Quan Thần

Chương 830 : Ván cờ, sóng lại nổi lên

Ngày đăng: 03:56 20/04/20


Không gì không thể xảy ra trong đời người, lẽ nào nói, Dương Bối xuất hiện tại thành phố Lang là ở cùng với Ngụy Hồng Thanh?



Kể từ sau khi tái sinh, Hạ Tưởng rất ít liên lạc với nhóm bạn thời đại học, không phải do hắn tự cao, mà do nhiều người không liên hệ với hắn, hơn nữa hắn cũng không muốn chủ động đi liên hệ với người khác, đỡ bị người khác hiểu lầm là hắn cố ý muốn khoe sự thành đạt của mình.



Nhưng thông qua con đường khác nhau cũng biết được tin tức của vài người. Hầu hết đều làm ở ngành xây dựng hay ngành sản xuất, có người thành chủ thầu, có người làm Giám đốc dự án, có người thành kỹ sư hoặc nhân viên thiết kế công trình.v.v..Bất kể là do nguyên nhân nào thì những người chủ động liên lạc với hắn cũng rất ít, thậm chí có thể nói là gần như không có ai.



Có lẽ vì công việc của hắn luôn không được cố định, chuyển từ huyện Bá tới huyện An, rồi đến thành phố Yến, và bây giờ là thành phố Lang, số điện thoại cũng thay đổi liên tục, ai mà tìm được hắn mới là lạ.



Chỉ có điều không thể ngờ được là, bạn học trung học của Lý Tài Nguyên lại chính là Ngụy Hồng Thanh người bạn thời đại học của hắn, hơn nữa cô còn bị người khác làm nhục sinh ra một đứa con, thế nhưng lại không thể tố cáo. Mối quan hệ năm đó giữa Hạ Tưởng và Ngụy Hồng Thanh cũng có thể coi là khá tốt, bởi vì Ngụy Hồng Thanh chính là người đứng giữa truyền tin cho hắn và Dương Bối. Trong trí nhớ của hắn, Ngụy Hồng Thanh là một cô gái có chút nhan sắc, biết cách ăn mặc và rất thích ca hát khiêu vũ, dáng người thanh mảnh, cùng bím tóc dài luôn là đề tài bàn tán của học sinh trong lớp.



Một cô gái đơn thuần, thanh tú lại rất tân thời, như thế nào lại ra nông nổi này? Trong lòng Hạ Tưởng rối như tơ vò, quay sang nói với Lý Tài Nguyên:



- Anh nói với Ngụy Hồng Thanh, nếu cô muốn giải oan, tôi sẽ giúp.



- Ừ



Lý Tài Nguyên tuy không hiểu nhưng vẫn rất vui, không nghĩ tới chuyện bản thân lại có thêm mối quan hệ gián tiếp như vậy với Phó thị trưởng Hạ, thoáng chốc chợt thấy khoảng cách với Hạ Tưởng đã được rút ngắn lại, thế nhưng hắn vẫn nói tiếp một câu:



- Có một việc này, tôi nghĩ cần báo cáo với Phó thị trưởng Hạ, có điều anh cũng đừng trách mắng tôi.



Hạ Tưởng nhìn cái dáng vẻ bị nói trúng tim đen của cậu ta mà không nhịn được cười, nói:



- Việc gì phải sợ bị phê bình, cấp trên phê bình anh chẳng qua là muốn anh mau tiến bộ.



Lý Tài Nguyên tự tin hẳn lên:



- Kỳ thật từ trước đến giờ mối quan hệ giữa tôi và Thôi Kiến cũng khá thân thiết, từng giúp hắn thu thập nhiều chứng cớ, bây giờ Thôi Kiến tiếp tục đảm nhiệm chức Người đại diện pháp luật của Công ty Xây dựng số 3 thành phố Lang, cậu ta mà không lật đổ Nga Ni Trần thì thề không để yên...cậu ấy cũng có thể là một cửa bộc phá.



