Quan Thần

Chương 545 : Trả đòn

Ngày đăng: 03:51 20/04/20


Hạ Tưởng thấy bộ dáng của mọi người, thì biết đã hù dọa được bọn họ, lại cười và khoát tay:



- Các anh tự mình quyết định làm hay không làm, nếu không làm, thì cứ phát triển từng bước là được, dù sao tiền kiếm được cũng không ít, cũng đủ mọi người tiêu xài Nguồn truyện: Truyện FULL



- Làm! Vì sao không làm?



Tôn Hiện Vĩ trước tiên giật mình tỉnh dậy, đập bàn liền nói



- Tổng tài sản hiện tại của bất động sản Giang Sơn không vượt hơn 2 tỷ, cho dù có mất tất cả, tin rằng chúng ta làm lại từ đầu, nhân thời cơ thị trường bất động sản hiện tại cực tốt, chỉ hai ba năm là có thể một lần nữa tạo ra một bất động sản Giang Sơn. Nhưng nếu kiếm được tiền, ít nhất tương đương với trả trước lợi nhuận trên 5 năm. 10 tỷ, để tính xem, phải xây bao nhiêu khu nhà ở giá rẻ?



Chu Hổ lập tức tiếp lời mà nói:



- Nhà ở giá rẻ của chúng ta lợi nhuận trên mỗi m2 chỉ vào khoảng 300 tệ, 10 tỷ, thì là hơn 30 triệu m2, xấp xỉ mấy chục khu nhỏ. Đáng, rất đáng giá



Thẩm Lập Xuân vẫn là vững vàng một chút:



- Có phải đánh cuộc hơi quá hay không? Lãnh đạo, có thể tiết lộ một chút rốt cuộc là có kế hoạch gì hay không?



Hạ Tưởng hơi trầm ngâm, vẫn là hơi tiết lộ ra một chút tình hình nội bộ:



- Nếu tôi phỏng đoán không lầm. Sắp tới sẽ có 20 tỷ nguồn tiền nóng được đưa vào thị trường bất động sản ở quận Hạ Mã, bất động sản Giang Sơn chính là muốn xé da hổ viết văn, bắt tay từ 20 tỷ tiền nóng



Tất cả mọi người như hít phải khí lạnh, với 2 tỷ đấu với 20 tỷ, thì như con nít đánh nhau với người lớn, hy vọng thắng lợi quá xa vời.



Tuy nhiên nếu Hạ Tưởng mười phần tin tưởng mà nói ra, tất cả mọi người mắt to trừng mắt nhỏ nhìn Hạ Tưởng, nghe hắn tiến thêm một bước nói rõ chi tiết



Hạ Tưởng trên cơ bản có thể khẳng định cái gọi là 20 tỷ đầu tư của Phó Tiên Phong, có lẽ chính là tiền nóng, thông tục mà nói, chính là vốn lưu động, cũng không phải thật sự muốn đến quận Hạ Mã làm thật thể và bất động sản, mà là đến đây để vơ vét lợi nhuận



Hạ Tưởng còn có ý liên hợp bất động sản Giang Sơn và Tiếu Giai, lại mượn dùng lực lượng Tập đoàn Đạt Tài, ba bên liên hợp hỗ trợ cho nhau, đem 20 tỷ vốn lưu động chôn chặt ở quận Hạ Mã, khiến cho Phó Tiên Phong mất cả chì lẫn chài!



Phó Tiên Phong hao tâm tổn sức nâng đỡ Bạch Chiến Mặc lên chức, lúc đầu thì Hạ Tưởng không làm rõ được chỗ tồn tại của mục đích thực sự của y. Nhưng bởi vì 20 tỷ vốn lưu động hiện tại, hắn cũng từ từ mò ra chân tướng, nếu hoạt động thích đáng, 20 tỷ vốn lưu động thổi quét qua quận Hạ Mã, cuốn đi 1 đến 5 tỷ lợi nhuận không phải là nói suông. Vì vài tỷ lợi nhuận, lại có kế hoạch mượn cây đao của Ngô gia trừ khử hắn, Phó Tiên Phong không tiếc vốn gốc nâng đỡ Bạch Chiến Mặc lên chức cũng có thể nói là đã thông suốt



