Quan Thần

Chương 442 : Tính tình Cốc Nho và sự thần bí của Tiếu Giai

Ngày đăng: 03:50 20/04/20


Khi lái xe tới Viện Khoa học Xã hội thì Hạ Tưởng đã đến muộn mất khoảng 30 phút.



Lần đầu tiên đến gặp Cốc Nho mà lại đến muộn, mà nghe nói tính tình Cốc Nho cũng không tốt lắm, không khéo lúc gặp mặt sẽ bị nghe ông ta quát mắng.



Hạ Tưởng đi tới cửa phòng của Cốc Nho, thả lỏng cơ thể cho tâm tình đang khẩn trương trở nên bình tĩnh một chút rồi nhẹ nhàng gõ cửa.



Sau khi gõ ba tiếng, không thấy người trả lời, nhưng Hạ Tưởng nghe rất rõ bên trong phòng có tiếng đi lại của người nào đó. Do vậy, Hạ Tưởng đành phải gõ lại lần nữa.



Lại gõ thêm ba tiếng nữa, vẫn không có tiếng ai trả lời, Hạ Tưởng trong lòng buồn bực, không phải là Cốc Nho đang tức giận nên cố ý không cho hắn vào cửa? Rơi vào đường cùng, hắn liền gõ thêm lần nữa.



Mới gõ một tiếng, chợt nghe thấy từ bên trong truyền ra thanh âm không kiên nhẫn:



- Đã gõ bảy tiếng rồi, nghe thấy tiếng động này thì phải biết bên trong có người chứ. Có việc quan trọng thì vào, không việc gì thì thôi, nghe có hiểu không vậy?



Đúng thật là không nghĩ tới lại có quy củ như vậy, Hạ Tưởng lắc đầu cười, quái nhân đúng là có quy củ quái lạ, mình cũng không cần phải biểu lộ thái độ quá tích cực với ông ta làm gì. Hắn liền đẩy cửa bước vào, liếc mắt một cái nhìn thấy trên tay Cốc Nho đang cầm một tờ báo, đang đi lui đi tới, vẻ mặt nôn nóng bất an.



Cốc Nho vừa thấy Hạ Tưởng bước vào, tuy rằng ông ta còn chưa biết hắn là ai, nhưng vì các suy nghĩ đang đè nặng trong lòng nên không đè nén được đã nói ra suy nghĩ của mình. Ông ta đưa tờ báo đến trước mặt Hạ Tưởng rồi nói:



- Cậu xem một chút đi, Trình Hi Học uổng công là một Thái Sơn Bắc Đẩu, trợn mồm lên để nói dối. Đúng là bị cái vỏ bên ngoài che mắt, không nhìn thấy rừng rậm ở bên trong. Tôi thực sự muốn trực tiếp gặp mặt chất vẫn lão ta, lương tâm ở đâu? Đạo đức người thầy ở đâu? Công chính ở đâu?



Hạ Tưởng không cần đọc cũng biết việc mà Cốc Nho đang nói chính là bài viết của Trình Hi Học. Hắn liền đón lấy tờ báo rồi cười nói:



- Cốc lão không cần phải tức giận, bài viết này chỉ nói lên quan điểm của Trình Hi Học. Hơn nữa, trong bài viết này cũng đã nói là ông ta không có cùng quan điểm với ngài, nếu vậy chúng ta có thể chiến đấu tranh luận cùng với ông ta. Hơn nữa, Trình Hy Học là một chuyên gia kinh tế uyên thâm, đối với các mặt lợi và hại trong điều chỉnh kết cấu sản xuất thì chắc trong lòng đã biết rất rõ. Sở dĩ ông ta phát biểu ra quan điểm thiên lệch về một bên như vậy chắc là vì lập trường bất đồng mà thôi. Trong nước ta, cho tới bây giờ vốn không có một học giả kinh tế nào hoạt động độc lập cả. Bất động sản thì có người phát ngôn của bất động sản, ngành rượu thì có đã có người phát ngôn của ngành rượu. Thậm chí một số lĩnh vực khác như tập thể hình, dược phẩm làm đẹp hay bảo vệ sức khỏe mà cũng có các chuyên gia nhảy lên nhảy xuống xông ra, vì bọn họ mà hò hét, tất cả đều là vì lợi ích của bọn họ mà thôi.



Cốc Nho gật gật đầu đồng ý với ý kiến của Hạ Tưởng.



