Quan Thần

Chương 494 : Hiệp đấu thứ ba, chiến thắng đầu tiên

Ngày đăng: 03:50 20/04/20


Hạ Tưởng trịnh trọng hướng xuống sân khấu khom lưng cúi chào, sau đó quay đầu lại gật đầu với Trình Hi Học bày tỏ cảm ơn, rồi mới muôn vàn cảm xúc mà nói:



- Trước hết xin cho phép tôi cảm ơn sự rộng lượng của giáo sư Trình Hi Học, chính vì ông cho tôi cơ hội tốt như vậy, tôi mới có khả năng đứng trước mặt các vị chuyên gia học giả, phát ra tiếng nói của bản thân, nếu không tôi đoán rằng rất khó có một cơ hội hiếm có như vậy quen biết với mọi người, đối mặt với mọi người để tâm tình về tình hình chấp hành cụ thể chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp tỉnh Yến.



Hạ Tưởng nói cảm ơn Trình Hi Học không giả chút nào, quả thật phải cảm ơn Trình Hi Học cho hắn cơ hội đến trước sân khấu, cho dù hắn cũng biết ý định ban đầu của Trình Hi Học không phải làm rạng danh cho hắn, ngược lại là nâng hắn lên cao, sau đó mới cho hắn té thật đau. Tuy nhiên từ góc độ khác mà suy xét, nếu như không có sức kêu gọi của Trình Hi Học, không có sức ảnh hưởng của Trình Hi Học, người bình thường quả thật không thể tổ chức buổi thuyết trình qui mô lớn như vậy, Hạ Tưởng muốn lộ diện ở trước mặt nhiều nhân vật tinh anh như vậy cũng không thể nào!



Chỉ cần có cơ hội có thể lộ diện có thể đối mặt giao lưu, đối với Hạ Tưởng mà nói, luôn giỏi tìm kiếm điểm cân bằng có lợi nhất trong thế cục rắc rối phức tạp, chính là một cơ hội tốt phản kích. Trình Hi Học tự nhận có chút hiểu về Hạ Tưởng, hơn nữa y cũng xem như là một nửa nhân vật chính trị, cũng biết đạo cân bằng, nhưng y vẫn chưa hiểu rõ về Hạ Tưởng, và không rõ Hạ Tưởng làm thế nào mà lần nào cũng chuyển bại thành thắng, làm thế nào mà lần nào cũng tìm được điểm tựa có lợi, từ đó mà khơi ra toàn bộ thế cục!



Cho nên khi Trình Hi Học nghe được Hạ Tưởng phát biểu, trong lòng cười thầm, thầm nghĩ chỉ cần đẩy hắn ra trước sân khấu, chỉ cần hắn dám phát biểu trước mọi người, không tin còn tìm không ra sơ hở của hắn? Đợi thời cơ chín muồi, y cũng không sợ tự hạ thấp thân phận đích thân ra trận, cũng muốn mượn cơ hội tốt này đánh ngã Hạ Tưởng ngay tại chỗ! Nếu như có thể ở trước mặt những nhân vật tinh anh dường như có sức ảnh hưởng trong giới học thuật ở khắp thủ đô hỏi được Hạ Tưởng, chỉ cần tạo thành sự thật là năng lực bản thân Hạ Tưởng có hạn và không có thành tích gì trong điều chỉnh kết cấu sản nghiệp tỉnh Yến, lời vàng lấp lánh, Hạ Tưởng sẽ trở thành tội nhân của điều chỉnh kết cấu sản nghiệp tỉnh Yến, đồng thời, tỉnh Yến cũng sẽ đối mặt với áp lực to lớn của cả giới học thuật, nhất định sẽ chấm dứt thi hành điều chỉnh kết cấu sản nghiệp.



Nhất cử định càn khôn, y không những có thể mượn cơ hội này ngồi vững vị trí danh vọng đệ nhất trong giới học thuật, còn có thể có sức ảnh hưởng không gì sánh kịp. Sau này chẳng những có thể trở thành cố vấn kinh tế trong trung tâm cấp cao, còn có thể ở trong nước được các tỉnh tôn sùng, tranh nhau mời y đến đọc diễn văn, chỉ điểm kết cấu kinh tế, trở thành nhà kinh tế học xứng đáng cái tên Thái Sơn Bắc Đẩu trong nước, nhất cử nhất động sẽ thu hút ánh mắt của vô số người, cũng sẽ được quốc tế đẩy lên thành nhà kinh tế học có thể ảnh hưởng kinh tế toàn Trung Quốc, thử nghĩ, sẽ vinh quang và vinh dự như thế nào!



