Quan Thần

Chương 470 : Gió đông miễn phí tuyên truyền

Ngày đăng: 03:50 20/04/20


Tề Đông Lai cười nói:



- Hôm nay thành buổi tiệc thưởng thức rượu rồi, không phải tôi tự đề cao. Tiểu Hạ có kiến thức biết đánh giá về rượu, cậu và Á Nam so ra đều còn kém xa tôi. Tôi cả đời uống rượu vô số, từ loại rẻ nhất là Nhị oa đầu đến loại mắc nhất là Mao Đài, loại gì mà chưa uống qua?



Tề Đông Lai đem mấy loại rượu một lần uống vào, nói:



- Vẫn là Mao Đài thơm nhất, Kiếm Nam xuân hơi lạt, tuy nhiên hương vị rượu ngũ lương thì không được đúng, dường như là giả, hương vị Tần Trì so với trước thì tốt hẳn, chẳng lẽ hiện tại công nghệ đã cải tiến?



Hạ Tưởng cười mà không đáp, nói với Tề Á Nam:



- Á Nam, anh nói xem



Tề Á Nam cũng từng loại nếm một lần. Cười nói:



-Theo tôi thấy, vẫn là rượu ngũ lương uống được nhất. Tần Trì kém nhất. Mao Đài quá thơm, tôi không quen. Kiếm Nam xuân cũng không phải là loại tôi thích



Hạ Tưởng vui mừng mỉm cười:



- Vẫn là chú Tề lợi hại, vừa rồi trong mấy chai rượu, chỉ có Mao Đài là rượu thật, còn những cái khác đều là rượu giả



Tề Đông Lai vẻ mặt nghi hoặc, không thể tin được nhìn về phía nhân viên phục vụ, nhân viên phục vụ cười khanh khách nói:



- Chủ tịch Tề, ngoại trừ Mao Đài, trong mấy chai khác đều là rượu Tương Đài



Đang uống trà Tề Á Nam bị sặc một ngụm nước, ho khan vài tiếng cười ha hả:



- Trưởng phòng Hạ, rốt cuộc anh diễn trò gì vậy? Sao lại một tay treo đầu dê bán thịt chó với chúng tôi?



Tề Đông Lai hiểu ra chuyện gì, liền khen ngợi:



- Vẫn là ánh mắt Tiểu Hạ nhạy bén, rất rõ ràng danh tiếng mang đến giá trị phụ thêm. Tôi chỉ uống ra hương vị rượu ngũ lương là không đúng, Kiếm Nam xuân lại khiến tôi tin là thật. Hổ thẹn, còn tự xưng cả đời uống qua vô số loại rượu. Xem ra, bao bì và tên tuổi, có thể vô hình trung là một ấn tượng không thể thiếu làm gia tăng thương hiệu



Tề Á Nam cũng hiểu được ý tứ của Hạ Tưởng:



- Tôi hiểu rồi, trong mắt người không hiểu rượu như tôi đây, giá cả là cái đầu tiên, giá càng cao, liền cho rằng đó là rượu tốt. Không nghĩ tới, rượu mấy trăm tệ và rượu có vài tệ, chỉ thay đổi bao bì, thì khiến cho tôi uống vào có cảm giác rất ngon, tác động tâm lý quả nhiên lợi hại



Hạ Tưởng xua tay cho nhân viên phục vụ đi ra, giải thích nói:
Tề Đông Lai hiểu được, biết Hạ Tưởng là muốn hợp tác lâu dài, sau này Tập đoàn Tề Thị lớn mạnh, sẽ có được cơ hội hồi báo Hạ Tưởng. Về sau mặc kệ là vì chiến tích của Hạ Tưởng, hay là tiền đồ, chỉ cần có chỗ cần dùng Tề thị, Tề thị nhất định phải dốc toàn lực, báo đáp không toan tính



Tề Đông Lai chủ ý đã định, liền giơ tay lấy lại thẻ tín dụng, tiện tay cất vào, nói:



- Thời gian quen biết tiểu Hạ cũng đã lâu, biết cậu có chí hướng lớn, không thèm để ý vụ lợi nhỏ. Trong lòng chú đã quyết, những lời khách sáo không cần nói nhiều, về sau Á Nam đi theo cậu, tùy cậu sai khiến



Tề Đông Lai nói một câu này là đã kiên định biểu lộ lập trường, chính là Tập đoàn Tề Thị sau này sẽ nghe theo sự sắp đạt của Hạ Tưởng, chẳng khác nào đem vận mệnh Tập đoàn Tề Thị và Hạ Tưởng buộc chặt lại với nhau. Tề Đông Lai trong lòng hiểu rõ, Hạ Tưởng mong muốn không phải tiền tài, mà là tài nguyên chính trị và hậu thuẫn kinh tế, Tập đoàn Tề Thị về sau khi Hạ Tưởng thăng quan chức cao cấp, vào thời điểm cần công trình chiến tích, thì sẽ xông ra trước, thà rằng mất tiền, cũng phải nhận được công trình không làm mất mặt Hạ Tưởng



Hạ Tưởng cười ha hả:



- Cháu vẫn câu nói cũ, kết giao quý ở cái tâm. Chú Tề, cháu chưa từng khiến cho bạn bè cháu quen biết có chút thất vọng nào



Lời nên nói cũng đã nói, hắn liền chuyển đề tài, bắt đầu ăn cơm uống rượu.



