Quan Thần

Chương 641 : Đổ thêm dầu vào lửa

Ngày đăng: 03:53 20/04/20


Lời nói của Tôn Định Quốc đánh một mai phục. Ý là, nếu như Phó Tiên Phong đồng ý chuyện điều Bạch Chiến Mặc ra khỏi vị trí bí thư, dẫn độ Phan Án, có lẽ sẽ kéo dài vài năm cũng không thể giải quyết được. Nhưng nếu như y không đồng ý, Phan Án tuy rằng trốn chạy sang quốc gia không có ký kết điều ước dẫn độ với Trung Quốc, nhưng giữa quốc gia và quốc gia với nhau nói đến cùng cũng là trao đổi lợi ích, Phan Án cũng chẳng phải gọi là phạm nhân chính trị, nếu như phía cảnh sát thành phố Yến một lòng muốn dẫn độ, không tiếc trả giá, cũng chưa chắc không thể dẫn độ thành công



Trần Phong không nói lời nào, chỉ có vẻ mặt u ám



Phó Tiên Phong âm thầm thở dài một hơi, náo loạn nửa ngày, hoá ra chỉ là một hồi sợ bóng sợ gió, chỉ có một hộp băng ghi âm, ngay cả nhân chứng cũng không có, thì muốn làm cho một bí thư Quận ủy xuống đài? Mơ tưởng!



Nếu không phải khiến Bạch Chiến Mặc thay y quản lý 20 tỷ vốn lưu động, sau khi trải qua một loạt sự kiện, Phó Tiên Phong cũng đã mỏi mệt cả thể xác và tinh thần, thì sớm đã muốn từ bỏ Bạch Chiến Mặc. Nhưng hiện tại Bạch Chiến Mặc và y cùng ngồi trên một chiếc thuyền, còn là một con cờ quan trọng nhất hiện nay của y, làm sao y đành lòng một cước đá văng ra? Mấu chốt là Bạch Chiến Mặc do y sai khiến mới làm ra hành động phải đưa Khang Thiếu Diệp vào chỗ chết, y hiện tại không bảo lãnh Bạch Chiến Mặc, khi Bạch Chiến Mặc hấp hối giãy dụa, chắc chắn sẽ cắn ngược lại y một cái.



Bảo lãnh, phải bảo lãnh



Phan Án nếu đúng lúc chạy trốn tới nước ngoài, thì chứng minh gã đã nghe được tin tức gì đó. Tôn Định Quốc nói thật dễ nghe, thật muốn dẫn độ về nước, không có ba năm năm năm không có khả năng thành công, không cần ba năm, chỉ cần có thể chịu đựng quá hai năm, sau khi đại kế của y ở quận Hạ Mã thành công, vốn lưu động vừa rút, Bạch Chiến Mặc có còn đảm nhiệm Bí thư quận ủy quận Hạ Mã hay không, đã không còn quan trọng



Quan trọng là có thể vượt qua ải khó khăn hiện nay là được!



- Chỉ dựa vào một hộp băng ghi âm, hơn nữa thật giả còn khó nói, lại không có nhân chứng, chỉ chứng một vị bí thư Quận ủy, có chút quá khinh suất



Phó Tiên Phong bâng quơ mà liếc mắt nhìn Trần Phong một cái, ánh mắt thoáng lướt qua vẻ mặt kiên định của Tôn Định Quốc, sau cùng dừng trên mặt của Hồ Tăng Chu



Hồ Tăng Chu biết, Phó Tiên Phong là muốn trưng cầu tiếng ủng hộ của ông



Bình tĩnh mà xem xét, Hồ Tăng Chu hiện đối với thế cục quận Hạ Mã cũng vô cùng bất mãn, Bạch Chiến Mặc và Khang Thiếu Diệp quan hệ chặt chẽ, Khang Thiếu Diệp chết cũng chết không yên, liền làm cho trong lòng ông vô cùng bực bội, cũng đối với Bạch Chiến Mặc không có chút ấn tượng tốt. Ông với Hạ Tưởng từng có lui tới, biết con người của Hạ Tưởng, không dễ dàng gây sự. Bây giờ quận Hạ Mã không ngừng phân tranh, tuy rằng bây giờ là từng đợt lại từng đợt sóng phản kích của Hạ Tưởng, nhưng căn nguyên đều là trên người Khang Thiếu Diệp và Ngưu Kỳ



Nếu nói sau lưng toàn bộ câu chuyện không có một chút bóng dáng của Bạch Chiến Mặc, Hồ Tăng Chu cũng không tin. Trên cơ bản có thể khẳng định chính là, cục diện hỗn loạn hiện nay của quận Hạ Mã, Hạ Tưởng không phải kẻ gây sự, là người ứng chiến. Nguyên nhân gây ra chính là sự kiện tập kích cao ốc Hỏa Thụ, nói đi nói lại, Hạ Tưởng phản kích hoàn toàn hợp lý, chính là theo lập trường của Hồ Tăng Chu mà xem, cũng có thể lý giải.



