Quan Thần

Chương 633 : Chuyển Hướng

Ngày đăng: 03:53 20/04/20


Trần Phong ngồi ở hàng ghế đầu, vừa hút thuốc vừa trầm tư không nói một lời. Ông ta không nói, tất cả mọi người đang ngồi cũng không dám mở miệng, đều vùi đầu hút thuốc, mắt nhìn điếu thuốc cháy hết, Trần Phong rất nhanh đem đầu thuốc ấn vào trong gạt tàn, giống như đưa ra một quyết tâm rất lớn, vung tay lên, nói:



- Xóa bỏ tất cả vinh dự khi còn sống của Khang Thiếu Diệp, không làm lễ truy điệu, không phát cáo phó, không đưa tin tức, không tiến hành mọi hoạt động tiếc thương và tuyên truyền chính thức nào… các đồng chí còn có ý kiến gì, xin bổ sung!



Còn gì đáng bổ sung chứ? Lời nói của Trần Phong rõ ràng là một gậy muốn đánh chết Khang Thiếu Diệp, tuy nhiên Khang Thiếu Diệp đã chết rồi, nhưng người trong nước trọng danh tiếng sau khi chết, thân là một Phó bí thư Quận ủy, sau khi chết nếu im ắng không có chút động tĩnh gì, thì cũng bằng bị nhốt vào lãnh cung của chính trị. Người chết cũng không phải chết là xong, cũng có danh phía sau, cũng có mộ chí, cũng có không ít người còn sống đang nhìn vào những đánh giá vá ưu khuyết điểm của cả đời ông ta.



Phó Tiên Phong há to miệng, muốn phản đối, nhưng lại không thể nói thành lời. Bây giời ông ta thực sự không còn gì có thể nói, chuyện Phó bí thư Quận ủy lên kế hoạch tập kích Chủ tịch Quận, tính chất rất ác liệt, ảnh hưởng rất xấu, truyền ra bên ngoài, trở thành một vụ bê bối lớn của giới chính trị thành phố Yến!



Trưởng ban Tuyên giáo Hồi Vĩnh Nghĩa cũng lập tức nói:



- Nghiêm lệnh các tin tức truyền thông, cần phải đề phòng cẩn mật các phóng viên nơi khác, thông báo với tất cả các cửa tin tức, không được phép có các bài báo một vài câu chữ, nhất định phải đem sự việc nâng lên mức cao nhất của chính trị, mọi việc vi phạm quy định, nhất loạt khai trừ.



Trần Phong đập bàn:



- Sự việc nhất định phải được khống chế trong phạm vi thành phố Yến, ai truyền ra bên ngoài, người đó phải chịu trách nhiệm đến cùng. Cho dù là ai, nếu người đó bôi tro vào mặt thành phố Yến, tôi bảo đảm rằng, người dân thành phố Yến sẽ bôi tro vào mặt ông ta. Vĩnh Nghĩa, anh phụ trách liên hệ với ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, mời ban Tuyên giáo Tỉnh ủy phối hợp công tác, nghiêm khắc yêu cầu truyền thông toàn tỉnh không được phép đưa tin sự việc này. Nếu có cần thiết, tôi sẽ đích thân báo cáo lên Bí thư Diệp. Đinh Sơn, anh liên hệ với văn phòng Tỉnh ủy một chút, xin văn phòng tỉnh bảo mật công việc tiến hành phối hợp. Định Quốc anh phụ trách công tác bảo mật bên công an.



Trần Phong một mạch truyền xuống một loạt mệnh lệnh, cuối cùng vang vang hùng hồn mà nói:



- Các đồng chí, Khang Thiếu Diệp tìm cách tập kích đồng chí Hạ Tưởng, là một sự kiện chính trị vô cùng ác liệt, tuy Khang Thiếu Diệp đã chết rồi, nhưng chúng ta nhất định phải đề cao cảnh giác, đề phòng loại việc này phát sinh lần nữa. Đồng thời, nhất định phải làm tốt công tác bảo mật. Việc liên quan đến danh dự của thành phố Yến, một khi bị các thông tin truyền thông có dụng tâm khác nấu thành sự kiện tin tức, thành phố Yến sẽ nổi tiếng toàn quốc, đương nhiên, là tiếng xấu, không phải tiếng tốt. Đến khi đó tất cả chúng ta đều mất mặt!