- Cậu xem như nói đúng. Đạo đức không có, thiếu tính người, đúng thật là rất xót xa. Bây giờ tôi sẽ soạn một bài viết, phản bác lại quan điểm của Trình Hi Học, không thể để lão ta nói tầm bậy mà để dân chúng đi lầm đường được.



- Thật ra sự việc cần phải xem xét trên hai góc độ khác nhau, bây giờ rất nhiều các giáo sư, chuyên gia đều xông ra để phát ngôn cho các nhóm lợi ích. Đầu tiên là vì lợi ích của bản thân mình, thứ hai là do dân chúng cũng đang thiếu các tín ngưỡng và hiểu biết nên bọn họ rất dễ dàng tin tưởng vào cái gọi là nhóm các chuyên gia, giáo sư kia. Nhưng bất kỳ một việc nào được đẩy đến quá mức thì sẽ phản tác dụng lại, trải qua một đoạn thời gian bị đau đớn thì dân chúng sẽ trở nên thanh tỉnh hơn, xã hội sẽ trở nên thành thục và khoan dung hơn, đây tất nhiên cũng là một loại tiến bộ xã hội.



- Nhưng để đạt được tiến bộ như vậy thì quá trình trả giá chưa chắc đã là nhỏ.



Đến tận lúc này Cốc Nho mới ít nhiều liếc mắt đánh giá Hạ Tưởng một chút, trong lòng nảy lên một tia nghi hoặc, nghĩ thầm rằng chàng thanh niên này tuổi thì cũng chắc khoảng 27, thế mà gặp chuyện thì cực kỳ bình tĩnh, không vội vàng cũng không liều lĩnh, hơn nữa quan điểm cũng rất cấp tiến, tuổi còn trẻ mà lại cực kỳ trầm ổn. Vì thế, trong lòng ông ta không khỏi có tia thưởng thức.



- Chẳng lẽ như vậy thì các học giả có lương tri trong cả nước không thể liên hợp lại để chống đỡ, để giải thích cho dư luận hiểu?



Hạ Tưởng liền nói:


Trong lòng Cốc Nho rất cảm thán.



Chuyên gia, học giả trong Viện Khoa học Xã hội như những cây đại thụ trong Viện đang che trời kia, tuy rằng rễ sâu, lá tốt, tuy rằng tầm nhìn xa hơn, nhưng cũng chỉ là đang đứng ở xa xa nhìn vào các hiện tượng của xã hội. Các hiện tượng xảy ra thực tế xã hội thì luôn có rất nhiều, nếu chỉ nhìn qua thì giống như hoa trong kính, trăng dưới nước, giống nhau nhưng không chân thực. Chỉ có thể tự mình trải qua thực tế xã hội, vừa đi vừa nhìn, đúc rút ra kinh nghiệm, chỉ có trải nghiệm qua thực tiễn thì cũng chỉ có thể đưa ra các kết luận gần sát nhất với chân tướng sự việc mà thôi.



Đừng thấy Hạ Tưởng tuổi còn trẻ, bằng cấp không cao, nhưng người này kinh nghiệm làm việc phong phú, kỹ xảo đàm phán cao siêu. Cốc Nho cảm thấy sự việc Hạ Tưởng và Tập đoàn Kodak đàm phán với nhau hoàn toàn có thể đưa được vào trong sách giáo khoa trở thành một bài học kinh điển, để cho những người chuyên sâu trong lĩnh vực kinh tế nghiên cứu.



Nhưng ông ta lại nhớ tới các ý kiến góp ý vừa rồi của Hạ Tưởng, lúc này ông lại cảm thấy trong đầu dâng lên một sự bực dọc, nhưng sau đó sự bực dọc này lại biến mất. Ông ta cười thầm, Hạ Tưởng đúng là một thư sinh khá có khí phách, ông ta nghiên cứu học vấn lâu, thường xuyên nghe thấy những lời khen nên tính tình cũng trở nên ngạo nghễ, nghe không nổi những lời không vừa tai.



Quả thật Cốc Nho cũng muốn hạ thái độ xuống để xin lỗi Hạ Tưởng một lần, nhưng ông ta không thể mở miệng được, linh cơ vừa động, ông liền nói:



- Hạ Tưởng, cậu cũng viết một bài phản bác lại luận điểm của Trình Hi Học. Hai thầy trò chúng ta liên kết lại chiến đấu lý luận với lão ta, xem thử lão ta làm thế nào mà đối phó được. Không được chối từ, coi như đây là bài tập đầu tiên mà tôi giao cho cậu.



