Quan Thần

Chương 674 : Mặt đối mặt

Ngày đăng: 03:53 20/04/20


Thuyền không lớn, ở ngay giữa sông, có chút cảm giác sâu xa ít người hiểu, bởi vì xung quanh không hề có chiếc thuyền nào khác, hơn nữa không gian trong thuyền hơi chật hẹp không tiện chuyển động, cũng may trong thuyền được thiết kế cũng không tệ, thoải mái mà ấm áp, Hạ Tưởng liền ngã người dựa vào thành ghế, cùng nói chuyện với Nguyên Minh Lượng.



Nguyên Minh Lượng vẻ mặt mỉm cười, cố sức tỏ ra vẻ vừa nhiệt thành lại có sự tự tôn đúng mức. Thân là nhà đầu tư lớn nhất quận Hạ Mã, về lý sẽ là người được nhân vật số một trong đảng chính quận Hạ Mã hoan nghênh nhất, đồng thời cũng cần được tôn trọng và trọng đãi thích hợp.



Cười thì cười, câu nói "cùng một chiếc thuyền" của Hạ Tưởng vừa rồi vẫn khiến Nguyên Minh Lượng trong lòng hoảng sợ, vừa đúng lúc trên sông thổi đến đến một luồng gió lạnh, y lại ngồi ngay chỗ cửa sổ mở liền cảm thấy khắp cả người phát lạnh.



Hạ Tưởng là có ý gì? Cái gì gọi là ngồi cùng một thuyền?



Đương nhiên Nguyên Minh Lượng rất muốn đem lời nói của Hạ Tưởng xem là một câu nói vô tâm, bởi vì lúc này hai người quả thật đang ngồi chung một thuyền. Nhưng Nguyên Minh Lượng có tính đa nghi bẩm sinh, lại bởi vì trong lòng cất giấu một bí mật to lớn nên khó tránh khỏi đa nghi, y vốn định tự khuyên mình không nên nghi ngờ lung tung nhưng nghĩ tới thủ đoạn của Hạ Tưởng, trong lòng lại không khỏi suy đoán lung tung, chẳng lẽ Hạ Tưởng đã nhận ra điều gì?



Không thể nào, theo như lời Phó Tiên Phong, Hạ Tưởng có thông minh đi nữa cũng không phải toàn tài, có lẽ hắn có tài về đấu tranh chính trị, thêu dệt mạng lưới quan hệ hắn cũng có thủ đoạn hơn người nhưng chính trị là chính trị, kinh tế là kinh tế, không thể hoàn toàn nhập lại làm một mà nói. Có đôi khi, sự tình trên kinh tế càng khó thao túng, cũng cần phải có tầm mắt nhìn xa trông rộng nữa, đồng thời cũng không phải chỉ cần có thủ đoạn là có thể thành công, còn phải xem ai có thể tìm đúng bối cảnh thị trường.



Cho dù là Bí thư Thành ủy, Bí thư Tỉnh ủy cũng không thể thao túng thị trường, không thể gây mây mưa thất thường trong con nước lớn thị trường, nếu không thì sẽ không có thành phố nghèo, tỉnh nghèo nữa. Chính trị là không thể thay đổi được kết cấu và hoạt động bình thường của kinh tế, tất cả quốc gia trên thế giới đều có chính trị gia nhưng không phải tất cả quốc gia đều có nhà kinh tế học, đều có nhà doanh nghiệp nổi tiếng.



Tầm mắt của chính trị gia rất dễ bị hạn chế bởi cấp bậc bản thân và giới hạn của khu vực, như Bí thư Quận ủy không có tầm mắt nắm giữ bao quát như Bí thư Thành ủy, mà Bí thư Thành ủy lại không có khí thế chỉ điểm toàn bộ tỉnh của Bí thư Tỉnh ủy.



Trái lo phải nghĩ một hồi, Nguyên Minh Lượng lại yên lòng, cảm thấy mình đang là thần hồn nát thần tính, Hạ Tưởng nhiều lắm chỉ là một chàng thanh niên 29 tuổi, là một Bí thư Quận ủy cấp bậc không cao, sao hắn có thể có tầm mắt vượt qua thành phố Yến?