Bây giờ lại truyền ra chuyện Bạch Chiến Mặc ở phía sau bày ra kế muốn hại chết Khang Thiếu Diệp, hoàn toàn là cách làm giết người bịt miệng, từ khía cạnh đã chứng minh Bạch Chiến Mặc cũng tham gia sự kiện tập kích Hạ Tưởng. Hồ Tăng Chu hoàn toàn tin tưởng tính chân thật của băng ghi âm, với trí tuệ chính trị và con người của Trần Phong và Tôn Định Quốc, không cần phải ngụy tạo chứng cớ để vu cáo hãm hại Bạch Chiến Mặc, cũng không vô sỉ đến nỗi phải làm vậy.



Hồ Tăng Chu liền cảm thấy có chút cười chê, ông làm quan nhiều năm, cũng gặp nhiều chuyện ngươi lừa ta gạt trong quan trường, tuy rằng cũng không thiếu sự kiện hại chết kẻ thù chính trị, nhưng người giống như Bạch Chiến Mặc chết không hối cải lại vô cùng âm hiểm, ông cũng là lần đầu tiên được thấy, trong lòng đối với Bạch Chiến Mặc đã thất vọng tới cực điểm.



Mặc dù Phó Tiên Phong nói cũng không phải không có đạo lý, chỉ dựa vào một hộp băng ghi âm không thể làm gì được một Bí thư Quận ủy, nhưng thái độ cần thiết vẫn cần phải lấy ra, Hồ Tăng Chu liền lạnh lùng nói:



- Không có lửa làm sao có khói, một hộp băng ghi âm thì không chứng minh được gì, nhưng ít ra cũng nói rõ Bạch Chiến Mặc thân mình bất chính, nếu không cũng không phải trước là sự tình bí thư phong thủy, lại đến chuyện chỉ chứng của Phan Án. Hơn nữa Phan Án chạy trốn ra nước ngoài, thì đã chứng minh quả thật có vấn đề. Bây giờ nhân vật số một số hai quận Hạ Mã bất hòa, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến cục thế ổn định của quận Hạ Mã, tôi kiến nghị, đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân tạm thời dời lại sau, trước tiên thảo luận một chút về vấn đề Bạch Chiến Mặc có còn thích hợp đảm nhiệm Bí thư quận ủy quận Hạ Mã hay không



Phó Tiên Phong không nghĩ tới Hồ Tăng Chu chẳng những không giúp y, ngược lại trực tiếp phủ định Bạch Chiến Mặc, không khỏi nóng nảy:



- Thị trưởng Hồ, đừng dễ dàng phủ quyết một cán bộ cao cấp. Quốc gia không dễ dàng bồi dưỡng được một cán bộ, nhất là cán bộ đi đến vị trí nhân vật số một, chúng ta nhất định phải trân trọng, phải có độ lượng trị bệnh cứu người. Hơn nữa trước khi chưa có nhân chứng, băng ghi âm thật giả khó nói, Phan Án chạy trốn ra nước ngoài, có lẽ chỉ là một sự trùng hợp!



Y vội vàng nhìn Tô Công Thần liếc mắt một cái, muốn trưng cầu Tô Công Thần lên tiếng thay y



- Không thể tùy tiện phủ định một cán bộ cấp Phó giám đốc sở, mời Chủ nhiệm Tô phân xử, phương diện Ủy ban Kỷ luật xét xử một cán bộ, cũng phải đòi hỏi chứng cớ rõ ràng.



Tô Công Thần đầy thâm ý liếc mắt nhìn Phó Tiên Phong một cái, chần chừ một chút, gật đầu nói:



- Bí thư Phó nói rất có lý, phàm là chuyện gì cũng phải đòi hỏi có một chứng cớ, bây giờ chỉ dựa vào một hộp băng ghi âm không rõ lai lịch thì xử lý một bí thư quận ủy, không quá thỏa đáng


Hạ Tưởng đoán không ra lập trường của Lý Ngôn Hoằng, chỉ là mơ hồ cảm thấy, Lý Ngôn Hoằng sở dĩ cũng là giữ thái độ quan sát, có thể là bởi vì Ngô Tài Dương bày mưu đặt kế.



Có lẽ Ngô Tài Dương đối với hắn vẫn còn hận, không muốn khiến hắn dễ dàng lật đổ Bạch Chiến Mặc, hay là Ngô Tài Dương hoài nghi Tùng Phong Nhi là do hắn âm thầm sai khiến, cố ý bố trí mê trận để hãm hại Bạch Chiến Mặc, cho nên mới vô cùng khinh thường đối với cách làm của hắn?



