Quan Thần

Chương 416 : Lý tưởng của Hạ Tưởng

Ngày đăng: 03:49 20/04/20


Đàm Long đích thân tự tay pha lấy trà, pha trà xong, bèn rót cho Phó Tiên Phong. Phó Tiên Phong hớp một ngụm, cảm giác cũng là loại trà trên trung bình, tuy nhiên vẫn khen nói:



- Trà ngon, tôi ở thủ đô cũng rất ít khi thấy trà ngon như vậy, ông anh Đàm, đúng là có khẩu phúc (phúc về đường ăn uống).



Đàm Long hớn hở ra mặt, tự tay gói một nửa đưa Phó Tiên Phong:



- Nếu Tiên Phong thích, thì nể mặt lấy một nửa là vui rồi.



Phó Tiên Phong thật ra không muốn lấy trà của Đàm Long, với y mà nói, trà của Đàm Long chưa phải loại khoái khẩu của y, nguyên tắc của y là thà thiếu đừng để dư. Nhưng thấy Đàm Long vô cùng hào phóng mà chủ động chia mình một nửa, y cũng không muốn làm bẽ mặt Đàm Long, bèn nhận lấy.



- Sự việc bên công ty Ngũ Giao Hóa, xử lý thế nào rồi?



Mối quan tâm chính của Phó Tiên Phong là vấn đề bán tòa nhà Ngũ Giao Hóa, lẽ ra đã bàn xong giá cả, nhưng đột nhiên giữa chừng không biết xảy ra chuyện gì, công ty Ngũ Giao Hóa lại đề xuất không bán tòa nhà văn phòng, khiến trong lòng y đầy tức khí.



Đàm Long biết ưu tư của Phó gia, cũng biết rõ Phó Tiên Phong là người đại diện cho Phó gia, tại thành phố Yến đầu tư siêu thị cao cấp, cũng là chiêu biến hóa của thủ đoạn chính trị. Bí thư Trần không tỏ rõ ý kiến đối với xây dựng siêu thị cao cấp tại thành phố Yến, dường như cũng không quan tâm. Thị trưởng Hồ cũng không hứng thú lắm. Về bản nhân Đàm Long mà nói, gã cũng đi nhiều nơi khảo sát, cũng cho rằng thành phố Yến thiếu vắng một tầm vóc của đô thị lớn. Tỷ như các tòa nhà cao tầng gần như không có, cả siêu thị cao cấp cũng không có lấy một cái. Quả thật không tương xứng với tỉnh lỵ của tỉnh Yến. Đối với việc xây dựng siêu thị cao cấp, gã có thái độ tích cực, lại bởi vì là công việc của Phó gia, nên tích cực chủ động mà ra mặt giải quyết các vấn đề.



Công ty Ngũ Giao Hóa trên cơ bản đứng trên bờ sập tiệm, trên thực tế là đã phá sản, chỉ có điều không nói rõ thôi.



Bán tòa nhà văn phòng để trang trải tiền bảo hiểm thôi việc của công nhân viên, là quyết định của Tổng giám đốc công ty Hách Long Thành. Hách Long Thành tính người hào sảng, tuy nóng tính nhưng có tình cảm, có chí lớn nhưng thiếu năng lực, không lâu khi lên làm Giám đốc công ty Ngũ Giao Hóa, đã bóp chết công ty Ngũ Giao Hóa đang thoi thóp, lại bởi vì tiền bảo hiểm nghỉ việc của rất nhiều công nhân viên về hưu không nộp đủ, nên không giải quyết được thủ tục nghỉ hưu cho những người tới tuổi. Cùng đường, không chịu nổi những lời dèm pha sau lưng của công nhân viên, Hách Long Thành đành phải bán nhà bán đất, đến bù vào khoản thiếu hụt.



Đáng lẽ đã thỏa thuận giá cả với người phụ trách thời trang danh phẩm đến từ thủ đô, chờ sau khi ký kết thỏa thuận, một tay giao tiền, một tay giao nhà, nhưng không biết sao Hách Long Thành đột nhiên giữa chừng đổi ý, nói cái gì cũng không bán tòa nhà văn phòng, hỏi hắn nguyên nhân, chỉ nói là các công nhân lớn tuổi mỗi ngày ngồi ở trước cửa nhà hắn, tuyên bố hắn dám bán tòa nhà, thì dám liều mạng với hắn. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL



Đàm Long biết lời nói Hách Long Thành rõ ràng là nói dối, Hách Long Thành tuy không có bản lĩnh gì, nhưng tính cách cũng tốt, đối đãi công nhân viên Ngũ Giao Hóa coi như không tệ. Tuy rằng công ty đóng cửa phá sản, nhưng cũng không có bao nhiêu người nói xấu hắn. Bởi vì hách Long thành không tham lam, đối nhân xử thế làm việc công bằng chính trực, cũng một lòng lo nghĩ cho công nhân viên chức. Công ty Ngũ Giao Hóa đóng cửa cũng là vì hoàn cảnh khách quan, và khả năng quan hệ cá nhân không tốt. Cả Đàm Long cũng không tin, có công nhân viên dám đến nhà hắn làm càn.



