Quan Thần

Chương 56 : Buổi chiều hè, cô gái váy xanh

Ngày đăng: 03:43 20/04/20


Cổ Hợp vừa thấy thì vui mừng quá đỗi, chậc chậc miệng nói:



- Làm quan thật tốt, Tiểu Hạ, cậu xem chỉ ở địa phương này mà xa hoa như vậy, phòng của Bí thư Lý không chừng hoành tráng hơn gấp mấy lần? Một mình cậu ở phòng lớn như thế này thì cũng quá lãng phí, dù sao cũng có hai phòng ngủ, tôi đến ở cùng cho vui, thế nào?



Vừa nói y vừa đẩy cửa bước vào.



- Từ từ Cổ Hợp......



Hạ Tưởng tỉnh táo lại, tiến lên một bước đứng chắn trước cửa phòng ngủ.



- Đi, đi. Anh ra ngoài thuê phòng để ở, cái phòng này chúng ta không ở được. Nếu bình thường thì không sao, nếu chẳng may có chuyện gì, tôi thân là thư ký của Bí thư Lý nếu ở nơi này thì sẽ để cho người ta nói xấu Bí thư Lý là lấy quyền mưu đồ cho cá nhân.



Cổ Hợp sửng sốt, cúi đầu tưởng tượng một lúc, xoa xoa tay cười cười:



- Tôi cũng không nghĩ được nhiều như vậy, cũng là cậu nghĩ được chu toàn. Hiện tại Bí thư Lý là Bí thư huyện ủy, không giống như trước kia, việc phải chú ý cũng nhiều. Hạ Tưởng, về sau nhớ rõ cần phải nhắc nhở tôi việc nào nên chú ý, lúc nào cần cẩn thận, đừng để người ta lấy lý do từ chúng ta công kích Bí thư Lý.



Hạ Tưởng và Cổ Hợp rời khỏi phòng, không động tay động chân chút gì trong căn phòng đó. Vốn hắn muốn trả cái chìa khóa cho Ngô Anh Kiệt, nghĩ lại thì thấy mình giữ thì tốt hơn, có lẽ không biết chừng về sau còn có chỗ hữu dụng.



Cổ Hợp làm việc rất nhanh nhẹn, đã thuê phòng ở của người bên phòng Thuỷ lợi. Phòng Thuỷ lợi ở thị trấn cũng được xem như một đơn vị tốt, cho nên phòng ở cũng được, tất nhiên là không có thể so sánh với ở thành phố Yến, nhưng ít nhất so với các phòng chức năng khác trong huyện cũng có sự chênh lệch đáng kể. Nhà thuê có hai phòng ngủ một phòng khách, tuy nhiên diện tích chỉ có hơn 60 m2 một chút, tiền thuê nhà mỗi tháng 80 tệ.
Hạ Tưởng nghe khẩu khí kiêu ngạo của cô ta, không tồn tại chút hứng thú nào.



- Đương nhiên, bối cảnh của tôi nếu nói ra thì thế nào cũng phải hù chết anh! Bây giờ khẩn trương chịu nhận lỗi với tôi thì còn kịp, nếu không như vậy, hừ, hừ, cho dù không khai trừ công chức của anh, ít nhất cũng cho anh ăn không ngồi chờ ở đấy.



Cô gái mặc váy màu xanh lục cố ý ngẩng đầu ưỡn ngực, tỏ vẻ cô so với người khác thì cao hơn một tầng, không ngờ dừng ở trong mắt Hạ Tưởng lại giống như cố ý khoe ra bộ ngực đầy đặn của mình.



Cổ Hợp nhìn không hợp mắt, tiến lên đang định nói với cô ta vài câu lại bị Hạ Tưởng ngăn trở. Hạ Tưởng dùng chân đá bay hòn đá nhỏ ven đường, lắc đầu nói:



- Ỷ thế hiếp người không phải phong cách của chúng ta, chúng ta là người tốt, có chuyện sẽ từ từ giải thích.



Cổ Hợp cũng không nói nhiều, gật gật đầu lui trở về. Hắn cũng không rõ ràng lắm Hạ tưởng sẽ làm thế nào, Hạ Tưởng nói thì hắn sẽ nghe theo không chút do dự, chỉ cần sự tình nào mà Hạ Tưởng đã quyết định thì chắc chắn tốt, nhất định sẽ không có chút lầm lỗi nào, có lẽ là Hạ Tưởng luôn có một bộ dáng định liệu trước làm cho hắn có cảm giác tin cậy, lại có lẽ bởi vì hắn cũng dần dần tiếp nhận rằng Hạ Tưởng mới là người mà Lý Đinh Sơn hiện tại coi trọng nhất.



Hạ Tưởng cũng không nghĩ nhiều như vậy, hắn chỉ có điều buồn bực là một cô gái như vậy, bộ dáng khá xinh xắn, nhìn qua cũng rất thanh thuần, như thế nào lại có một tính tình quá mức tự kỷ như vậy, lại còn quá mức quái đản, bừa bãi không coi ai ra gì. Ở một huyện Bá bằng cái mắt muỗi này, thiên kim tiểu thư của Bí thư huyện ủy cũng chỉ là con gái của một công chức cấp phòng, so với thân phận của Tào Thù Lê là thiên kim tiểu thư của Giám đốc sở, độ kém cũng không phải là một cấp.



- Thứ nhất tôi không bất lịch sự với cô, thứ hai là không có xung đột gì với cô. Vì vậy cô không nên chắn đường của tôi, không để tôi đi. Bây giờ tôi trịnh trọng nói cho cô biết, mời cô tránh ra, nếu không tôi sẽ không khách khí!



Hạ Tưởng nghĩ đến Tào Thù Lê, đột nhiên mất đi hứng thú, cảm thấy cô gái mặc váy xanh lục này thật sự vô vị.