Sau khi cơm rượu no đủ, Tề Đông Lai lại vội vàng hỏi khi nào có thể đến thành phố Đan Thành khảo sát nhà máy rượu Tương Đài, Hạ Tưởng thấy ông quả thật tâm tình bức thiết, liền trước mặt ông gọi điện thoại cho Vương Tiếu Mẫn



- Thị trưởng Vương, tôi là Hạ Tưởng



Sau khi hàn huyên, Hạ Tưởng trực tiếp đi vào chủ đề chính, nói chuyện Tập đoàn Tề Thị có ý đầu tư vào nhà máy rượu Tương Đài, cũng mời Vương Tiếu Mẫn phụ trách sắp xếp khảo sát.



Vương Tiếu Mẫn đã nhận được báo cáo tái cơ cấu nhà máy rượu Tương Đài, trong lòng được an ủi, cách suy nghĩ của Hạ Tưởng cùng ý tưởng tiếp theo của y tình cờ trùng hợp, hơn nữa so với y còn tỉ mỉ chu toàn hơn khiến cho y đối với Hạ Tưởng vô cùng cảm kích. Bình thường trong tỉnh thành lập tổ chỉ đạo hoặc là nhất loại tổ chức trong văn phòng, trên cơ bản đều là một kiểu chỉ huy lung tung, có thành tích hay không trước không nói đến, dường như là một trận khoa tay múa chân đối với kết cấu kinh tế thành phố khắp nơi như không thể biểu hiện ra dc bản lĩnh của bọn họ, thường làm cho thành phố các nơi là giận mà không dám nói. Tổ lãnh đạo tự thành lập sau này vì nguyên do của Hạ Tưởng, cho tới bây giờ chỉ là đề ra kiến nghị không làm loạn chỉ huy, nhất là Hạ Tưởng, có cống hiến với thành phố Đan Thành còn lớn hơn so với Phó thị trưởng



Vừa mới nhận được báo cáo thay đổi cơ cấu thì điện thoại Hạ Tưởng gọi tới, liền có nhà đầu tư chuẩn bị đến khảo sát, Vương Tiếu Mẫn đã không thể dùng niềm vui bất ngờ và kinh hãi để hình dung tâm tình của y, y chỉ có điều cảm thấy bất kể là ngôn từ gì cũng không thể biểu đạt được niềm vui trong tâm cùng với sự kính nể đối với Hạ Tưởng, lúc này liền một lời đồng ý:



- Bất cứ lúc nào cũng có thể đến, do tôi đích thân ra mặt phụ trách đón tiếp. Có chỗ nào tiếp đãi không chu toàn, cậu cứ hỏi tội tôi



Vương Tiếu Mẫn lấy sự tự tôn của Thị trưởng tự thân hứa hẹn với Hạ Tưởng, là đối với Hạ Tưởng thật tâm biểu hiện sự tôn trọng.



Hạ Tưởng khách sáo vài câu thì trực tiếp giao điện thoại cho Tề Đông Lai. Tề Đông Lai và Vương Tiếu Mẫn đơn giản nói qua vài câu, xem như lần đầu tiếp xúc, cũng đưa ra thời gian hẹn để đi khảo sát.



Tề Đông Lai từ Hạ Tưởng mà bất cứ lúc nào cũng có thể trò chuyện với Thị trưởng thành phố Đan Thành, cùng với trong ý ngoài lời của Vương Tiếu Mẫn đều rất kính phục Hạ Tưởng, có thể nhận thấy được phân lượng của Hạ Tưởng, cũng thật khiến ông giật mình kinh hãi. Hạ Tưởng chẳng qua chỉ là một cán bộ cấp Cục của tổ lãnh đạo, lại có thể khiến cho đường đường là một thị trưởng xem trọng hắn. Có thể thấy được mạng lưới quan hệ của hắn quả thật sâu rộng



Buổi tối tan tầm về nhà, sau khi ăn cơm xong, hai người Hạ Tưởng và Tào Thù Lê ngồi trên sofa mắt nhắm mắt mở mà xem TV. Tào Thù Lê cũng không phải là thích thú gì mà xem một số phim truyền hình nhàm chán, tuy nhiên là để giết thời gian nhàn rỗi, cũng chủ yếu là hai người có thể ngồi cùng một chỗ nói chuyện



Hai người đều tự nói về việc trong đơn vị một lát, ánh mắt Hạ Tưởng bắt đầu không yên, đảo tới đảo lui trên người cô bé