Trình Hi Học dường như thấy được thắng lợi rực rỡ, vẻ mặt cười nhạt nhìn Hạ Tưởng, thầm nghĩ thừa dịp bây giờ còn có thể cười được, cứ cười thoải mái. Hạ Tưởng, sau này cậu cũng đừng trách tôi cứ phải chèn ép cậu, thật sự vì chúng ta không cùng trận tuyến, tôi phải thay người khác đấu tranh anh dũng, cũng như vậy, cậu cũng là lính hầu của người khác, không thể buông tha, nếu chỉ có một người có thể thắng, ai cũng hi vọng là bản thân.



Lại nhìn xuống Cốc Nho ngồi hàng ghế đầu, vẻ mặt trấn tĩnh. Còn có Nghiêm Tiểu Thì và Phạm Tranh đứng bên cạnh Cốc Nho, cũng vẻ mặt thản nhiên. Trình Hi Học nhìn lại phe của y, cũng có Sở Nhiên và Trương Dương, đúng lúc hình thành tình thế đối lập, cũng là thế cục thế lực ngang nhau. Y có ưu thế là sân nhà, lại chuẩn bị đầy đủ, có thể nói chiếm thiên thời, địa lợi và nhân hòa. Cục hôm nay, trên căn bản là cục nhất định thắng. Mặc dù hơi bất ngờ liên tục gặp Cốc Nho và ba người Hạ Tưởng đột nhiên xuất hiện, nhưng sau khi bình tĩnh lại, Trình Hi Học cũng có đối sách tùy cơ ứng biến, y vô cùng tự tin, dù sao đại học Trung Sơn cũng là địa bàn của y, buổi diễn thuyết hôm nay lại là sự kiện lớn của y.



Hạ Tưởng bình ổn tâm trạng một chút, nhìn đám người nghìn nghịt phía dưới, nói không khẩn trương là giả, dù sao hắn cũng là lần đầu tiên đối mặt với nhân vật nặng ký như vậy, biết đứng ở trên bục giảng, nhìn như là một vinh quang, kỳ thật là một dày vò rất lớn, một lúc bất cẩn sẽ thua hết. Mà nếu thua ở đây, sẽ thua thảm hại, không còn có khả năng đứng lên lần nữa.



Bởi vì không ai lại cho anh cơ hội lên tiếng trước mặt nhiều chuyên gia giáo sư như vậy!



Hắn cũng biết rõ, muốn hoàn toàn thuyết phục các chuyên gia giáo sư ở đây là không có khả năng, hắn cũng không dự tính muốn thuyết phục ai đánh động ai, nếu một lòng ôm ý tưởng nổi danh ở đây hoặc là muốn khiến mọi người tin phục, chỉ sợ kết quả cuối cùng sẽ ngược lại, không ai muốn nghe một thanh niên 27 tuổi nói bốc nói phét thảo luận phương châm chính sách, cũng sẽ không có người muốn hắn đàm luận lý luận tri thức, dù sao hắn không phải chuyên gia học giả gì.



Trong lòng Hạ Tưởng có chủ ý.



- Với sức ảnh hưởng của giáo sư Trình trong giới học thuật trong nước, muốn thử tôi, nói thật, trong lòng tôi rất sợ hãi, hơn nữa hôm nay tôi đến để nghe thuyết trình, cũng là có tâm lý đến đây để học hỏi, trên thực tế nói ra cũng không sợ mọi người chê cười, tôi là khách không mời mà đến, nói không chừng bây giờ giáo sư Trình còn đang buồn bực, sao cậu bé Hạ Tưởng lại như vậy, không mời mà đến, có chút không biết lễ phép.



Lời mở đầu của Hạ Tưởng khiến mọi người cười khẽ, không khí dịu đi không ít, đạt được hiệu quả mà Hạ Tưởng muốn có.



- Nhưng mà vốn có bản lĩnh học lén tinh thần không sợ mặt dày, tôi vẫn cứ dưới tình trạng chưa nhận được lời mời của giáo sư Trình, lẻn vào đây. Thật ra lẻn vào đây cũng không sao, tôi tin rằng ở hiện trường cũng có không ít bạn học cũng giống như tôi, không nhận được lời mời, nhưng thật sự là muốn được nhìn xem phong thái của giáo sư Trình, liền mạo hiểm lẻn vào hội trường. Người khác không dám thừa nhận, khi tôi lên đại học, cũng làm không ít chuyện như vậy. Ai lén lút lẻn vào, hãy giơ tay lên, cỗ vũ dũng khí cho tôi.



Hạ Tưởng vừa dứt lời, không ít nam sinh nữ sinh đứng giữa lối đi đều cùng giơ tay, còn không ít người cười đáp lại:



- Tôi là, tôi là trốn học lẻn vào đây.



- Tôi cũng vậy.



- Còn có tôi!



- Hạ Tưởng cố lên, học lén không cho là trộm, nghe lén cũng không cho là trộm! Chúng tôi ủng hộ anh.