Hơn nữa Phó Tiên Phong còn thông minh ở chỗ, y mượn tay Ngô gia chèn ép hắn, chỉ là không muốn cho hắn lên làm bí thư, cho nên một khi Trần Phong thỏa hiệp lần nữa đề danh hắn đảm nhiệm Chủ tịch quận. Y lập tức tỏ vẻ tán thành, biểu hiện ra tiềm năng của một chính trị gia còn non trẻ. Bởi vì mục đích của y đã đạt tới, chỉ cần Bạch Chiến Mặc lên làm nhân vật số một, là có thể phối hợp với y đem 20 tỷ tiền nóng với thủ đoạn hợp pháp vơ quét hết lợi nhuận của người khác, kiếm lấy món hời kếch sù.



Chỉ tiếc, Hạ Tưởng có ưu thế tái sinh, luôn đối với vốn lưu động Văn Châu canh cánh trong lòng, ngay từ đầu không chỉ có vốn lưu động đầu cơ vào làm bất động sản, sau này ngay cả lương thực và thuốc Đông y cũng đầu cơ vào, làm cho giá hàng hóa dâng cao, tổn hại nghiêm trọng đến ích lợi bình thường của dân chúng. Hiện tại nếu hắn đã gặp được, nếu dám đến quận Hạ Mã mà hắn chủ quản giương oai, vậy có can đảm thì phóng ngựa lại đây, kiếm sắc của Hạ Tưởng đã sẵn sàng giơ lên cao, chỉ còn chờ vung tay múa kiếm…




Ngô Tài Giang thấy Hạ Tưởng không muốn thừa nhận, thì ha ha, cười một cái:



- Được rồi, không hỏi cậu nữa, biết cậu không lời thật. Lần trước sự tình của ông cụ và anh hai, cậu cũng đừng trách bọn họ. Cậu trách không nổi ông cụ, cũng không đủ tư cách. Anh hai tôi cậu có trách cũng phí sức, hơn nữa cậu cũng không có lý do trách ông ta. Nếu con gái cậu theo người khác như vậy, cậu cũng sẽ tức giận thôi. Tuy nhiên nói cho cùng cậu coi như sau khi làm chuyện xấu lại làm chuyện tốt, nếu không phải là Tiểu Liên Hạ, ông cụ nói không chừng sẽ không qua được cơn bạo bệnh này. Tuy rằng Nhược Hạm theo cậu đã chọc ông cụ tức giận, nhưng nếu nó không theo cậu, thì cũng không có sự ra đời của Liên Hạ đem lại niềm vui cho ông cụ. Sự tình trên thế giới lúc nào cũng có lợi có hại, chú thay mặt ông cụ nhận tấm lòng của cậu



Ngô Tài Giang có thể hàm súc nói ra lời xin lỗi đối với Hạ Tưởng, thật sự vượt xa sự bất ngờ của Hạ Tưởng. Hạ Tưởng liền muốn nói gì đó, không ngờ Ngô Tài Giang không cho hắn cơ hội, đề tài vừa chuyển, lại nói tới sự tình của Phó Tiên Phong



- Chú nghe nói Phó Tiên Phong bị cấm cửa ở nhà tự kiểm điểm, phỏng chừng trong vòng một tuần không thể quay về thành phố Yến… Gậy ông đập lưng ông, mượn lực đẩy lực, tuyệt



Ngô Tài Giang cười ha hả



- Tuy nhiên Tiểu Hạ, thủ đoạn nhỏ cuối cùng cũng chỉ xử lý được phần ngọn không giải quyết được phần gốc, cậu vẫn phải nghĩ ra ý tưởng thủ đoạn phản kích mạnh hơn, phải đập cho Phó Tiên Phong thật đau, đập cho khi y biết sợ, y mới có thể thành thật. Nếu không nói không chừng một lúc nào đó y vẫn sẽ ra tay đâm sau lưng cậu, bởi vì thù hận của y và cậu đã được gieo hạt, hơn nữa vì quan hệ của Bạch Chiến Mặc, giữa cậu và gã như nước với lửa, không có khả năng để hợp tác…



Ngô Tài Giang tình cảm thân thiết bộc lộ trong lời nói, sau khi Hạ Tưởng buông điện thoại xuống, tâm trạng khó mà bình tĩnh trong một hồi lâu



