Quan Thần
Chương 644 : Một cây rơm rạ cuối cùng
Ngày đăng: 03:53 20/04/20
Tô Công Thần cũng nghe rõ ngụ ý của Hạ Tưởng, cuối cùng vui vẻ mà mỉm cười:
- Nếu Quách Lục có thể đến quận Hạ Mã, tôi sẽ bảo anh ta báo cáo công tác với cậu nhiều hơn, phải làm một cán bộ trẻ tuổi có tâm có mắt thấy có tay làm mới có tiền đồ, đương nhiên, còn phải theo đúng lãnh đạo. Nếu Quách Lục có chỗ nào thiếu sót, cậu phê bình anh ta nhiều hơn, phê bình cũng là để cho anh ta tiến bộ tốt hơn
Bây giờ đã có ý phó thác rồi? Hạ Tưởng liền có nhận thức càng sâu sắc đối với cáo già Tô Công Thần, nói không chừng ông giữ lại tài liệu của Bạch Chiến Mặc không buông chính là muốn làm xong trước công tác giai đoạn đầu sắp xếp Quách Lục đến quận Hạ Mã. Nhìn ông ta vẻ mặt chắc chắn, hẳn là đã nắm chắc tám phần.
Khá khen cho một Tô Công Thần tận dụng mọi thứ!
Sau khi Hạ Tưởng cáo biệt Tô Công Thần đi tới văn phòng của Trần Phong, liền nói với Trần Phong vừa rồi gặp Tô Công Thần, sau khi Trần Phong nghe xong, im lặng không nói, trầm tư một lát, mới thở phào nhẹ nhõm:
- Một cây rơm rạ cuối cùng…
Sau đó vẻ mặt ác liệt nói
- Tiểu Hạ, có lòng tin sang năm làm tăng xây dựng và các chỉ tiêu hạng mục của quận Hạ Mã hay không?
- Có
Hạ Tưởng đầu tiên là vẻ mặt kiên định mà đáp, sau đó lại thoải mái mà mỉm cười
- Bí thư Trần, khi nào tôi có thể nghỉ phép thì tốt rồi. Gần đây thật sự quá mệt mỏi
Trần Phong cười ha hả, cười mắng:
- Đừng lấy được lợi ích của tôi lại khoe mã, cậu nghỉ phép, quận Hạ Mã tôi giao cho ai đi thống trị?
Sau khi cười xong, Trần Phong lại vẻ mặt ngưng trọng:
- Người được chọn làm chủ tịch quận lại là một rắc rối
Phiền toái chính là phiền toái, dù sao không phải vấn đề mà Hạ Tưởng quan tâm, hắn thực không muốn quan tâm nữa, quả thật là đủ mệt rồi. Cáo biệt Trần Phong, hắn gọi điện thoại cho Triều Vĩ Cương nói là buổi chiều mới đi làm.
Hạ Tưởng lái xe trực tiếp về nhà, trong nhà vừa lúc không ai, cô bé Lê đang tắm cho con, Lam Miệt đi làm, bảo mẫu cũng không có, hắn vừa lúc trộm được kiếp phù du nửa ngày nhàn, nằm ở trên giường ngáy ngủ khò khò
Hạ Tưởng chìm vào giấc mộng đẹp, mà trên hội nghị công việc bí thư Thành ủy, Phó Tiên Phong mồ hôi lạnh chảy ròng, sau khi thấy Tô Công Thần đột nhiên tung ra tài liệu, Phó Tiên Phong biết xong rồi, hết thảy toàn bộ xong rồi! Mặc kệ có phải có người hãm hại Bạch Chiến Mặc hay không, cũng không quản Bạch Chiến Mặc có thể nói rõ lý do sự tình hay không, chỉ bằng Bạch Chiến Mặc hiện gánh một xử phạt, trên đầu lại treo một trái bom của Phan Án, hiện tại lại có một phần chứng cớ vô cùng xác thực, tài liệu tố cáo ghi hình và ghi âm chi tiết xác thực, Bạch Chiến Mặc đã đứng ở bên cạnh vách núi.
Không. Chuẩn xác mà nói, chứng cứ Tô Công Thần tung ra là một cây rơm rạ cuối cùng, Bạch Chiến Mặc đã tiến vào vực sâu không đáy
- Đi Thành ủy
Tài xế còn buồn bực, sớm đã nói qua đi Thành ủy, tại sao bây giờ lại lập lại một lần nữa, chẳng lẽ bí thư Bạch thật tinh thần không bình thường? Tài xế sao mà biết được khi Bạch Chiến Mặc ở trụ sở Quận ủy nói đi Thành ủy, nhưng là tưởng rằng tùy tiện mở một cuộc họp. Bây giờ nói là đi Thành ủy là sự bi hùng của một tráng sĩ một đi không trở về!
Đi Thành ủy —— Bạch Chiến Mặc hiểu rõ trong lòng, chỉ sợ đây là lần cuối cùng y lấy chức danh Bí thư quận ủy đi Thành ủy, cũng là lần cuối cùng y ngồi xe công của quận Hạ Mã. Sau khi y lên nhậm chức chưa tới nửa năm thì từ ngai vàng bí thư ngã xuống bụi bậm, xuống ngựa rồi
Chẳng lẽ quận Hạ Mã thật sự là lời nguyền nhất định phải xuống ngựa mà mọi người không thể tránh khỏi? Bạch Chiến Mặc mặt xám như tro tàn, suy sụp ngã lên ghế sau, lệ hai hàng không nói thành lời
Tài xế còn không biết đã xảy ra chuyện gì, từ kính chiếu hậu phát hiện Bạch Chiến Mặc dị thường, không khỏi giật mình kinh hãi.
