Quan Thần

Chương 46 : Tình hình đột nhiên trở nên phức tạp

Ngày đăng: 03:43 20/04/20


Hạ Tưởng có thể hiểu suy nghĩ của Tiếu Giai. Hắn cũng không cho rằng cô chủ động dâng hiến cho hắn là vì để uy hiếp hắn. Chỉ là làm thì đã làm rồi, hối hận cũng vô dụng, huống hồ rất nhiều người thành công, người giàu thì ít nhiều đều có mấy thứ không thể công khai.



Hắn chỉ hy vọng Tiếu Giai có thể nghe lời mình, bị hắn nắm trong tay sẽ tốt hơn để mặc cô theo đuổi con đường tội lỗi, vì kiếm tiền mà rơi vào vực sâu phạm tội. Hạ Tưởng tin có thể dẫn Tiếu Giai đi vào con đường chân chính, nhất định sẽ thành một nữ doanh nhân thành công.



Buổi trưa Hạ Tưởng nhận được điện của Lý Đinh Sơn bảo hắn nhanh chóng đến công ty gặp y. Hắn đành phải bỏ qua cơ hội triền miên với Tiếu Giai. Không chịu được yêu cầu khẩn khoản của Tiếu Giai, Hạ Tưởng đành cầm 50 ngàn, số còn lại coi như đóng cổ phần rồi để Tiếu Giai tự kinh doanh, lỗ lãi hắn đều nhận.



Hạ Tưởng về công ty mới phát hiện phòng ngủ của Lý Đinh Sơn ở trên lầu đã trống trơn, phòng ngủ của Cổ Hợp ở dưới lầu cũng đã dọn hết đồ. Hạ Tưởng không khỏi có chút xấu hổ, Lý Đinh Sơn chuyển nhà mà hắn không kịp đến, mất một cơ hội biểu hiện.



- Giám đốc Lý, sao chuyển đồ mà không báo tôi một tiếng, tôi giúp được một chút có phải hơn không?



Hạ Tưởng chào Cổ Hợp, sau đó nói với Lý Đinh Sơn.



Vẻ mặt Lý Đinh Sơn không quá tốt, y gật đầu với Hạ Tưởng:



- Không có gì, cũng không tốn công nên không gọi cậu. Hạ Tưởng, xảy ra chuyện nên chúng ta phải lập tức tới huyện Bá.



- Ngay bây giờ?



Hạ Tưởng giật mình: Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



- Có chuyện gì gấp vậy?



Lý Đinh Sơn vung tay giống như đã hạ quyết tâm mà nói:



- Đi, trên đường tôi nói.
Thân là thư ký nên Hạ Tưởng phải thay Lý Đinh Sơn nghĩ hết tất cả các chỗ sơ hở.



Lý Đinh Sơn cười nói:



- Tôi đã đánh cuộc với Cổ Hợp là cậu nhất định sẽ nghĩ đến vấn đề ô tô, Cổ Hợp không phục nói sao cậu nghĩ nhiều như vậy. Tiểu Cổ, sao, phục chưa?



Cổ Hợp vì lái xe nên không dám quay đầu lại, y gật đầu nói:



- Đúng là ánh mắt của Giám đốc Lý nhìn xa, Hạ Tưởng cậu cũng lợi hại, chuyện gì cũng có thể nghĩ đến.



- Tôi nếu chuyện gì cũng cần Giám đốc Lý nhắc thì sao có tư cách làm thư ký của Giám đốc Lý.. không Bí thư Lý.



Thực ra bây giờ Lý Đinh Sơn đã là Bí thư huyện ủy, tuy chưa chính thức nhận chức nhưng đã được bổ nhiệm. Vì thế Hạ Tưởng đổi cách xưng hô.



- Ô tô tôi đã đăng ký dưới tên của Cổ Hợp và đưa đến huyện Bá coi như xe cá nhân. Có một số việc dùng xe công không tiện, dễ bị người chú ý.



Lý Đinh Sơn nghĩ cũng xa, chẳng qua y đột nhiên dừng lại mà nói:



- Theo quy định cán bộ cấp huyện sẽ không có tư cách có thư ký. Sau khi đến huyện Bá thì trước hết đưa cậu đến phòng thư ký của Huyện ủy, bình thường có thể đi theo tôi là được.



Xe chạy một lúc thì trời bắt đầu đen dần. Tuy cảnh bên ngoài đã trở nên mơ hồ nhưng vẫn có thể thấy được đồng rộng mênh mông, núi non xa xa giống như một con thú đang nằm đó rình mồi. Trời tối nhưng Hạ Tưởng vẫn có thể cảm nhận được mình ở trong một nơi hoang vu, trống trải. Mặc dù còn cách cửa xe nhưng cũng có thể ngửi được không khí tươi mới ở vùng quê. Hắn biết thành phố Chương Trình cũng như bóng đêm trước mặt: Tương lai không rõ, làm người ta không thấy rõ phương hướng.



Lý Đinh Sơn ngồi ghế sau đã nhắm mắt, chắc ngủ. Nhưng Hạ Tưởng không hề buồn ngủ, hắn đang suy nghĩ rất nhanh ba điểm là ở Bắc Kinh, Thành phố Yến và thành phố Chương Trình, hắn đang cỗ gắng tìm điểm cân bằng.