Hạ Tưởng đành phải đồng ý:



- Vâng ạ. Tuy nhiên thời gian của em cũng không nhiều, thời gian ở tại Bắc Kinh này nhiều nhất là được ba ngày, trong tổ lãnh đạo cũng có rất nhiều công việc cần phải làm. Ngày kia giao bài được không ạ?



Cốc Nho gật đầu đồng ý:



- Được, tuy nhiên ngày mai còn có chuyện quan trọng tìm cậu. Sáng sớm ngày mai cậu tới đây là được, bây giờ tôi không giữ cậu nữa.



Thấy Cốc Nho trực tiếp hạ lệnh đuổi khách, Hạ Tưởng đành phải bất đắc dĩ mỉm cười. Trong đầu hắn nghĩ rằng đúng thật Cốc lão là người không quá thông suốt cuộc sống bình thường, không hề có lời nào hỏi đến hắn về nơi ăn chỗ ở hiện tại của hắn. Tuy nhiên, phần lớn các chuyên gia, học giả đều rất có cá tính, hắn cũng không để vấn đề này trong lòng, liền cáo biệt Cốc lão, lái xe rời khỏi Viện Khoa học Xã hội.



Ở Bắc Kinh này thì Hạ Tưởng có không ít chỗ để đi, nhưng lúc này nơi mà hắn muốn tới nhất, chính là chỗ ở của Tiếu Giai.



Lại nói tới đã một thời gian dài rồi hắn không gặp Tiếu Giai. Tiếu Giai là người ít đưa ra yêu cầu với hắn nhất, cô cũng là người rất thông cảm với Hạ Tưởng, chưa bao giờ oán giận hay hờn trách. Mà càng như vậy, Hạ Tưởng lại càng cảm thấy rất áy náy đối với cô. Hiện tại thì công việc kinh doanh của Tiếu Giai ngày càng lớn, càng lúc càng trở nên bận rộn. Ngoại trừ việc cô thường xuyên thăm hỏi ân cần Hạ Tưởng bằng điện thoại ra thì trong thời gian gần đây cũng chỉ gặp nhau có hai ba lần gì đó thôi.



Vào lúc ba của Tiếu Giai bị bệnh qua đời, Tiếu Giai về nhà tận hiếu, sau khi xử lý xong các hậu sự thì mới rời đi. Tại thành phố Yến, hai người gặp nhau được hai ngày, từ miệng cô, Hạ Tưởng cũng mới biết được hiện tại Tiếu Côn phụ trách việc kinh doanh bán sỉ rau quả, công việc rất tốt, bây giờ còn kiêm cả bán sỉ hoa quả, hàng năm cũng thu vào một đến hai triệu tệ, xem như sự nghiệp cũng thành công.



Mà hiện tại thì Tiếu Giai đã sớm hoàn thành gian đoạn tích lũy tư bản, chắc hẳn là đang phát triển theo hướng quy mô hóa và tập đoàn hóa. Hạ Tưởng thay cô đưa ra ý tưởng phát triển theo mô hình dây chuyền, ở Bắc Kinh mở ra mười sàn bất động sản, nắm giữ phần lớn sản phẩm nhà ở cung cấp ra thị trường, hiện tại thì cô cũng có lực ảnh hưởng tới giá cả sản phẩm đầu ra của các nhà đầu tư xây dựng bất động sản. Đây cũng là một bước trong chuỗi quy hoạch lâu dài của Hạ Tưởng và là bước phát triển trọng yếu nhất. Hắn hy vọng Tiếu Giai có thể nắm giữ khoảng 50% lượng sản phẩm nhà ở bán ra tại thị trường Bắc Kinh, bên cạnh đó duy trì được mối quan hệ tốt đẹp với mười nhà đầu tư xây dựng bất động sản đứng đầu tại Thủ đô này. Đến một lúc nào đó, khi tới thời điểm mấu chốt, lúc đó công ty Tiếu Giai sẽ bộc lộ ra năng lượng kinh người, sẽ khiến tất cả mọi người phải chấn động.