Cuối cùng hội nghị đã đạt được sự nhận thức chung, đề phòng cẩn mật cố sống chết để giữ lấy, hết sức bảo mật tin tức không tiết lộ, ai tiết lộ, người đó phải chịu trách nhiệm. Đồng thời Trần Phong yêu cầu Phương Tiến Giang nhanh chóng làm cho chắc chắn đề danh ứng cử viên Phó Bí thư Quận ủy, sớm khôi phục lại trình tự công tác bình thường của quận Hạ Mã, và yêu cầu Tôn Định Quốc nhanh chóng kết án, đem vấn đề của Ngưu Kỳ điều tra rõ ràng.



Trần Phong vừa định tan họp, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật vẫn ngồi yên suốt bỗng nhiên ung dung mà nói một câu:



- Bí thư Trần, xin đợi một chút…



Trong tay ông ta có một tập tài liệu dày cộp, đặt xuống phía trước, vẻ mặt trĩu nặng đau buồn nói



- Căn cứ vào chứng cứ Ủy ban Kỷ luật nắm trong tay, Ngưu Kỳ tham ô nhận hối lộ một lượng tiền rất lớn, tiền mặt là hơn 3 triệu, 5 căn nhà, chứng cứ vô cùng xác thực…



Mọi người nghe thấy đều hít phải một hơi khí lạnh, vốn là một Tô Công Thần trông có vẻ rất bình thường thật không hề đơn giản, một loạt bản lĩnh giậu đổ bìm leo, lúc này lấy ra chứng cứ Ngưu Kỳ tham ô nhận hối lộ, lại thêm Ngưu Kỳ hành hung hại người, đếm tội mà phạt, có khả năng sẽ phán xử tử hình!


Thôi Hướng thấy mấy người không để ý lắm tới sự nhắc nhở của ông ta, nhất thời ông cũng nghĩ không ra Hạ Tưởng còn có những thủ đoạn phản kích tốt hơn như thế nào, cũng không muốn nghĩ nhiều, thuận miệng nhắc đến thế cục trong tỉnh:



- Tiên Phong, tiếp theo nên để tâm tư vào trong tỉnh rồi, theo tin tức Ma Thu tiết lộ, Phạm Duệ Hằng đề nghị ứng cử viên Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy là Khâu Tự Phong.



- Cái gì? Khâu Tự Phong?



Phó Tiên Phong đang uống rượu, bỗng cái bị sặc, ho không ngừng, phục vụ viên nghe thấy, vội vàng vào giúp ông ta vuốt lưng, lại bị ông ta bực mình mà đuổi ra ngoài.



- Khẳng định không phải là ý tưởng của Phạm Duệ Hằng, khẳng định là biện pháp thiu thối của thằng nhóc Hạ Tưởng, thằng nhóc này, thật gian xảo!



Phó Tiên Phong tức lồng lộn mà đặt cốc rượu xuống, trong lòng lại không cam mà để cho Bạch Chiến Mặc rót một cốc đầy, một ngụm uống cạn:



- Hạ Tưởng chính là muốn gây chia rẽ, muốn khoan một lỗ hổng. Tôi đã phát hiện Hạ Tưởng giỏi nhất là luồn cúi để cầu lợi, luôn có thể phát hiện những điểm tựa vô cùng khéo léo để khiêu động lợi ích của mọi người. Hắn rõ ràng là muốn để tôi và Khâu Tự Phong cãi lộn không vui.



Phó Tiên Phong uống một chút rượu, lại đang nổi nóng, liền lập tức gọi điện cho Khâu Tự Phong:



- Tự Phong, tôi là Tiên Phong, nghe nói cậu cũng muốn xê dịch vị trí, muốn đến Ban tổ chức Cán bộ Thành ủy thành phố Yến? Nghe tôi nói một câu, chờ thêm chút nữa, sao hả? Nhanh thì một năm, chậm thì hai năm, đến lúc đó cậu muốn trực tiếp quá độ đến Bí thư Thành ủy, tôi cũng sẽ có nhiều cách giúp cậu triển khai hoạt động.



Khâu Tự Phong vừa tắm xong, ngồi trên ghế sô pha xem ti vi, tâm trí tỉnh táo, tinh thần không tồi. Phó Đóa Đóa sắp sửa sinh con, ông ta sắp bước vào giai đoạn thứ hai của cuộc đời —— làm cha, ít nhiều cũng có chút chờ mong.



