Quan Thần

Chương 80 : Ý tưởng kinh doanh của Hạ Tưởng

Ngày đăng: 03:44 20/04/20


Vừa lúc nhân viên phục vụ mang một đĩa nấm khẩu bắc xào thịt và một đĩa rau quyết (1) trộn tới đặt lên bàn, Phùng Húc Quang liền kêu lên:



- Tôi không phải gọi hai món này, mang nhầm rồi!



1. Nấm khẩu bắc là một loại nấm màu trắng sinh trưởng ở thảo nguyên Mông Cổ, hương vị rất ngon



- Rau quyết: Một loại cây thuộc họ dương xỉ



Hạ Tưởng phất tay cho nhân viên phục vụ lui ra:



- Tôi gọi, mối làm ăn đợt tới đấy...



Tiếp đó hắn mời Phùng Húc Quang và Tiếu Giai dùng bữa:



- Mau ăn đi, đừng thất thần. Nếm thử chút đi, món ăn thôn quê sơn dã chân chính.



Tiếu Giai lườm Hạ Tưởng một cái, nghĩ hắn cố tình trêu ghẹo mình. Hạ Tưởng làm bộ không phát hiện, thấy Phùng Húc Quang vẫn chậm chạp không chịu động đũa, biết trong lòng y có việc thì không có tâm ăn uống, liền cười nói:



- Tôi muốn nói mối làm ăn chính là hai món đồ ăn trước mặt hai vị. Đầu tiên cứ nếm thử xem hương vị thế nào mới có thể tiếp tục thảo luận được. Text được lấy tại https://truyenfull.vn




- Chú em, nói đi, cậu toàn tâm toàn ý bày mưu tính kế cho tôi là có yêu cầu gì? Hay là muốn lấy ưu đãi gì?



Hạ Tưởng không hề né tránh ánh mắt đầy nghi ngờ của Phùng Húc Quang mà cười rất thẳng thắn, thành khẩn:



- Hai nguyên nhân. Thứ nhất là làm chút chuyện vì Bí thư Lý. Anh tới đầu tư xây dựng nhà máy xem như chiến tích của Bí thư Lý, đồng thời mang đến ưu đãi cho thôn dân, một công đôi việc. Thứ hai là cũng vì đa dạng hóa sản nghiệp của ông anh, bước một bước đầu tiên để tập đoàn phát triển.



- Nói đi nói lại, dường như cậu không có chút lợi ích nào thì phải?



Phùng Húc Quang vẫn không tin nói nửa đùa nửa thật.



- Em và Bí thư Lý là đồng tâm hiệp lực, em là bạn thân của ông anh. Bí thư Lý thăng quan, ông anh phát tài. Bí thư Lý là người nhớ ân tình cũ, cũng đối xử với người bên cạnh rất thân thiết, rộng rãi. Về phần ông anh, nếu sau khi công việc thành công lại nhẫn tâm đá em sang một bên, mà vẫn không tự cảm thấy lương tâm bất an, vậy em cũng không còn lời nào để nói, tự nhận là xui xẻo!



Hạ Tưởng cũng nửa đùa nửa thật thử trêu lại.



Phùng Húc Quang đứng dậy, cầm một chén đầy nói:



- Đàn ông không ăn nói lằng nhằng, uống hết chén rượu này chính là anh em tốt đồng cam cộng khổ, chung hoạn nạn, cộng phú quý!