Đàm Long đối với lời giải thích của Hách Long Thành rất bất mãn, cảm thấy Hách Long Thành đối với hắn rất không thật lòng, chỉ một câu giải thích cũng quá cẩu thả, bèn yêu cầu Hách Long Thành phải đàm phán lại với thời trang danh phẩm. Hách Long Thành cũng không biết lấy đâu ra gan lớn, dám thách thức Phó thị trưởng thường trực thành phố Yến. Đương nhiên cũng không phải công khai cãi lời, nhưng mà ngấm ngầm không theo, mặt ngoài dạ dạ vâng vâng, nói là nhất định sẽ giải quyết nhóm công nhân già gây rối, nhưng bên trong hẹn rồi lại hẹn, cho tới hôm nay cũng chưa có ký kết thỏa thuận với thời trang danh phẩm.



- Tiên Phong, tình hình hơi phức tạp, vượt ra ngoài suy tính của tôi.



Đàm Long bất đắc dĩ nói,



- Tòa nhà Ngũ Giao Hóa có thể lấy không được, nếu tôi đoán không lầm, có khả năng Hách Long Thành đã bán cho người khác.



- Cái gì?



Phó Tiên Phong nổi giận. Hắn thích tòa nhà Ngũ Giao Hóa lâu rồi, cho rằng đó là địa điểm thích hợp nhất tại thành phố Yến để mở một siêu thị cao cấp, xét về lưu lượng giao thông hay dòng người đều có điều kiện tốt, nhưng đột nhiên được nghe đã qua tay cho người khác, làm thế nào mà không nổi nóng



- Hách Long Thành làm cái gì mà cả Ủy ban nhân dân thành phố cũng không nể mặt? Rốt cuộc có ai đứng sau hắn?




Sau khi Hạ Tưởng chào biệt Trần Phong, lại cùng Hồ Tăng Chu gặp mặt, đàm luận một chút về triển vọng điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của thành phố Đan Thành và thành phố Bảo. Hồ Tăng Chu làm quan nhiều năm tại thành phố Chương Trình, đối với sự lạc hậu của thành phố Chương Trình tràn đầy cảm xúc, nên rất là hiểu những bức xúc của Đan Sĩ Kỳ và Tào Vĩnh Quốc trong việc cấp bách muốn thay đổi diện mạo lạc hậu. Đối với điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, ông ta lạc quan hơn so với Trần Phong:



- Tôi tin tưởng nhiều lắm ba năm, thậm chí hai năm, điều chỉnh kết cấu sản nghiệp sẽ bắt đầu thấy hiệu quả. Hai năm sau Tiểu Hạ cậu mới 29 tuổi. cũng đủ đảm nhiệm chức Phó thị trưởng, ngẫm lại tuyến đường sắt nối ra biển của thành phố Đan Thành khiến cho người người hâm mộ, năm đó lãnh tụ có thơ khen:



Nhất kiều phi giá nam bắc. Thiên tiệm biến thông đồ, hiện giờ là đường sắt bắc ngang đông tây, chẳng còn phân biệt vùng duyên hải hay nội địa! qua chuyện tuyến đường sắt nối ra biển mà nói, Tiểu Hạ, tôi vô cùng khâm phục thiết kế dũng cảm của cậu.



Những lời này của Hồ Tăng Chu là thực lòng. Từ lúc nghe nói về việc Hạ Tưởng chủ động xin làm thí điểm thành thị tại thành phố Đan Thành và thành phố Bảo bước đầu có tác dụng, sau khi nghe đến Hạ Tưởng đưa ra ý tưởng tuyến đường sắt nối ra biển, sự hiểu biết đối với Hạ Tưởng một lần nữa nâng lên tới một độ cao hoàn toàn mới. Hồ Tăng Chu xem ra, ý tưởng này của Hạ Tưởng là một tuyệt chiêu biến đá thành vàng, một tuyến đường sắt chuyên dụng, rút ngắn khoảng cách xa xôi giữa vùng duyên hải và nội địa, rút ngắn lộ trình mấy tiếng đồng hồ. Bất luận là quy mô đầu tư hay là hiệu quả thời gian, đều là biện pháp tốt nhất có thể nghĩ đến trong giai đoạn hiện nay, tiết kiệm hơn rất nhiều lần so với đầu tư xây dựng chi nhanh mới của nhà máy ở vùng ven cảng biển.



Hồ Tăng Chu cũng rất bất mãn đối với hiện trạng thành phố Yến. là một thành thị mới trỗi dậy, thành phố Yến phát triển chỉ có vài thập niên, nhưng không có sinh khí của một thành thị mới phát triển. Ngoại trừ đường phố quy hoạch chỉnh tề một tí, toàn bộ thành thị không có chỗ nào khởi sắc. Kinh tế nửa vời, công nghiệp nặng gần như không có, công nghiệp nhẹ cũng không phát đạt, công nghệ cao lại càng không đáng đề cập tới. Những năm trước trong phong trào hô hào mở mang khu kinh tế, thành phố Yến cũng chạy theo trào lưu, thiết lập Khu khai phá phía đông, kết quả vài năm trôi qua, vừa không có xí nghiệp công nghệ cao tham gia, lại không có người cư trú. Hiện tại Khu khai phá phía đông hoang vắng, trở thành sân luyện xe tốt nhất cho người mới tập lái.



