Quan Thần

Chương 668 : Đối xử chân thành

Ngày đăng: 03:53 20/04/20


Chính miệng Ngô Tài Giang nói cho ông, lúc ông bệnh tình nguy cấp, Hạ Tưởng liền ra mặt khuyên bảo Liên Nhược Hạm về nước, còn chủ động đề xuất cho Liên Hạ mang họ Ngô, chính là vì để ông vượt qua nguy hiểm, cho ông được an ủi.



Cả đời ông cụ dù tung hoành quan trường, sóng gió gập ghềnh, cũng chỉ là con người, có xúc động, có cảm tình, Hạ Tưởng âm thầm làm nhiều việc vì ông như vậy, chẳng những không cảm kích, sau khi khỏe bệnh lại ra tay chèn ép Hạ Tưởng. Làm hại Hạ Tưởng thiếu chút nữa đã mất chức, nếu mạng lưới quan hệ của Hạ Tưởng không thâm hậu, quan hệ vững chắc, chỉ sợ ngay cả chức Chủ tịch quận cũng không làm được.



Ngay cả như vậy, Hạ Tưởng yên lặng mà chịu đựng sự chèn ép của ông, cũng không có bảo Liên Nhược Hạm rời khỏi —— ông cụ hiểu rõ trong lòng, Liên Nhược Hạm vẫn ở lại, vẫn là Hạ Tưởng có ảnh hưởng lớn nhất, nếu Hạ Tưởng để cô rời đi, thì cô đã sớm bay trở về Mĩ.



Hạ Tưởng lấy ơn báo oán, ông cụ Ngô gia vẫn không biết Hạ Tưởng mưu đồ là gì, là mưu đồ quyền thế Ngô gia, hay là muốn từ Ngô gia được ích lợi lớn hơn nữa? Trong lòng ông khó hiểu, lại khó chịu, nên hôm nay muốn đích thân tới đây một chuyến, giáp mặt nói chuyện với Hạ Tưởng.



Hạ Tưởng lại cự tuyệt ý tốt của ông, khiến cho trong lòng kinh ngạc một chút, Hạ Tưởng thật sự làm ơn không cần hồi báo? Hắn nhẫn nhịn bị chèn ép, để mẹ con Liên Nhược Hạm vẫn ở lại Ngô gia, chẳng lẽ thật sự không phải vì giành ích lợi lớn hơn?



Cho dù không tin, nhưng Hạ Tưởng kiên định mà cự tuyệt đề nghị của ông, để cho trong lòng ông cụ hiểu được, Hạ Tưởng không phải làm bộ, cũng không phải lấy mẹ con Liên Nhược Hạm uy hiếp, mà hắn là thật sự xuất phát từ việc để thân thể của ông hồi phục mà suy nghĩ, cái khác không nói, riêng việc hiếu thảo này, khiến cho ông cụ cảm thấy ấm áp mà lâu rồi không cảm nhận được



Một người trẻ tuổi xa lạ có một phần thật tâm với mình, hơn nữa còn không cần hồi báo, nếu là ai, cũng sẽ là thực sự cảm động.



- Cậu nói xem, vì sao cho rằng Ngô gia lấy không được vị trí Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy?



Ông cụ rốt cuộc đã già, bắt đầu yếu lòng, không còn có khí phách như xưa, mà là lấy một giọng điệu bình thường như nói việc nhà, và như kiểu nói chuyện phiếm để nói về thế cục trước mắt



- Cậu cũng không rõ thực lực chân chính của Ngô gia, cũng không biết lực ảnh hưởng của Ngô gia ở trung ương, ánh mắt của cậu chỉ giới hạn ở tỉnh Yến, làm sao có khả năng đưa ra kết luận này? Tôi rất có hứng thú, đem phân tích của cậu nói ra, tôi xem xem có hợp lý hay không.



Hạ Tưởng nhạy bén phát hiện cảm xúc biến hóa của ông cụ, cùng với thái độ chuyển biến, hắn bình tĩnh, mỉm cười:



- Ông à, thực ra ông cũng có thể biết một chút, sau khi "bốn đại gia tộc" trở thành một danh xưng ước định mà thành. Mang đến cho bốn nhà nhiều lợi ích, nhưng đồng thời cây to đón gió, từ thực lực bốn nhà mà tăng cường thêm, hiện tại thế lực bốn đại gia tộc đã qua độ mở rộng, bắt đầu có năng lực ảnh hưởng đến quyết sách của trung ương và địa phương, là chuyện tốt nhưng cũng là chuyện xấu.