Ông ta cũng nghe nói những rung chuyển của thành Phố Yến, tuy rằng không đặt mình vào trong đó để nhận thức một chút sự mạo hiểm quanh co trắc trở, nhưng có thể cảm nhận được sự biến đổi khôn lường của gió mây chính trị, trong lòng cũng cảm khái chút ít, vẫn là tỉnh lị tốt, rốt cuộc là trung tâm chính trị của một tỉnh, nhất cử nhất động đều có thể tác động đến tầm nhìn của cấp cao trong tỉnh.



Bởi vậy đối với việc đến thành phố Yến đảm nhiệm chức Trưởng ban Tổ chức cán bộ, ông ta vẫn vô cùng mong muốn thử một lần, bây giờ Ngô gia từ Cao Tấn Chu ở trong tỉnh, đến Vu Phồn Nhiên ở thành phố, tiếp đến Tạ Nguyên Thanh ở quận Hạ Mã, có thể nói là tam điểm nhất tuyến, đã hoàn thành được bố cục. Mà Mai gia ở mặt ngoài xem ra vẫn chưa có động tĩnh gì ở tỉnh Yến, trên thực tế Mai Thái Bình nắm trong tay quyền lớn trong Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, thời gian hai, ba năm là có thể bồi dưỡng một loạt người của mình vào những bộ phận quan trọng nhậm chức. Sau đó tiếp tục tìm kiếm một cơ hội thích hợp điều đến một, hai nhân vật quan trọng, là có thể ở tỉnh Yến được nhiều người ủng hộ, đại sự có thể chờ đợi.



So sánh với cách làm của Ngô gia xem trọng thực lực kinh tế, thả xuống một nhân vật quan trọng vào một vị trí quan trọng trong chính quyền, bố cục của Mai gia là bồi dưỡng nguồn tài nguyên nhân lực, lấy nhân sự thay thế thực lực kinh tế, quả thực là khác cách làm mà cùng hiệu quả so với phương pháp của Ngô gia, chẳng qua là không rõ ràng hơn một chút mà thôi.



Mà Phó gia ở tỉnh có Trưởng ban Tuyên giáo Mã Tiêu, Phó bí thư Tỉnh ủy Thôi Hướng, trong thành phố có Phó bí thư Thành ủy Phó Tiên Phong, quận Hạ Mã còn có Bí thư Quận ủy Bạch Chiến Mặc, cũng xem là bố trí chặt chẽ, tam điểm nhất tuyến, đi cũng là con đường nhân sự của Đảng và quần chúng. So sánh với ba nhà, Khâu gia có thực lực ở tỉnh Yến hiện rõ sự yếu hơn, ảnh hưởng chẳng đáng kể. Nhất là sau khi kinh tế thủ đô khoanh tròn bước đầu hình thành nhận thức chung, Khâu gia mưu toan dành lấy bố cục thuận lợi của tỉnh Yến, nhất định là cấp bách rồi.



Khó có được lần này dưới sự nhịp nhàng ở giữa của Hạ Tưởng, có thể khiến Mai Thái Bình gật đầu đồng ý để ông ta ra làm Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy, cơ hội vô cùng quý giá. Cho dù là Mai Thái Bình đưa ra suy xét ở phương diện nào, Khâu Tự Phong đều biết Mai Thái Bình luôn không có cảm tình tốt với ông ta, vẫn luôn muốn bóp chặt cổ ông ta, bây giờ không ngờ gật đầu bật đèn xanh, ông ta không nắm bắt lấy cơ hội, thì chẳng khác nào là thằng ngốc sao?



Khâu Tự Phong là người thông minh, tuy Hạ Tưởng không nói rõ là có dụng ý gì kéo ông ta vào Thành ủy thành phố Yến, ông ta cũng biết rõ, lập trường trước mắt của Hạ Tưởng là không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để đả kích Phó gia, đồng thời, nỗ lực duy trì sự cân bằng giữa Ngô gia, Mai gia và Khâu gia, cũng có ý để ba nhà hình thành một cục diện cân bằng để kiềm chế lẫn nhau và hợp tác với nhau. Ông ta cũng không quản Hạ Tưởng thật lòng suy nghĩ cho sự lên chức của ông ta, hay là chỉ lôi ông ta vào để đối kháng với Phó Tiên Phong, Khâu Tự Phong phải cảm ơn bàn tay vẽ rồng điểm mắt của Hạ Tưởng.