Bạch Chiến Mặc trong nháy mắt dường như già nua rất nhiều, trong lúc xe hơi chạy vào trụ sở thành ủy, y hạ quyết tâm, một mình bản thân nhận gánh hết tất cả kết quả, quyết không liên lụy Phó Tiên Phong. Người nhà của y ở thủ đô cùng với rất nhiều bạn bè thân thích đều làm quan hoặc kinh doanh trong phạm vi thế lực của Phó gia, thế lực của Phó gia quá lớn, y không thể đắc tội. Hơn nữa, cho dù y cắn Phó Tiên Phong cũng không giải quyết được gì, hơn nữa nói đến cùng, Phó Tiên Phong đối với y cũng không tệ, cho đến phút cuối cùng cũng không bỏ rơi y, không trách Phó Tiên Phong không ủng hộ y, có trách chỉ trách Hạ Tưởng quá xấu, thủ đoạn quá xảo quyệt, tâm địa quá độc ác!
Hạ Tưởng... Vừa nghĩ tới Hạ Tưởng xưa nay đều là tác phong ung dung bình tĩnh, đều luôn tỏ ra thái độ khoan dung, không ngờ bề ngoài quang minh chính đại ẩn chứa bên trong là một bụng ý nghĩ xấu
Hạ Tưởng, chỉ cần tao còn sống một ngày sẽ cùng mày thề không đội trời chung, mày đừng để nhược điểm rơi vào tay tao, nếu không, tao sẽ tận hết sức lực đánh ngã mày, đánh cho mày không thể nào gượng dậy được nữa mới thôi
Bạch Chiến Mặc đứng ở trước cửa tòa nhà thành ủy, ngẩn ngơ thất thần, lại suy nghĩ một hồi, mới chỉnh lại quần áo, ngẩng đầu bước nhanh mà đi vào, y biết, mặc dù là một kết quả gì, y đều nhận, thua thì chịu. Lần trước ở cao ốc Hỏa Thụ không thể đánh cho Hạ Tưởng tàn phế, y đã nghĩ tới có lẽ sẽ có một ngày y bị cắt chức đến cùng. Thật sự việc tới trước mắt, ngược lại trong lòng bình tĩnh trở lại, làm tốt hết thảy chuẩn bị nghênh đón phong ba bão táp
Từng cố gắng, không thành công, không để lại tiếc nuối
Bạch Chiến Mặc dỡ xuống gánh nặng, quần áo nhẹ nhàng ra trận, đi thẳng đến phòng họp hội nghị thường vụ
…
Trên thế giới không có bức tường nào không thông gió, buổi chiều Hạ Tưởng vừa đi làm, liền phát hiện thế cục quận Hạ Mã rõ ràng có khác, ánh mắt của tất cả mọi người khi nhìn hắn đều có thêm phần kính nể, sự thân thiết và nhiệt tình trước đây khi chào hỏi đều biến thành vô cùng cung kính, còn rõ ràng có cảm giác xa cách
Đồng thời, tất cả mọi người ở quận Hạ Mã đều nghe được tin tức, Bạch Chiến Mặc phải xuống đài
Bạch Chiến Mặc xuống đài là bởi vì sao, rất nhiều người không rõ, nhưng rõ ràng chính là Bạch Chiến Mặc xuống đài, Hạ Tưởng chắc chắn sẽ lên đài, sẽ tiếp nhận chức vụ bí thư, vốn chính là Chủ tịch quận Hạ Tưởng mạnh mẽ, cứng rắn, sau khi tiếp nhận chức vụ bí thư thì càng danh chính ngôn thuận là người đứng đầu quận Hạ Mã, càng một tay che trời ở quận Hạ Mã
Quận Hạ Mã lòng người suy nghĩ, rất nhiều cán bộ trước đây chỉ hướng Bạch Chiến Mặc báo cáo công tác, đều đang suy nghĩ đã đến lúc bày tỏ dựa vào chủ tịch quận Hạ, mặc kệ là ai đảm nhiệm chủ tịch quận, quận Hạ Mã sau này chắc chắn là quận Hạ Mã của chủ tịch quận Hạ. Khi làm chủ tịch quận, hắn có thể chiếm cứ thượng phong, lại trở thành nhân vật số một chân chính, ai còn có thể khuấy động lợi ích của Chủ tịch quận Hạ?
Quận Hạ Mã thật sự phải thay đổi thời tiết.
Hạ Tưởng lại không có một chút hưng phấn muốn biến đổi thời tiết muốn làm nhân vật số một, hắn vẫn phải vùi đầu vào công việc, từng bước mà bố trí các hạng mục công tác, đối với tất cả những người tới báo cáo công tác đều đối đãi như nhau, vẫn là bộ dạng bình tĩnh ung dung như xưa, khiến không ít người không hiểu rõ, không hiểu Hạ Tưởng rốt cuộc là đang nghĩ gì?