Nguyên Minh Lượng cười thầm, luôn tự mình dọa mình, sao lại có thể bị một câu nói đùa của Hạ Tưởng hù dọa tới mức kinh hồn bạt vía cả buổi? Đúng là càng sống càng thoái lui, dù gì cũng đã sống hơn nửa đời người rồi, sao có thể bị một chàng thanh niên nhỏ hơn mình một nửa số tuổi làm cho hết hồn hêt vía?



Cũng may Hạ Tưởng sau khi nói xong lại xem như không có việc gì xảy ra rồi thảo luận về sự thích thú trên nhà hàng nổi, khiến cho Nguyên Minh Lượng hoàn toàn yên tâm.



- Nhà hàng nổi có chút thú vị chính là mùa đông ở trên du thuyền ăn cơm phí tổn hơi nhiều một chút. Một chiếc tàu thế này phải có hệ thống sưởi, phải có phòng, sửa chữa lại ít nhất cũng phải tốn 30 ngàn, sửa hết mười chiếc thì là 300 ngàn. Một bữa cơm tính theo giờ, du thuyền nhà hàng tới mùa hè là mùa đông khách, cần phải có mức tiêu phí thấp nhất mới có thể có lời.



Hạ Tưởng đã nhạy bén nắm bắt được cảm xúc dao động của Nguyên Minh Lượng từ sự thay đổi vẻ mặt của y, trong lòng cười thầm và cũng không tiếp tục dò xét y mà là kịp thời chuyển đề tài.



- Tuy nhiên theo tôi phỏng chừng, đến mùa hè, một chiếc du thuyền nhà hàng phải có mức chi tiêu thấp nhất cũng phải là 500 tệ mới được... Quận Hạ Mã về sau sẽ vì sông Hạ Mã mà sẽ xuất hiện nhiều điều mới lạ, cùng với số người tràn vào quận Hạ Mã càng ngày càng đông, quận Hạ Mã sẽ trở thành một quận có vật giá cao nhất trong thành phố Yến.



Lời nói Hạ Tưởng không phải là bắn tên không đích mà là mượn du thuyền nhà hàng để đề cập vật giá leo thang, từ đó từ từ dẫn dắt ý nghĩ của Nguyên Minh Lượng tới gần thị trường bất động sản. Hắn cũng biết Nguyên Minh Lượng mời hắn ăn cơm, mặt ngoài là gắn kết tình cảm, trên thực tế là có liên quan đến chính sách của quận Hạ Mã vào năm sau.



Chính sách đã được lập định từ trước tết Nguyên Đán nhưng chính sách là chính sách, cụ thể có được thiết thực chấp hành hay không thì phải xem quyết tâm của Bí thư Quận ủy hắn đây có được bao nhiêu.




- Nguyên tắc của tôi là không can thiệp vào ý tưởng kinh doanh của doanh nghiệp, đầu tư siêu thị cũng là một ý tưởng không tồi, tôi không có ý kiến.



Hạ Tưởng bày tỏ thái độ, hắn đối với cách nói thay đổi kế hoạch muốn đầu tư siêu thị của Nguyên Minh Lượng cũng không ôm hy vọng gì nhiều, cho rằng Nguyên Minh Lượng cũng chỉ là lại ra một đòn gió nữa mà thôi.



- Công việc cụ thể ông trực tiếp tìm đồng chí Lý Hàm thương lượng, đơn xin phê duyệt và lập dự án đều là công việc bên chính quyền.



- Điều này thì tôi rõ, đơn xin phê duyệt và lập dự án là chuyện nhỏ, tôi chủ yếu là muốn mời Bí thư Hạ phát biểu một chút ý kiến chỉ đạo, phân tích một cách khách quan về triển vọng thị trường siêu thị.



Nguyên Minh Lượng lại lần nữa nâng ly rượu lên, kính Hạ Tưởng một ly, đồng thời không để lỡ cơ hội nịnh bợ một chút.