Trong lòng Hồ Tăng Chu cũng rất âu lo, ước vọng ở trong nhiệm kỳ có thể thí thố tài năng, làm cho kinh tế thành phố Yến nâng lên một tầm cao mới. Chỉ tiếc, chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp vừa đưa ra, trên tỉnh đầu tiên gạt bỏ thành phố Yến. Trong lòng ông ta cũng biết, trừ phi thành phố Đan Thành và thành phố Bảo đồng thời thu được thành công, nếu không có làm thí điểm thành thị đợt hai cũng sẽ không đến lượt thành phố Yến.



Không phải thành phố Yến không đủ tư cách, chỉ là trên tỉnh không dám để thành phố Yến làm thí điểm, nếu chẳng may thất bại, toàn tỉnh bị mất thể diện.



Hồ Tăng Chu liền nói lời thành khẩn với Hạ Tưởng:



- Tiểu Hạ, nhất thiết cậu phải đặt hết tâm trí làm tốt tổ lãnh đạo công tác, chỉ đạo thành công thành phố Đan Thành và thành phố Bảo làm thí điểm. Chỉ khi hai thành đều thành công, thành phố Yến mới mới có thể trở thành thành thị tiếp theo làm thí điểm. Tôi thân là Thị trưởng thành phố Yến, tấm lòng muốn thay đổi diện mạo lạc hậu của thành phố Yến, đều bức thiết hơn so với người khác.



Hạ Tưởng trịnh trọng gật đầu:



- Tầm quan trọng của việc làm thí điểm thành thị, cho dù là đối với nhân dân hai thành phố mà nói, hay là đối với lãnh đạo đảng và chính phủ hai thành phố mà nói, cụ thể đến cá nhân tôi mà nói, đều rất có ý nghĩa. Không chỉ vì mưu cầu phúc lợi nhân dân hai thành phố, cũng là gửi gắm lý tưởng và khát vọng của cá nhân tôi!



Lý tưởng của Hạ Tưởng cũng không rộng lớn. Hắn chỉ hy vọng sự tái sinh của hắn, có thể vì người nhà mang đến hạnh phúc, có thể vì những người yêu mến mang đến vui sướng, có thể vì quê hương đóng góp cống hiến, có thể làm cho thành phố Yến tiến về phía trước, dĩ nhiên nếu có khả năng mà nói, có thể vì quốc gia, lần nữa cống hiến một phần sức lực, là thỏa mãn rồi. Cơm phải ăn từng miếng một, đường phải bước từng bước một mà đi, lý tưởng cũng phải từng chút mà thực hiện. Lúc này, tầm mắt hắn chỉ dừng ở một thành thị, có lẽ mai này, có thể hướng ra toàn tỉnh.



Đối với bước phát triển tiếp theo của thành phố Yến, Hạ Tưởng cũng có vài ý tưởng:



- Thị trưởng Hồ, hiện nay thành phố Yến muốn có làm lớn cũng không có khả năng, nếu về mặt kết cấu kinh tế chưa thể hành động gì, vậy chi bằng bắt tay làm từ cải thiện môi trường.



Hồ Tăng Chu ánh mắt sáng lên:



- Làm thế nào? hiện tại phía tây bắc Thành phố Yến có vườn cây, trong thành thị có công viên Rừng Rậm, còn có sông Bách Tính, như cậu nói, còn có chỗ nào có thể cải thiện?



Công viên Rừng Rậm đối với cải thiện môi trường của Thành phố Yến rất rõ ràng, sông Bách Tính hiện tại bỏ thì thương vương thì tội, không phải là môi trường nước không thể cải thiện, mà là lưu lượng sông Bách Tính quá ít, lại đào ở trong thành thị, đoạn sông lại ngắn, ảnh hưởng cực kỳ bé nhỏ đối với môi trường.



- Thật ra thành phố Yến trước kia từng có một đoạn sông Cổ Hà, tuy nhiên hiện đã khô cạn, một số đoạn còn có nước, hình thành vùng trũng nay có tên là sông Hạ Mã. Cả con sông vừa vặn quay quanh thành phố Yến, nếu khơi thông đáy sông, mở rộng dòng chảy, nếu xây dựng một hệ thống thủy vòng quanh thành phố, chẳng những có thể thay đổi vấn đề không khí ô nhiễm nghiêm trọng của thành phố Yến, còn có thể cải thiện môi trường thành phố Yến. Vì một thành phố Yến ít mưa khô hanh có thêm phần rạng rỡ, khiến thành phố Yến cũng xứng đáng cái tên Sơn Thủy Chi Thành.