Quan Thần

Chương 63 : Làm thế nào biến ưu thế thành lớn nhất

Ngày đăng: 03:43 20/04/20


Lẽ ra thái độ lạnh nhạt của Thạch Bảo Lũy cũng là bình thường, không thể nói có vấn đề gì. Nhưng bởi vì Thạch Bảo Lũy biểu hiện quá bình thường, không hề tỏ vẻ khác thường khi Lý Đinh Sơn đến. Ví dụ như đi lại gần hơn một chút với mấy thường vụ, ví dụ như tỏ vẻ quan hệ tốt hoặc thị uy Lý Đinh Sơn, ví dụ như thầm gây chút phiền phức thử thái độ của Lý Đinh Sơn.. Mọi việc đều không có, y giống như người không có việc gì, vẫn đi làm như bình thường, lúc cần báo cáo thì báo cáo, không cần báo cáo thì không đến quấy rầy, bình tĩnh đến mức làm người ta buồn bực.



Khả năng lớn nhất khi có hành động này thì một là người bất động như núi, hoặc rất rộng lượng, hiểu mọi việc thông suốt, hoặc là người rất thâm trầm chờ đợi thời cơ tốt nhất mà hành động. Hạ Tưởng thà coi y là người sau chứ không muốn vì coi thường Thạch Bảo Lũy mà ở lúc quan trọng lại bị đối phương phản kích cho chết.



Ngô Anh Kiệt không nhắc đến Thạch Bảo Lũy, Hạ Tưởng biết với sự khôn khéo của người này thì sao có thể quên, mà là cố ý giấu. Rốt cuộc có gì cần giấu? Ngoài việc chính là trước đây Ngô Anh Kiệt và Thạch Bảo Lũy đi lại gần.



Chánh văn phòng Huyện ủy và Chủ tịch huyện có quan hệ chặt chẽ không có gì lạ. Chính trị là đoàn kết, cho đến bây giờ Đảng và chính quyền chưa bao giờ phân chia.



Không ai có thể cấm Ngô Anh Kiệt trước đây có quan hệ với Thạch Bảo Lũy mà. Cũng không thể vì Chánh văn phòng Huyện ủy trước kia có quan hệ mật thiết với Chủ tịch huyện mà bây giờ bị Bí thư huyện ủy bài xích. Hạ Tưởng vốn không nghĩ gì về việc Ngô Anh Kiệt muốn quan hệ tốt với Lý Đinh Sơn. Con người luôn muốn đi lên cao, hơn nữa Lý Đinh Sơn cũng không phải muốn quan hệ quá chặt với Ngô Anh Kiệt, chỉ là ông ta có chút hứng thú với việc vì sao Ngô Anh Kiệt cố ý giấu không nhắc đến Thạch Bảo Lũy mà thôi, muốn từ miệng hắn hỏi ra vài điều có tác dụng.



Ngô Anh Kiệt cầm chặt chén trà và có chút lo lắng nhìn Lý Đinh Sơn. Y phát hiện Lý Đinh Sơn giống như không thấy thất thố của mình, Lý Đinh Sơn đang đứng trước cửa sổ mà nhìn ra ngoài. Ngô Anh Kiệt lấy lại bình tĩnh, nhấp một ngụm rồi còn không quên gật đầu với Hạ Tưởng rồi đứng lên nói:



- Chủ tịch Thạch rất có năng lực, cũng có sức hấp dẫn. Tôi và Chủ tịch Thạch không có tiếp xúc nhiều, biết rất ít về Chủ tịch. Chỉ biết Chủ tịch Thạch là người thành phố Chương Trình, trước đây vẫn làm thư ký bên cạnh cựu Bí thư thành ủy, sau đó bắt đầu làm từ Phó chủ tịch xã, một đường đi tới hôm nay. Chủ tịch Thạch đã làm Chủ tịch huyện Bá được hơn 2 năm.



Ngô Anh Kiệt chỉ nói một chút về quan hệ của y và Thạch Bảo Lũy, điều này làm Hạ Tưởng có chút thất vọng. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m



Ngô Anh Kiệt rời đi, Hạ Tưởng mở cửa sổ cho thoáng khí. Huyện Bá cuối tháng bảy mà thời tiết mát mẻ khiến cho người như hắn vẫn sống ở Thành phố Yến, nơi được xưng là hỏa lò, khó có thể tưởng tượng được. Trừ khi trực tiếp đứng dưới ánh nắng thì mới thấy nóng, nếu không chỉ cần ở trong nhà hoặc dưới một tán cây râm mát bên ngoài cũng làm người ta thoải mái. Hơn nữa không khí rất tươi mát, hít vào một hơi thấy rất thoải mái. Dùng từ ngữ chuyên nghiệp thì gọi là trong không khí mang theo nhiều hàm lượng i-on âm phong phú.



- Huyện Bá rất nghèo.



Lý Đinh Sơn không có hứng thú nhắc đến Ngô Anh Kiệt nữa. Y bây giờ quan tâm nhất là làm như thế nào thay đổi hiện trạng nghèo của Huyện Bá.



