Quan Thần

Chương 465 : Việc tốt trong khả năng

Ngày đăng: 03:50 20/04/20


Hạ Tưởng phì cười!



- Sao anh không nhờ Bí thư Hải tìm vốn tài chính đó đi.



Hải Đức Trường và Phó gia quan hệ không phải là ít, đã ra tay giúp đỡ Khâu Tự Phong thăng chức Phó thị trưởng thành phố Bảo, chỉ cần Khâu Tự Phong lên tiếng, ông ta kêu vài xí nghiệp đến Thành phố Bảo đầu tư, chỉ là việc nhỏ.



- Không phải không muốn nhờ chú Hải giúp sức, tôi cũng đã liên hệ qua với chú, thành phố Bảo hiện tại không có những dự án thích hợp. Miễn cưỡng đầu tư một hai dự án không phải không được, nhưng phải suy xét đến phát triển về sau, chứ không phải chỉ đơn thuần mà chạy theo thành tích. Ngoài ra, cũng phải nghĩ cho chú Hải một chút, không thể để chú bị cấp trên nắm được sai phạm, hiện tại cấp trên có người không vừa lòng với chú, cho rằng tỉnh Lĩnh Nam bước đi hơi nhanh một tí.



Hạ Tưởng gật đầu, hắn hiểu được suy nghĩ của Khâu Tự Phong. Hiện tại điều chỉnh kết cấu sản nghiệp đang hừng hực khí thế, tỉnh Lĩnh Nam cũng bị quốc gia nhật báo điểm danh nhiều lần, thậm chí bị Trình Hi Học biến thành một điển hình xấu, đương nhiên Trình Hi Học chỉ soi mói khuyết điểm, không xem thành tích. Cũng vì tỉnh Lĩnh Nam trong quá trình đẩy mạnh điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, quả thật có vài chỗ làm cho người ta lên án, đó đều là cái giá không thể tránh khỏi trong quá trình tiến lên phía trước.



Dù vậy, không ai muốn bị người khác dùng kính lúp soi mói khuyết điểm, trình độ soi mói của Trình Hi Học cao siêu, luôn dùng lời lẽ sắc bén mà chỉ trích những chỗ không hợp lòng dân của tỉnh Lĩnh Nam, sau đó bằng những từ ngữ thổi phồng, trắng trợn dèm pha, Hải Đức Trường không giận tím mặt mới lạ. Nghe nói Hải Đức Trường thậm chí muốn dùng thủ đoạn chính trị chống lại những luận điểm của Trình Hi Học. Nhưng bởi vì Trình Hi Học có hậu thuẫn rất mạnh mẽ, Hải Đức Trường xúc phạm không được. Hơn nữa ở ngoài mặt Trình Hi Học lấy thân phận là học giả, dùng chiêu bài là thảo luận học thuyết, làm cho Hải Đức Trường đành phải tổ chức lực lượng dư luận tiến hành phản kích.



Lúc này đang là thời điểm nhạy cảm nhất, nếu Hải Đức Trường kêu vài doanh nghiệp đến Thành phố Bảo đầu tư, Trình Hi Học đăng thêm một bài báo hoài nghi, thì lại rước thêm những phiền phức không cần thiết.



- Thôi được, vốn nước ngoài tôi lo, liên quan về chính sách anh phụ trách, làm thế nào tập hợp được mười mấy xí ngiệp vừa và nhỏ, anh tính cách nào tùy anh, bất kể hứa hẹn hay khuyên bảo, hoặc là dụ ngọt, chỉ cần đạt được mục đích, mặc kệ thủ đoạn của anh.



Trong mắt Hạ Tưởng đột nhiên lóe lên một ánh mắt kiên định.



Khâu Tự Phong giật mình:



- Vì đạt mục đích mà không từ thủ đoạn, không phải tính cách của cậu, cậu luôn thích làm việc cẩn thận, sao bây giờ lại nóng vội?



Hạ Tưởng lại cười:



- Không phải nóng vội, mà tôi đột nhiên cảm thấy, khi cải cách mở ra, trong quá trình điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, đều không thể tránh khỏi những cơn đau, có khi không thể nhân từ nương tay. Cổ nhân nói, "Từ bất chưởng binh – hiền lành thì không cầm quân", câu đó dùng vào lúc này vô dùng chính xác. "Từ bất chưởng quyền", một mặt phải dựa theo chính sách làm việc, một mặt cũng phải nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán, phải có dũng khí dám đi trước vì thiên hạ.