Ân oán giữa Công ty Xây dựng số 3 thành phố Lang và Nga Ni Trần tồn tại đã lâu, trong lòng Hạ Tưởng hiểu rõ vụ tranh chấp 800 mẫu đất giữa Cửu Hào Công Quán và tiểu khu Trác Việt của Nga Ni Trần. Hạ Tưởng không phải chưa từng nghĩ đến việc lấy Thôi Kiến làm cửa bộc phá, mà là cảm thấy bây giờ thời cơ chưa phù hợp, bởi vì 800 mẫu đất có liên quan đến quá nhiều người và vụ việc, không thể đụng vào mảnh đất tranh chấp này, bằng không ắt có chiến tranh nổ ra. Trước khi thực lực của hắn đủ mạnh, Công ty Xây dựng số 3 thành phố Lang chỉ có thể coi là tác phẩm mai phục, có thể âm thầm ủ men, nhưng bây giờ không thể lấy ra để nói thành việc.



Miếng đất 800 mẫu không chỉ có mỗi bóng dáng Nga Ni Trần bên trong, mà còn có Vương Sắc Vi, Cổ Hướng Quốc, và cả toà án, Cục Đất đai, thậm chí còn có Ngả Thành Văn, nó liên quan đến ích lợi của vô số người, trong giai đoạn này tuyệt đối không thể đụng vào, mà hễ va chạm thì sẽ bùng nổ thịt nát xương tan.



Cho dù là như thế, Hạ Tưởng vẫn tỏ ra chút kinh ngạc nhìn Lý Tài Nguyên, kinh ngạc không phải anh ta có mắt nhìn có thể nhìn ra lấy Công ty Xây dựng số 3 thành phố Lang và Thôi Kiến làm cửa bộc phá, mà là mối quan hệ giữa hắn và Thôi Kiến vẫn đang âm thầm diễn ra, cho đến ngày hôm nay mới tiết lộ ra chân tướng thì hiển thị rõ một điểm là, trước kia Lý Tài Nguyên đối với hắn là sự tin tưởng có hạn, ít nhất còn giữ lại một chút bí mật



Hôm nay Lý Tài Nguyên không hề kiêng dè thành khẩn với hắn, cũng là biểu hiện của sự quy phục hoàn toàn. Hạ Tưởng nhìn Lý Tài Nguyên đầy thâm ý, buông ra một câu đầy ẩn ý sâu xa:



- Tài Nguyên, đi theo tôi, anh không cần lo lắng chuyện qua cầu rút ván, anh chỉ cần chú tâm làm tròn trách nhiệm của mình, sau này công việc nhiều lên, có mắt nhìn, luôn chú tâm quan sát nhiều hơn nữa là được.




Nghiêm Tiểu Thì bỗng nhiên giơ tay che kín miệng Hạ Tưởng, bàn tay cô nhỏ bé trắng mịn mà lạnh giá, chạm nhẹ ở bờ môi Hạ Tưởng, khiến hắn thất thần, cảm nhận được sự dịu dàng còn sót lại và cả mùi hương thoang thoảng.



Như hương hoa hồng.



Nghiêm Tiểu Thì đã đi một lúc lâu rồi, Hạ Tưởng mới nhấc bước quay về, tâm tư trầm lắng.



Tuy rằng thời gian tết Dương lịch ở thành phố Yến không lâu, Hạ Tưởng vẫn có gặp Hồ Tăng Chu một lần. Lần gặp mặt này với Hồ Tăng Chu tỏ ra vô cùng thân mật, hai người trò chuyện khá vui vẻ, cả hai nói hết chuyện từ nam chí bắc, đủ mọi chuyện trên đời.



Đương nhiên cũng không thể thiếu buổi tụ họp với các cộng sự ở quận Hạ Mã, Giang Thiên, Trang Thanh Vân, Biện Tú Linh, Phó Hiểu Bân, Hoàng Kiến Quân tất cả mọi người đều có mặt đông đủ. Tuy rằng Hạ Tưởng là người nhỏ tuổi nhất, nhưng ai ai cũng đồng thuận gọi hắn là lãnh đạo cũ, khiến hắn có chút ngượng ngùng.