Tiếu Giai theo lời mà thực hiện. Lúc này thì công ty của cô đã mở ra được 6 chi nhánh, những công ty xây dựng bất động sản xếp hạng trong top 10 thì đã có hơn nửa có quan hệ chặt chẽ với công ty Tiếu Giai, còn một số nữa đang ở trong quá trình tiếp xúc. Theo thời gian, công ty Tiếu Giai càng ngày càng mở rộng lực ảnh hưởng, danh tiếng đã bắt đầu nổi lên trong giới đầu tư bất động sản, rất nhiều công ty đầu tư xây dựng lớn cũng phải khách khí mấy phần với Tiếu Giai. Ai nắm giữ được thị trường thì người đó có quyền lên tiếng, nếu đắc tội với Tiếu Giai, chỉ bằng lực ảnh hưởng của công ty cô thì sẽ tạo những ấn tượng tốt cho những người có nhu cầu mua nhà ở, chỉ riêng điều này cũng đủ để các nhà đầu tư thấy được tầm quan trọng của cô, không dám phớt lờ.



Vì thế, trong giới môi giới bất động sản thì Tiếu Giai đã rất nổi danh, cũng có nhiều đồn đại về Tiếu Giai. Đầu tiên là mọi người đều biết Tiếu Giai xinh đẹp như hoa, một mình đến Bắc Kinh để thành lập công ty, một mình chống đỡ một khoảng trời, cực kỳ lợi hại. Tiếp nữa là Tiếu Giai còn đang độc thân, có rất nhiều công tử, thiếu gia con nhà giàu theo đuổi nhưng từ trước tới nay vẫn không để ý, vẫn thường tuyên bố là sùng bái chủ nghĩa độc thân. Mặc dù rất nhiều người thử tìm cách tán tỉnh cô nhưng cũng không ai lay động được trái tim của Tiếu Giai cả. Hơn nữa, chẳng những hành tung của Tiếu Giai luôn được giữ bí mật, buổi tối cũng chưa bao giờ đi ra khỏi nhà, ngay cả các buổi tiệc hay các cuộc tiếp xúc đàm phán trong công việc kinh doanh thì cô cũng không tham dự. Cuối cùng, mọi người đoán rằng sau lưng Tiếu Giai chắc chắn có một cao nhân nào đó, vị cao nhân này có thể là con trai của một vị quan lớn quyền cao chức trọng, chẳng những có quyền, có tiền mà hơn nữa còn có ý tưởng kinh doanh độc đáo, người này đã chỉ điểm để Tiếu Giai tạo ra một mảnh giang sơn này.



Bởi vì có những người đã từng nghiên cứu con đường kinh doanh làm giàu của Tiếu Giai đều phải công nhận con mắt kinh doanh của Tiếu Giai thật tinh và chuẩn. Quá trình đầu tư luôn thu lại lợi nhuận nhanh và rất cao, trong một thời gian ngắn thì sự nghiệp đã thành tựu. Tất cả những thành công này đều là sự nỗ lực và cố gắng trên thương trường, không có một chút dấu vết nào của các giao dịch về quyền hay về tiền. Cũng bởi vì điều này, nên mọi người đối với Tiếu Giai đều thấy cô rất thần bí, đồng thời cũng rất khâm phục cô. Một cô gái, một vị giám đốc xinh đẹp, độc thân, một mình xây dựng cơ đồ tại Bắc Kinh, tất cả các yếu tố này làm hình ảnh của Tiếu Giai trong con mắt các nhà đầu tư trong giới bất động sản như một đóa hoa thần bí tỏa mùi hương thơm ngát, đóa hoa này mọi người chỉ ngửi thấy hương vị của nó mà không thể thấy được hình dáng thật sự của đóa hoa.



Rất nhiều nhà đầu tư lớn lấy lý do bàn chuyện kinh doanh để tìm cách mời Tiếu Giai đi ăn tối, nhưng tất cả đều bị Tiếu Giai từ chối. Lúc đầu, rất nhiều người cảm thấy rất bất mãn, cho rằng Tiếu Giai tự cao tự đại, muốn tìm cách sửa trị Tiếu Giai để cô phải cúi đầu thuần phục. Không ngờ, bọn họ còn chưa có động tác nào thì lượng tiêu thụ nhà ở tại các khu đô thị mới của bọn họ đã có chiều hướng giảm xuống, ngay cả những khách hàng đã nộp tiền đặt cọc cũng yêu cầu hủy hợp đồng. Bọn họ hỏi thăm ra thì mới biết được toàn bộ các sàn bất động sản của công ty Tiếu Giai đã để các khu sản phẩm nhà ở của bọn họ đặt sang một góc, không khuyến khích tiêu thụ nữa. Đến lúc này, bọn họ mới ý thức được lực ảnh hưởng lớn của Tiếu Giai trong lĩnh vực bất động sản.