- Sớm đã nghe qua Bí thư Hạ có tầm mắt hơn người, có thể nắm bắt chuẩn xác mạch đập thị trường, xin được lãnh đạo chỉ điểm.



Lấy siêu thị để nói bóng nói gió về dự đoán của hắn đối với thị trường bất động sản quận Hạ Mã, Nguyên Minh Lượng thật đúng là một người có cơ mưu khắp mọi mặt, Hạ Tưởng hơi trầm ngâm, suy nghĩ một hồi rồi cùng Nguyên Minh Lượng nhẹ nhàng cụng ly, rồi nói:



- Theo dự tính lạc quan, quận Hạ Mã năm 2004 sẽ có 50 đến 100 ngàn người tràn vào, có hơn 20 khu chung cư xây dựng hoàn tất, có thể bố trí việc làm cho hơn 50 ngàn người, cộng thêm việc lần lượt bắt đầu tái định cư và những người mua nhà ở quận Hạ Mã, đến cuối năm 2004, nhân khẩu sống ở quận Hạ Mã sẽ vượt mức 200 ngàn người. Bình thường mà nói, một khu tập trung 50 ngàn người thì có thể khiến một siêu thị cỡ lớn có lời, quận Hạ Mã ở năm 2004 cần bốn năm căn siêu thị cỡ lớn, đương nhiên đây chỉ là dự đoán chung chung, là dựa theo tiến triển bình thường mà tính thôi, nếu thị trường bất động sản phát triển như hình thức giếng phun, nói không chừng đến cuối năm quận Hạ Mã sẽ vượt qua 300 ngàn người, đến lúc đó đừng nói ông đầu tư một căn siêu thị cỡ lớn, trực tiếp khởi công hai siêu thị cũng cam đoan có thể kiếm lời...



Hạ Tưởng nghĩ thầm rằng nếu Nguyên Minh Lượng đặc biệt quan tâm đến dự đoán của hắn đối với thị trường bất động sản quận Hạ Mã, thì hắn sẽ cho y một triển vọng lạc quan to lớn, cũng tiện thể khiến y tiếp tục giữ vững lòng tin tiến quân vào bất động sản ở quận Hạ Mã.



Thấy Nguyên Minh Lượng ngầm lộ vẻ vui mừng, Hạ Tưởng đã làm người tốt thì làm tới cùng, liền theo đề tài siêu thị mà nói tới cùng, khiến cho Nguyên Minh Lượng hoàn toàn yên lòng, không để y hoài nghi mình nhìn ra bất cứ ý đồ gì của y.



- Tôi có một người bạn là Phùng Húc Quang, chính là người sáng lập siêu thị Giai Gia, cũng chuẩn bị tiến quân vào thị trường siêu thị quận Hạ Mã, ha hả, tôi phải nhắc nhở ông một câu, Phùng Húc Quang có tầm mắt có quyết đoán, hơn nữa siêu thị Giai Gia đã rất thành công, nếu anh ấy thực sự tiến quân vào quận Hạ Mã sẽ tạo nên khó khăn không nhỏ đối với kế hoạch siêu thị của ông…



Nguyên Minh Lượng gật đầu cười:



- Đa tạ Bí thư Hạ nhắc nhở, tôi biết rõ phải làm gì, muốn làm thì phải mau chóng khởi công, không thể rớt lại phía sau, rót lại phía sau sẽ bị đánh bại.



Hạ Tưởng cũng gật đầu cười:



- Không chỉ siêu thị, nhà đầu tư khai thác bất động sản cũng như thế, đất ở quận Hạ Mã có hạn, suy xét từ việc khống chế bành trướng, bước tiếp theo sẽ thắt chặt đất đai, nhà đầu tư khai thác giai đoạn đầu đều có thề kiếm lợi nhuận, người đến sau, sẽ phải trả giá cao hơn tốn nhiều phí tổn hơn. Tuy nhiên một hậu quả không tốt khi thắt chặt đất đai là sẽ trực tiếp làm cho giá nhà tăng lên, nhưng kinh tế thị trường chính là như thế, Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận cũng không tiện trực tiếp can thiệp.