan càng ngày càng biến mất, vào trong quan trường càng lâu, lại càng dè dặt. Trên đường chạy xe rất hung hăng, thường đều là những tay lái mới, tay lái lão luyện luôn luôn thể hiện bốn bề yên tĩnh, không dễ dàng leo lên xe, lại càng không hung hăng.



Hạ Tưởng mỉm cười:



- Tôi cảm thấy chúng ta cũng không dùng xe, lại càng không nên dùng. Chúng ta chỉ cần kiên trì theo con đường đi trước mắt, cứ thế mà tiến quân. Có thể chậm rãi khiến đối phương buông lỏng, cuối cùng có thể nhẹ nhàng mà vượt qua bọn họ.



Một cây chẳng thể tạo thành rừng, muốn chiến thắng đối thủ cần phải có đồng minh ủng hộ.



Khâu Tự Phong nặng nề gật gật đầu.



Trải qua sự kiện lần này, Khâu Tự Phong trái lại hạ quyết tâm cùng Hạ Tưởng và Mai Hiểu Lâm hợp tác. Chiêm nghiệm chính trị, quả nhiên không thể có bạn bè vĩnh cửu, chỉ có quyền lợi bền vững. Ngày xưa đối thủ, hiện tại lại có thể liên kết với nhau, Hạ Tưởng thật có trực giác, Khâu Tự Phong lại hơi cảm thấy có chút không tự nhiên. Dù sao năm đó chính là hắn tự xem Hạ Tưởng là đối thủ.



Khi không còn ở thế thăm dò Hạ Tưởng nữa, thì lại trào lên làn sóng đột kích, Thường vụ thành uỷ, Phó thị trưởng thường trực Đàm Long lại muốn thị sát huyện An.



Làm phó thị trưởng thường trực, Đàm Long được phân công quản lý không ít công việc. Xây dựng đô thị và du lịch cũng thuộc lĩnh vực quản lý của ông ta. Mục đích của Đàm Long rõ ràng là muốn thị sát làng du lịch văn hoá và khu du lịch Tam Thạch.



Huyện An trên dưới đều được huy động, gấp rút bố trí mọi thứ để nghênh đón thượng cấp hạ cố quang lâm. Hạ Tưởng lấy tư cách là Phó chủ tịch thường trực huyện, nhất định cùng đi trong toàn bộ cuộc thị sát, cho nên hắn rất bận bịu, cẩn thận bố trí từng khâu một, chỉ sợ mắc phải sai lầm.



Nếu như Trần Phong đến thì không sao, nhưng là Đàm Long tới, nhất định tuyệt đối không được sai sót nhầm lẫn, không thể khiến hắn tìm ra sai sót. Ai biết Phó Thị trưởng Đàm là thật lòng quan tâm đến sự phát triển kinh tế của huyện An, hay là cố ý làm tăng thêm uy danh cho đám người Phòng Ngọc Huy, cố tình làm khó cho Hạ Tưởng?



Tháng 7 qua nhanh, Phó Thị trưởng Đàm dẫn đầu đoàn hơn mười người rầm rộ tới huyện An. Khâu Tự Phong dẫn đầu, Mai Hiểu Lâm và Hạ Tưởng, cùng có các uỷ viên thường vụ và đại biểu hội đồng nhân dân, Mặt trận tổ quốc cùng toàn bộ lãnh đạo trên dưới của huyện An đều tề tựu.



Đàm Long nét mặt hồng hào từ trên xe xuống, trước tiên cùng bắt tay Khâu Tự Phong, chào lớn vài câu rồi đi tới trước mặt Hạ Tưởng. Ông ta cầm tay Hạ Tưởng, vẻ mặt tươi cười đầy ẩn ý:



- Phó chủ tịch huyện Hạ, chúng ta lại gặp mặt, sao lại không hoan nghênh tôi chứ?



- Hoan nghênh, đương nhiên phải nhiệt liệt hoan nghênh Phó thị trưởng Đàm đại giá quang lâm rồi.



Hạ Tưởng cũng tươi cười, không để lỡ cơ hội đưa ra vẻ nịnh bợ.



– Huyện uỷ và Uỷ ban nhân dân huyện An đã sớm trông ngóng Phó thị trưởng Đàm năng đến huyện An làm công tác thị sát. Nghe nói chỉ cần là các địa phương mà Phó thị trưởng Đàm từng thị sát qua, sau đó đều có thành tích kinh tế phát triển rực rỡ.