- Với bản thân bốn đại gia tộc, tự nhiên là chuyện tốt. Nhưng với cả quốc gia và quảng đại dân chúng mà nói, cũng là chuyện xấu. Bốn đại gia tộc thế lực càng lớn mạnh, lại càng đối lập với dân chúng, lại dễ dàng làm cho lãnh đạo cấp cao cảnh giác, đồng thời, cũng sẽ khiến phần lớn cán bộ quốc gia có xuất thân bình dân bất mãn. Ngô gia làm gia tộc lớn nhất trong bốn nhà, giai đoạn hiện tại thế lực ở tỉnh Yến đã đủ khổng lồ, lại xếp vào một Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, lực ảnh hưởng của Ngô gia với tỉnh Yến hết sức quan trọng, không phải kết quả mong muốn của lãnh đạo cấp cao và ba nhà kia.



Hạ Tưởng cũng biết, chắc chắn ông cụ có thể nhìn đến chỗ này, nhưng ông cụ cả đời tung hoành phong vân, đã trải qua vô số việc lớn, cũng có rất nhiều thủ đoạn, có lẽ ở trong cảm nhận của ông, ý dân mạnh không bằng cường quyền, tiếng nói phản đối không hơn được thực lực tuyệt đối.



Nhưng thời đại hiện tại không như thế, truyenfull.vn đem thế giới thu nhỏ lại thành một thôn Địa Cầu, không còn thời đại như trước đây truyền thông do tiếng nói một nhà. Ngô gia thế lớn không sai, nhưng thế lực có khổng lồ cũng không hơn được bài post hoặc là tin tức trên truyenfull.vn, dư luận chiến không chỉ là vũ khí của các địa phương. Cũng là công cụ để một vài lãnh đạo lợi dụng.



Hạ Tưởng tin, nếu thế lực bốn đại gia tộc bành trướng đến mức không thể vãn hồi, vượt qua điểm quan trọng của người nào đó ở trung ương, nói không chừng sẽ có bùng nổ một cuộc chiến dư luận, mà người khởi xướng dư luận chiến có thể là lãnh đạo cao cấp phía sau..



Thực lực tuyệt đối chỉ là một phương diện, hiện tại đã có thực lực mềm, có thực lực kinh tế, có nguyên nhân chính trị..v..v.. trước kia độc đoán mà nghe không coi tiếng nói phản đối vào đâu thì nay đã không như thế.



Đương nhiên Hạ Tưởng căn cứ tình thế trước kia chỉ là phỏng đoán ý của lãnh đạo cấp cao, nhưng hắn vừa mới cùng lão Cổ nói qua, trong lòng cũng có kết luận từ phán đoán của mình, cũng biết nhất định có lãnh đạo cấp cao muốn động thủ ngăn cản bốn đại gia tộc chiếm đoạt ích lợi từ tỉnh Yến. Tỉnh Yến cách thủ đô quá gần, chỉ cần có tin tức nhỏ gì là đã phát hiện được, hơn nữa tỉnh Yến liên quan đến an ninh của thủ đô, có lực lượng quân đội bí mật của quốc gia, lãnh đạo cấp cao, chắc chắn không cho phép bất cứ một nhà nào ở tỉnh Yến an toàn phát triển.


Gã Trung tá may vẫn nói được một ít, còn có thể miễn cưỡng đứng vững, lắp bắp mà kêu một câu:



- Thủ trưởng? Sao lại là ngài!



Vài tên cấp bậc thấp khác nhưng biết ông, đều sợ tới mức hết hồn, thậm chí có một người sợ tới mức liên tục lui về phía sau, không thấy rõ dưới chân, tự ngã mà ngồi xổm xuống dưới đất!