Ngô Tài Giang nói rõ với hắn, để ông cụ chấp nhận hắn thì tạm thời không có khả năng, huống chi Ngô Tài Dương hiện tại đối với hắn vẫn là hận thấu xương, ngày một ngày hai sẽ không thể nguôi giận. Mà Ngô Tài Giang cũng không tiện ra mặt giúp hắn, hơn nữa ông hiện tại ở ủy ban Trung ương cũng không có thực quyền, có khả năng về sau sẽ thả tới bên ngoài các tỉnh Tây Bắc xa xôi. Trên cơ bản hiện tại hết thảy vẫn phải dựa vào chính hắn tự phấn đấu ở thành phố Yến, Ngô Tài Giang cũng tin tưởng với năng lực của hắn, có thể làm tốt tất cả công tác.



Bóng đêm đã sâu, Hạ Tưởng vẫn chưa muốn ngủ, ánh mắt xuyên thấu qua cửa sổ nhìn về phương bắc, nghĩ thầm rằng không biết ở trong thủ đô, Phó Tiên Phong đang được nếm mùi vị hành hạ gì đây



Phó Tiên Phong quả thật đang bị ông cụ quở trách.



Ông cụ Phó gia đầu tóc bạc trắng, mặc một bộ quần áo xẩm, tinh thần minh mẫn, tuy rằng thời gian đã là đêm khuya, lại vẫn như cũ không hề có chút gì mệt mỏi, ngược lại trong cơn giận dữ, lấy tay chỉ vào Phó Tiên Phong đang khoanh tay mà đứng "Con, con, con" mà nói không ra lời



Tại Thành ủy thành phố Yến một Phó Tiên Phong điềm tĩnh tự nhiên, từ trước đến nay mắt cao hơn đỉnh, hiện tại lại là vẻ mặt sợ hãi, cúi đầu, không nói được lời nào, mặc cho lửa giận của ông cụ trút lên trên người y



- Cái đồ khốn khiếp, đấu tranh thì đấu tranh, vì sao cứ phải đụng vào ông già Ngô? Con không biết là ông luôn che dấu khuyết điểm, ngoài mặt trừng trị Hạ Tưởng, nhưng hiện tại đã biết là do conâm thầm thúc đẩy, không ghét hận con mới là lạ. Chuyện nhà của Ngô gia, đâu cần người ngoài như con nhúng tay vào? Con không biết dùng thủ đoạn khác đi đối phó tên Hạ Tưởng gì đó, vì sao lại cố tình mượn lực lượng của Ngô gia?



Ông cụ Phó gia tức giận đến nổi đâm ra khó thở, liền ngồi lại trên ghế, cơn giận vẫn còn sót lại chưa nguôi tiếp tục giáo huấn



- Chọc vào ông già Ngô thì không nói, còn kinh động đến cả ông già Khâu, bản lĩnh con đúng thật là lớn nhỉ? Khiến hai lão già này tìm tới cửa, ngoài thì cùng ông nói chuyện phiếm, lại âm thầm mỉa mai ta hết nửa ngày, con khiến cho cái mặt già của ông đặt ở đâu? Hai lão Ngô gia và Khâu gia dùng lời sỉ nhục ông, ông lại không nói được lời nào, hai ông già cùng ông cả đời tranh đấu, cuối cùng đã tìm được lý do để công kích ông, đều là cái họa mà con rước lấy!



Phó Tiên Phong biết rõ tính tình của ông cụ, khi ông mắng người thì không thể phản bác, mặc kệ anh có bao nhiêu lý do đi nữa, cũng chỉ có thể chịu đựng. Đợi ông mắng xong, nguôi giận được một nửa, rồi mới giải thích rõ ràng, có lẽ còn có thể có đường sống được tha thứ.



Phó Tiên Phong đối với Hạ Tưởng lại oán hận tột đỉnh, y không ngờ Hạ Tưởng sẽ dùng đến chiêu này, âm thầm xúi giục hai ông cụ Ngô gia và Khâu gia đến gây sự, mới khiến ông cụ Phó gia bẽ mặt nổi trận lôi đình, phải vội vã kêu y trở về thủ đô ngay trong đêm, giáp mặt mắng y một trận tơi bời.