- Tôi cảm thấy, nếu để cậu mà làm Phó thị trưởng chắc chắn làm còn tốt hơn tôi.



Khâu Tự Phong và Hạ Tưởng cộng tác nhiều năm, cũng biết nét kiên định trong tính cách của Hạ Tưởng. Hắn làm việc thì hòa nhã, nhưng cũng có lúc hăng hái, cũng có lúc cứng rắn, thủ đoạn mạnh mẽ.



Có một lần, đột ngột xảy ra chuyện tại huyện An, Hạ Tưởng đúng là không chút do dự dùng thủ đoạn mạnh mẽ, xử lý việc đó hết sức hoàn hảo. Sau đó hắn ngẫm lại tỉ mỉ, nếu do dự thêm một chút, thì có thể dẫn tiếp những sự kiện hùa theo lớn hơn nữa.



Hạ Tưởng không khách sáo thêm với Khâu Tự Phong vấn đề ai làm tốt chức Phó thị trưởng, mà nói ra tính toán cụ thể về việc chỉnh hợp xí nghiệp vừa và nhỏ.



Sở dĩ Hạ Tưởng đột nhiên nảy sinh ra ý nghĩ mạnh mẽ trong đầu, do là lòng dạ xưa nay vốn luôn điềm tĩnh bình thản bị phái bảo thủ do Trình Hi Học cầm đầu truy đánh mãnh liệt làm cho phiền chán, rốt cục cũng cảm nhận được uy lực của sức mạnh tuyên truyền. Cũng do, mỗi ngày giống như bị một đám ruồi muỗi bay qua bay lại bên lỗ tai, dùng giọng điệu âm dương quái khí nói xấu mình, dùng các thủ đoạn đánh phá tính tích cực của mình, dùng lời văn không còn chỗ nào để nói xấu sự nghiệp mà mình cho là đúng đắn, còn tìm mọi cách để dò xét nhất cử nhất động của mình, moi móc sai lầm của mình, cả một thời gian dài, ai chịu nổi?



Hạ Tưởng muốn mau chóng hoàn thành kế hoạch trong lòng hắn, dấy lên một cao trào mới trong điều chỉnh kết cấu sản nghiệp tại thành phố Đan Thành và thành phố Bảo, dùng hành động thực tế để phản bác lời lẽ nhàm chán của Trình Hi Học, chỉ cần có thành tích, đạt tới giai đoạn thứ nhất của mục tiêu. Coi như trước mặt mọi người tát một cái trên mặt Trình Hi Học.



Tuy nhiên Hạ Tưởng lại không thể không thừa nhận lợi hại của Trình Hi Học, bài văn của hắn quả thật sắc bén và dễ dàng chọc người phát hỏa, bởi vì những ví dụ mà hắn liệt kê quả thật là các trường hợp thất bại nghiêm trọng trong điều chỉnh kết cấu sản nghiệp. Từ các thương hiệu sản phẩm trong nước bị phá sản, hay là đồng vốn trong doanh nghiệp nhà nước bị thất thoát, thậm chí là một ít cán bộ chủ đạo điều chỉnh kết cấu sản nghiệp không làm tròn trách nhiệm, bởi vì tham ô nhận hối lộ bị điều tra, còn có một số người ôm một khoản tiền trốn ra nước ngoài, vân vân…, cái nào cũng đánh trúng chỗ hiểm của điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, nói hắn thấy cây mà không rừng cũng đúng, nhưng những ví dụ sờ sờ trước mắt mà hắn đơn cử làm cho người ta không thể bỏ qua.



Chuyên gia học giả hăm hở phản kích Trình Hi Học, chỉ có thể lấy thành công cụ thể của điều chỉnh kết cấu sản nghiệp và kinh tế phát triển thần tốc của tỉnh Lĩnh Nam đến phản bác, chỉ có điều sau khi bọn họ bị Trình Hi Học khôn ngoan chuyển mục tiêu tới tỉnh Yến, luận điểm của các chuyên gia học giả phản kích đã không còn đanh thép mạnh mẽ nữa, bởi vì các dẫn chứng thành công điều chỉnh kết cấu sản nghiệp ở tỉnh Yến chỉ có thành phố Đan Thành và thành phố Bảo, hơn nữa chỉ có mấy xí nghiệp, tính phổ biến không đầy đủ, sức thuyết phục cũng không mạnh.