Giang Thiên sốt sắng nhất, y cảm động trước sự giúp đỡ của Hạ Tưởng đối với y, uống đến khi say mèm. Cục thế quận Hạ Mã vẫn được coi là ổn định, dưới sự giúp đỡ rất nhiều từ nhóm cán bộ cũ dưới quyền Hạ Tưởng mà Giang Thiên đã nắm chặt thế cục, quận Hạ Mã có thể tự tin mà bước những bước vững chắc tiến tới, đồng thời tiếp tục duy trì khiêm tốn như lúc Hạ Tưởng còn chủ quản, phong cách thiết thực rõ ràng.



Lý Hàm không tham gia cuộc gặp mặt, nghe nói hắn trở về quê.



Trước khi đi, Hạ Tưởng vẫn gặp mặt Mai Thái Bình một lần. Mai Thái Bình vẫn bộ dạng cũ, dường như không vì chuyện đẩy mạnh xây dựng mới nông nghiệp mà xa lánh Hạ Tưởng, vẫn đùa giỡn như trước kia, còn muốn Hạ Tưởng ra tay tác hợp Mai Hiểu Mộc và Nghiêm Tiểu Thì, Hạ Tưởng từ chối ý kiến không tiếp lời của Mai Thái Bình, mà quay qua nói về thế cục của thành phố Lang và thế cục tỉnh Yến sau thời đại Diệp Thạch Sinh.



Mai Thái Bình cũng không có tiết lộ nhiều tin tức, trước khi sự việc được quyết định chắc chắn, phán đoán thế nào đều là dư thừa, chủ yếu cũng là lần bổ nhiệm này do Bộ Chính trị thảo luận quyết định, cuối cùng là Ủy viên thường vụ đánh nhịp, Mai Thái Bình vẫn chưa phải là Ủy viên Bộ Chính trị, không có tư cách tham gia thảo luận.



Nói đến Ủy viên Bộ Chính trị, Mai Thái Bình mỉm cười:



- Kỳ thật tôi cũng không có nhiều khát vọng gì, trước khi lui xuống mà có thể đảm nhiệm chức Ủy viên Bộ Chính trị một nhiệm kỳ là được rồi. Tính ra tôi đến tỉnh Yến đã được một thời gian rồi, cũng nên điều động thôi.



Trong lòng Hạ Tưởng khẽ rùng mình:



- Trưởng ban Mai nên tiến lên một bước, vị trí Phó bí thư Tỉnh ủy cũng khá…



- Cứ ở tại tỉnh Yến này cũng không ý nghĩa mấy, tôi muốn về Bắc Kinh rồi.



Không biết là Mai Thái Bình thật lòng nói vậy hay chỉ là thuận miệng nói thế thôi, tuy nhiên Hạ Tưởng nhìn vẻ mặt của y, lại có vẻ hứng thú, ý tứ hàm súc.



Nhận thấy vành kinh tế Bắc Kinh lớn có thể sau tết Dương lịch lên chương trình, Mai Thái Bình lúc này nghĩ quay về Bắc Kinh, chỉ sợ không phải là chủ ý của ông ta. Đúng lúc cần phải đứng vững vàng ở tỉnh Yến này, bây giờ trở về chẳng phải đã giao lại cơ hội hiếm quý này trao vào tay người khác?



Tuy nhiên Mai Thái Bình không nói thêm, Hạ Tưởng cũng không hỏi lại.



Kỳ nghỉ vừa qua, Hạ Tưởng liền đi làm ngay sau khi về tới thành phố Lang. Vừa lên tới văn phòng, thì từ Cục công an thành phố truyền đến một tin khiến ai ai cũng phải giật mình, mặt sẹo trốn thoát thành công khỏi trại tạm giam, hiện tại không rõ tung tích.