- Cảm ơn, cảm ơn mọi người, trong lòng tôi kiên định hơn nhiều rồi.




- Bởi vì ý nghĩ có khi chính là tài sản vô hình, nếu như vận dụng thích đáng, có lẽ còn là của cải lớn. Xin hỏi bạn Sở, khoa chính quy và nghiên cứu sinh của cô đều học kinh tế học?



- Đúng vậy



Sở Nhiên rất kiêu ngạo mà gật đầu



- Tôi tính sau này cũng ra sức học tiến sĩ kinh tế học.



Hạ Tưởng liền cười:



- Bạn Sở Nhiên nếu như học thức uyên bác, cũng nên biết cách nói ý nghĩ chính là của cải, đúng không?



Sở Nhiên đương nhiên rõ có khi một ý nghĩ một sáng kiến có thể đem đến hiệu quả và lợi ích kinh tế cực đại, trên kinh tế học cũng học qua ví dụ liên quan, liền gật đầu tỏ vẻ tán thành.



- Về ý nghĩ tuyến đường sắt nối ra biển, tôi cũng vừa hình thành, vốn dự định coi thành của cải của cá nhân tôi, nếu như bây giờ cô hỏi đến, tôi phải thả con tép, bắt con tôm. Nói ra khiến học giả chuyên gia ở đây phê bình chỉ ra chỗ sai.



Hạ Tưởng thái độ khiêm tốn, giọng điệu bình tĩnh, nói:



- Tuyến đường sắt nối ra biển thông đến cảng Hoàng Dịch. Cửa khẩu Hoàng Dịch bây giờ còn chưa hình thành quy mô, sau khi có tuyến đường sắt nối ra biển, Đan Cương tất nhiên sẽ xây dựng bến tàu ở cửa khẩu Hoàng Dịch.



- Một bến tàu cũng không thể đem đến nhiều hiệu quả và lợi ích kinh tế cho Hoàng Dịch.



Sở Nhiên phản đối nói.



- Cô nói đúng, nhưng đừng quên một điểm, sức mạnh của ví dụ là vô biên. Sau khi xây dựng bến tàu Đan Cương, cảng Hoàng Dịch sẽ bước đầu có qui mô. Mà Đan Cương đã có cửa ra biển, có tuyến vận chuyển trên biển, giá thành vận chuyển giảm mạnh, đem đến hiệu quả và lợi ích sẽ vô cùng rõ ràng. Còn một điểm xin bạn Sở Nhiên đừng quên, thành công của Đan Cương tất nhiên sẽ đem đến hiệu ứng phóng xạ, mà thành phố Đan Thành nằm trong sáu thành phố trung nam của tỉnh Yến, lại cách Hoàng Dịch xa nhất. Có kinh nghiệm thành công của thành phố Đan Thành, năm thành phố khác cũng tất nhiên sẽ đố kỵ mủi lòng, mấy chục tỉ là có thể khiến một thành phố nội địa có thêm một cửa ra biển, tuyệt đối là một kinh doanh vô cùng xứng đáng, tin rằng năm thành phố rất nhanh cũng xây dựng lên tuyến đường sắt nối ra biển từ địa phương đến cảng Hoàng Dịch, trong tương lai có thể dự kiến, không nhắc tới sáu thành phố trung nam bởi vì ưu thế lớn trên vận chuyển mà tuyến đường sắt nối ra biển đã đem đến, chỉ đối với đầu tư cảng Hoàng Dịch, thì có thể trong thời gian ngắn sinh ra một thành phố cảng bậc trung mới nổi.



Vừa nói dứt lời, học giả chuyên gia hàng đầu lập tức tán thưởng.



- Tuyệt chiêu, ngay cả tôi cũng không nghĩ tới một thành phố Hoàng Dịch có thể dẫn dắt kinh tế sáu thành phố trung nam toàn tỉnh Yến, sáng kiến tốt, ý nghĩ tốt.



- Tuy rằng nói cách nghĩ có mục tiêu quá cao, nhưng phân tích tỉ mỉ một chút, vẫn còn một mặt thiết thực có thể làm.



Đương nhiên cũng có xuất hiện tiếng không hài hòa.



- Điều này cũng có chút chắc hẳn phải vậy, ai dám đảm bảo sau khi xây dựng xong tuyến đường sắt Đan Cương, nhất định sẽ đem đến hiệu quả và lợi ích lớn.



- Cho dù Đan Cương vì thế mà được lợi, thành phố khác không bức thiết cần hạng mục vận chuyển trên biển, cũng sẽ không có nhiều hứng thú với tuyến đường sắt nối ra biển.



Tuy nhiên tổng thể mà nói, người tán thành nhiều, người phản đối ít, Hạ Tưởng lại qua được!