Lão Cổ uy phong như vậy, Hạ Tưởng lần đầu tiên chính mắt nhìn thấy ông oai phong lẫm liệt, cũng là thầm giật mình, hoá ra ông thật sự là một nhân vật lợi hại, có thể khiến một trung tá sợ tới mức nói không ra, cấp bậc bên trong quân đội rất nghiêm khắc, xem ra ông cũng là một nhân vật cực kỳ uy vọng.



Lão Cổ hôm nay là muốn làm chính sự, dọa người thì bỏ qua, sẽ không cùng bọn họ tính toán đến cùng, liền giận quát một tiếng:



- Đều cút đi cho tôi!



Đám người do tên Trung tá cầm đầu, tan tác như ong vỡ tổ, đảo mắt đã không còn thấy bóng dáng tăm hơi, để cho Hạ Tưởng biết được lúc quan trọng, tiềm lực con người quả nhiên thật lớn, tên trung tá và mấy tên tiểu tử đều giống nhau, khi chạy trốn nhanh như con thỏ.



Hạ Tưởng và lão Cổ cùng nhau đi vào cửa chính hội đường, thông qua cửa kiểm tra an ninh, đi vào bên trong đại sảnh. Trong đại sảnh, kỳ thật không có chỗ thần kỳ gì, chỉ là một hội đường bố trí bình thường, bày đầy tiệc rượu, cũng có khá nhiều người đã ngồi.



Người ngồi trong tiệc rượu đều là người giả 60 tuổi trở lên, có quân nhân, có cán bộ lão thành, hơi có hương vị quân dân liên hoan. Hạ Tưởng suốt đường đi cũng không có hỏi lão Cổ cụ thể ai sẽ đến, hiện tại đã tới hội trường, hắn thấy nên hỏi một tiếng:



- Nhóm cán bộ lão thành ở đây, đều là cấp bậc gì?



- Phó bộ trở lên.



Lão Cổ khẽ gật đầu.



- Cậu khẳng định tò mò ai sẽ đến, sớm định là Tổng bí thư và Thủ tướng sẽ đến, nhưng Tổng bí thư bất ngờ có việc, khả năng sẽ không đến, nên có thể là Chủ tịch Quốc hội và Thủ tướng ra mặt.



Thủ tướng thì Hạ Tưởng đã gặp qua, Chủ tịch Quốc hội Tông Trường Quy Hạ Tưởng chỉ nhìn trên TV, còn chưa thấy người thật.



Sơ yếu lý lịch của Tông Trường Quy gần như Hạ Tưởng có thể đọc làu làu, nhưng hắn biết sơ yếu lý lịch công khai ra ngoài không có giá trị tham khảo gì, chỗ không lộ ra mới là chỗ chân chính hữu dụng. Tông Trường Quy là từ cơ sở đi bước một, gần như làm từ Bí thư Đảng ủy xã, Bí thư huyện ủy, Bí thư Thành ủy, Bí thư Tỉnh ủy, gần như mỗi một cấp đều làm đến nơi đến chốn mà có chiến tích, là làm việc thực sự.



Nhưng cán bộ xuất thân bình dân cuối cùng chưa chắc đã là người phản đối thế lực gia tộc, Hạ Tưởng đối với chủ trương chính trị của lãnh đạo cấp cao không dám có kết luận. Bởi vì công bố ra ngoài biện pháp thi hành phương châm chính trị cũng tốt, là nói chuyện cũng tốt, đều đã trải qua nghệ thuật gia công tin tức, căn bản không thể phán đoán lập trường chính trị của một người.



Đối với nhân vật số một của tỉnh thành nào đó thì còn đỡ, có thể từ một số việc nhỏ hoặc biến hóa bên trong địa phương để nhìn ra phong cách chấp chính và lập trường chính trị, nhưng đối với người lãnh đạo đảng và quốc gia mà nói, yêu thích và chính trị lập trường của bọn họ, tuyệt đối sẽ không thể từ tư liệu được công bố để nhìn ra được, hơn nữa bọn họ có rất nhiều bí mật, vĩnh viễn giấu ở sau ánh sáng, không bao giờ lộ ra ngoài.



Cho dù có được nói chuyện với Tông Trường Quy không. Cho dù hôm nay chỉ được nhìn thấy ông ta từ xa, cũng là một cơ hội không tồi, Hạ Tưởng đã nghĩ, nếu đã tới thì phải an tâm.