Mà đứa con của cô, lại là người thứ nhất trong đời thứ tư của Ngô gia. Sự ra đời của nó, đem đến cho ông cụ niềm sung sướng vô cùng.



- Họ Ngô cũng được, vì bệnh tình ông nội, em có thể đồng ý, nhưng tên phải do em đặt, tên là Ngô Liên Hạ vậy. Còn nữa, anh không được phản đối.



Tiếng của Liên Nhược Hạm có chút tủi thân, có sự bất đắc dĩ, cũng có chút tiếc nuối.



Hạ Tưởng nói:



- Mọi việc do em quyết định là được. Anh không giành với em, chỉ mong mẹ con em bình an là tốt rồi, Cho dù nó họ gì, tên gọi là gì, nó là con của Hạ Tưởng anh, điều này vĩnh viễn không thể thay đổi.



Liên Nhược Hạm cuối cùng cũng nói một câu dịu dàng:



- Em cũng vĩnh viễn là người của anh, đừng nghĩ em sinh con rồi hoa tàn lá héo, rồi vứt bỏ em, em còn tươi trẻ xinh đẹp.



Hạ Tưởng vội vàng nói không dám.



Kỳ thật không phải không dám, mà là không nỡ.



Sau đó, Hạ Tưởng còn nói có ý tìm công ty thái dương năng ở Mỹ đến Thành phố Bảo đầu tư.



Liên Nhược Hạm trước kia đối với việc thương mại cũng không nhập tâm lắm, Tập đoàn Viễn Cảnh tuy rằng làm ăn rất lớn, cũng là cô vừa làm vừa chơi dần dần làm nên. Từ sau khi quen biết Hạ Tưởng, bắt đầu cảm thấy hứng thú đối với thương mại, lại có Hạ Tưởng cho ý kiến, hiện tại ở Mỹ công ty mạng phát triển rất mạnh, quy mô công ty cũng nhanh chóng mở rộng, hiện tại đã cơ hồ có xu hướng vượt qua Google.



Liên Nhược Hạm bởi vì sinh con nhỏ, đem quyền quản lý công ty giao cho Tổng giám đốc điều hành Norton. Mặt khác tất cả công việc, đều có Vệ Tân phụ trách liên lạc đối ngoại. Vệ Tân tương đương với trợ lý kiêm thư ký của cô. Trải qua thời gian rèn luyện, Vệ Tân chẳng những thuần thục nắm vững tiếng Anh, khi giao tiếp với khách Mỹ, cũng ung dung đối đáp, nhanh chậm tự nhiên.



Liên Nhược Hạm xem Vệ Tân như chị em, cấp cho cô ta năm ngàn đô la Mỹ tiền lương.



Đối với việc Hạ Tưởng nhờ, Liên Nhược Hạm không thèm nghĩ vì sao, cũng không cần biết Hạ Tưởng muốn mục đích gì, chỉ cần hắn mở miệng, cô sẽ tận tâm hết sức giúp hắn hoàn thành. Hạ Tưởng vừa nói, cô liền lập tức nói:



- Chủ tịch Công ty Norton là người kiên quyết theo chủ nghĩa bảo vệ môi trường, chắc hẳn là quen biết một số doanh nghiệp năng lượng mặt trời. Em kêu Vệ Tân liên lạc với hắn, nhờ hắn hỗ trợ liên hệ các doanh nghiệp ở Mỹ có ý đầu tư. Có tin tức, em thông báo cho anh sau.



Hạ Tưởng rất vui mừng:



- Cũng là Nhược Hạm của anh giỏi.



Còn chưa dứt lời, chợt nghe bên tai truyền đến tiếng khóc to của đứa con, Liên Nhược Hạm lập tức luống cuống, chỉ nói với Hạ Tưởng một câu:



- Em đi xem chừng con, rồi gọi điện thoại sau!



Bèn lập tức liền ngưng điện thoại.