- Không tự mình đến địa phương nhìn thì đúng là tôi không biết trên đời còn có nơi nghèo như vậy. Ở đây giao thông không phát triển, sản vật ít, bởi vì lạnh nên sản xuất nông nghiệp không phát triển, nói là phát triển du lịch. Chưa nói chuyện có thể kéo được đầu tư không, dù có người chấp nhận đến đầu tư cũng không có khách du lịch đến? Đường khó đi thì làm sao có tâm trạng mà vui chơi?




- Tống Triêu Độ biết tôi chỉ cần bước vào con đường làm quan, dù tôi không mở miệng nói, vợ cũ tôi biết thì sẽ chủ động đến tìm tôi. Cô không phải không yêu tôi mà giận tôi không nghe lời cô. Lúc trước tôi và cô ấy khác nhau là việc có theo chính trị không. Nếu bây giờ biết tôi đã đổi ý, theo cô ấy thấy thì khoảng cách giữa hai người đã không có. Cô cũng không bỏ được tình cảm trước kia. Lại nói sau khi Lão nhân gia biết thì cũng sẽ nhân cơ hội sức ảnh hưởng của ông còn mà thầm trải đường giúp tôi. Tiểu Hạ, cậu bây giờ đã biết được ý đồ thực sự của Tống Triêu Độ rồi chứ?



Hạ Tưởng đúng là sợ đến độ không biết nói gì.



Hắn mới đầu không phải không đoán Lý Đinh Sơn có chỗ dựa nào khác, nhưng không ngờ hóa ra nguyên nhân chính là trên người vợ cũ của Lý Đinh Sơn. Hạ Tưởng không biết hắn nên bất đắc dĩ thay Lý Đinh Sơn, hay là thấy may mắn cho mình. Lúc này theo sát Lý Đinh Sơn, mới đầu hắn chỉ nhìn thấy mối quan hệ sau lưng Lý Đinh Sơn là Tống Triêu Độ sẽ trở lại. Thật không ngờ Lý Đinh Sơn cũng có chỗ dựa rất kinh người.



Chỉ là hắn không dám khẳng định, một lãnh đạo tỉnh đã về hưu, không phải lãnh đạo quốc gia, hơn nữa theo lời của Lý Đinh Sơn thì ông ta đã lui nhiều năm thì có còn sức ảnh hưởng hay không?



Bảo sao Tống Triêu Độ vẫn cố gắng muốn Lý Đinh Sơn theo chính trị. Thì ra nguyên nhân là chỗ dựa của Lý Đinh Sơn, cũng có thể là do Tống Triêu Độ muốn buộc chặt mình với Lý Đinh Sơn. Chỉ cần Lý Đinh Sơn theo chính trị, chẳng những vợ cũ của Lý Đinh Sơn sẽ cảm ơn y, con đường làm quan của Lý Đinh Sơn cũng sẽ cùng bước tiến với Tống Triêu Độ. Đến lúc đó bố vợ Lý Đinh Sơn chỉ cần ra tay giúp Lý Đinh Sơn, chẳng khác nào giúp y.



Tống Triêu Độ đúng là tính kế quá sâu xa. Hạ Tưởng nghĩ được điểm này không khỏi thầm phục Tống Triêu Độ nhìn quá xa. Chẳng qua nếu cho hắn biết khoản tài chính đầu tư mạo hiểm hạng mục màn tinh thể lỏng cũng có bóng dáng Tống Triêu Độ thì không biết hắn sẽ kinh ngạc đến mức nào.



Hạ Tưởng thầm hạ quyết tâm nhất định phải làm tốt bổn phận thư ký, làm cơ sở cho từng bước tiến của Lý Đinh Sơn. Không chỉ làm cho con đường làm quan của Lý Đinh Sơn kéo càng lâu càng tốt, cũng cần phải làm Lý Đinh Sơn càng tin vào mình hơn.



- Tôi nói với cậu chính là muốn nhắc cậu một chút. Tống Triêu Độ đúng là bạn học của tôi, anh ta luôn giúp tôi cũng là thật lòng nhưng chuyện trong chốn quan trường đều là dựa vào nhau. Nếu anh không có gì để mượn thế, lại không thể mang tới lợi ích thiết thực cho đối phương, như vậy giúp một hai lần còn được, còn về sau thì phải dựa vào sự cố gắng của anh.



Lý Đinh Sơn cũng không biết mình vì sao lại động tâm đột nhiên nói nhiều bí mật riêng như vậy. Chẳng lẽ chỉ vì thanh niên trước mặt này thật lòng giúp mình? Hay là bởi vì hắn còn trẻ mà lại có ánh mắt và năng lực bố cục kinh người?



Có lẽ là cả hai, hoặc là không phải gì hết. Chỉ là Lý Đinh Sơn cần một người tin tưởng để nói suy nghĩ trong lòng mình ra.



Hạ Tưởng cũng hiểu phía sau Lý Đinh Sơn là một mạng lưới quan hệ khổng lồ. Lý Đinh Sơn mới chỉ nói ra một góc với mình mà thôi.