- Bí thư Khâu, trong bộ máy của các anh tại huyện An, những người tài giỏi có không ít, anh là bí thư thật là có diễm phúc lớn.



Khâu Tự Phong hiểu rõ Đàm Long buộc hắn tỏ thái độ, đành phải nói:



- Huyện uỷ và uỷ ban nhân dân huyện hoan nghênh các giới nhân sĩ tới huyện An đầu tư, về việc Phó chủ tịch huyện Đặng đề nghị, hội nghị thường vụ sẽ thảo luận nghiêm túc.



Đàm Long không mấy vừa lòng với thái độ của Khâu Tự Long, nói:



- Bí thư Khâu dường như không quá ủng hộ. Có thể kéo đầu tư đến chính là công thần, anh sẽ không ngại việc phải bỏ vốn đầu tư vào huyện An chứ? Huyện Cảnh thật là rất chờ mong tiền đầu tư, mấy ngày hôm trước bí thư Nguỵ còn tìm tôi. Muốn tôi làm chính sách hướng về bọn chúng một chút. Tôi cũng không đồng ý với bọn họ.



Giọng nói của Phó Thị trưởng Đàm rất lớn, Khâu Tự Phong cũng chỉ có thể cứng rắn chống đỡ, đành phải nói:



- Có đầu tư đương nhiên là phải hoan nghênh, nhưng lại dựng lên một làng du lịch nữa thì lại là việc đại sự. Trong huyện cũng phải thận trọng nghiên cứu, cũng là để bảo vệ cho nhà đầu tư.



- Tôi đề nghị, mau chóng chứng thực, công khai hoạt động chính sách ưu đãi, không nên ghẻ lạnh nhà đầu tư có tâm ý tốt.



Đàm Long sắc mặt sắc lạnh không hài lòng nói.



- Hết thảy đều phải thảo luận tại hội nghị thường vụ rồi mới thông qua. Hiện tại chỉ là một ý tưởng sơ bộ ban đầu.



Mai Hiểu Lâm rõ ràng rất bất mãn với Đặng Tuấn Kiết.



- Không thể chỉ dựa vào lời nói của Phó chủ tịch huyện Đặng, phải có huyện uỷ và uỷ ban nhân dân huyện đồng ý cho phép, không thể cẩu thả qua loa được. Chờ khi nào Phó chủ tịch huyện Đặng và bất động sản Cát Thành đạt được thỏa thuận sơ bộ, lại dựa theo trình tự đệ trình đến hội nghị thường vụ. Thông qua toàn thể uỷ viên thường vụ thảo luận mới chính thức được phê duyệt.



Mai Hiểu Lâm ôn hoà mà trả lời.



Đàm Long thực mất hứng, lại hỏi Hạ Tưởng:



- Ý kiến của cậu đâu, phó chủ tịch huyện Hạ?



Hạ Tưởng vẻ mặt nghiêm túc:



- Lại đầu tư làng du lịch, khẳng định trong huyện lúc nào cũng khuyến khích đầu tư, đều là trân trọng đối đãi. Nói ra lời nói nhẹ nhàng và khéo léo, nhưng nếu thật –sự muốn triển khai thì còn có rất nhiều công việc phải làm. Khi nào thì chờ đồng chí Tuấn Kiệt có hợp đồng, có báo cáo khả thi, lúc đó mới nghiên cứu cũng không muộn. Cuối cùng không thể vì vài câu nói phải lập tức triệu tập hội nghị thường vụ, tất cả mọi người đều phải vội vàng tới.



Đàm Long cảm giác bị đánh mất hết mặt mũi, không vui nói:



- Tốt, tôi tôn trọng huyện uỷ và uỷ ban nhân dân huyện An. Ý tôi muốn đề nghị là tất cả lãnh đạo huyện An đoàn kết đứng lên, đều có trách nhiệm và nghĩa vụ chấn hưng huyện An.



Ngụ ý là không nên nghĩ chỉ có Hạ Tưởng kéo được đầu tư đến, người khác cũng có thể!



Sau đó lại đi thị sát khu du lịch Tam thạch, Đàm Long chỉ ra một đống các khuyết điểm, lại đề xuất một đống ý kiến cải tiến. Kết thúc thị sát, ngồi xe quay trở về thành phố Yến.



Đàm Long đề xuất ý kiến, là để Đặng Tuấn Kiệt chính lý, giao cho Hạ Tưởng, hắn nhắc nhở Hạ Tưởng như thật:



- Theo chỉ thị Phó thị trưởng Đàm, nhất định phải nghiêm túc chấp hành.