Chính vì không muốn người ngoài nghi ngờ bản thân, Hạ Tưởng rốt cuộc cũng không gọi điện cho Tùng Phong Nhi trực tiếp hỏi rõ. Có những chuyện, cho dù trong lòng biết rõ, cũng cần phải giả vờ hồ đồ. Chuyện trên chính trị là như vậy, có lúc phải khôn khéo hơn người, có lúc cũng phải giả vờ hồ đồ



Tuy nhiên bây giờ không thích hợp đợi sự tình chuyển biến, nên chủ động xuất kích mới đúng, thời gian không đợi người, Hạ Tưởng đi qua đi lại trong phòng, trải qua một phen suy nghĩ cặn kẽ, rốt cục hạ quyết tâm.



Hắn cầm lấy điện thoại, gọi vào di động của Ngô Tài Giang



Đổ chuông bốn năm lần, ngay lúc Hạ Tưởng cho rằng có thể làm phiền Ngô Tài Giang chuẩn bị cúp máy, điện thoại liền kết nối, giọng nói quen thuộc của Ngô Tài Giang vang lên:



- Tiểu Hạ, cậu nói xem đã bao lâu không gọi điện cho tôi rồi? Có phải trước hết phải tự phê bình hay không?



Hạ Tưởng ha hả cười, biết lời nói của Ngô Tài Giang nửa thật nửa giả, nửa là oán giận, nửa là niềm vui bất ngờ, liền nói:



- Dạ, dạ, cháu trước phải tự phê bình một chút, gần đây lại bị thương, nhưng lại bị người ta hiếp đáp, thật là không có tinh thần và sức lực cũng không có tâm trạng gọi điện thoại cho chú ba, chú ba phê bình cháu thế nào, cháu cũng chấp nhận



Ngô Tài Giang cười ha ha:



- Cậu như vậy là tự phê bình? Rõ ràng là đang kể khổ với tôi mà! Bị người ta hiếp đáp? Ai còn có thể hiếp đáp được cậu, cậu không hiếp đáp người khác là không may rồi. Tôi nghe nói, Phó Tiên Phong gần đây bị cậu đùa giỡn quay vòng vòng, bây giờ ông ta cũng bó tay với cậu, cậu đừng giả vờ uất ức nữa



Hạ Tưởng cười giải thích:



- Chú ba quá xem trọng cháu rồi, cháu chẳng có bản lĩnh lớn như thế, gần đây tình hình tỉnh Ninh thế nào?



Ngô Tài Giang đơn giản nói hiện trạng tỉnh Ninh, sóng yên biển lặng, muốn đột nhiên tăng mạnh không có khả năng, nhưng vững bước đi tới là phù hợp với tính cách của ông nhất. Khiến ông an tâm nhất chính là công tác phối hợp với Mã Vạn Chính cũng xem như ăn ý, có mâu thuẫn cũng có hợp tác, nhìn chung mà nói hợp tác lớn hơn chia rẽ



Nói vài câu chuyện phiếm, lại nói về Tiểu Liên Hạ, Hạ Tưởng đề tài vừa chuyển:



- Bí thư Tần vừa đi, tuy rằng chỉ là đi thủ đô, cách thành phố Yến chưa tới 300km, nhưng giống như cách nhau trăm núi ngàn sông, trước đây đến Thành ủy, luôn nghĩ tới đến Ủy ban Kỷ luật nhìn một cái, bây giờ đến thành ủy, sớm đã quên văn phòng của Ủy ban Kỷ luật mở cửa hướng nào rồi



Ngô Tài Giang nghe ra ngụ ý của Hạ Tưởng:



- Muốn kéo lại liên hệ với Ủy ban Kỷ luật? Cậu nhất định có chuyện muốn dùng đến lực lượng của Ủy ban Kỷ luật, còn nói vòng vo nữa? Nguồn truyện: Truyện FULL



Sau khi cười ha hả, ông còn nói



- Tô Công Thần thì thôi, nếu tìm quan hệ quen biết quá rắc rối. Lý Ngôn Hoằng và anh hai quan hệ tốt, với tôi thì bình thường, nhưng tôi cũng có thể thay cậu giật dây



Trò chuyện với Ngô Tài Giang xong, Hạ Tưởng lắc đầu mỉm cười, hắn bỏ gần tìm xa, Ngô Tài Giang nói giật dây cho hắn kỳ thật là nói cho hắn biết, Cao Tấn Chu và Lý Ngôn Hoằng quan hệ không tồi, có thể nói chuyện



Hạ Tưởng nhìn thời gian, buổi tối hơn 9 giờ, nhẫn nhịn, không nhịn được, lại gọi điện cho Cao Tấn Chu.