Quan Thần

Chương 99 : Ai bị lừa?

Ngày đăng: 03:44 20/04/20


Lưu Thế Hiên không rõ lắm khúc mắc trong đó. Lão đang căm tức vì Lý Đinh Sơn mượn Trương Thục Anh làm loạn thế cục, lại nghe thấy Hạ Tưởng muốn nhúng tay vào kinh doanh nấm khẩu bắc và rau quyết, lại tức giận đến nổi trận lôi đình. Vậy mà vào thời khắc mấu chốt, Lưu Hà lại còn muốn lão an bài công tác cho Dương Bối. Nếu hiện tại lão mở miệng đưa ra đề xuất, chẳng phải là tương đương với việc cố ý nhảy vào cạm bẫy mà Lý Đinh Sơn đã bày sẵn sao?



Vì sao lão không mở miệng trước việc của Trương Tín Dĩnh, chính là không muốn Lý Đinh Sơn nắm quyền chủ động!



- Mày cho là Huyện ủy Ủy ban nhân dân huyện do nhà chúng ta mở à? Nói muốn đưa ai vào là đưa à? Chẳng lẽ các thường ủy khác đều là trang trí sao?



Lưu Thế Hiên bốc lửa quát lên, bất mãn trừng mắt nhìn Lưu Hà, lại không hài lòng nói với Dương Bối:



- Mặc kệ công tác ở đâu đều phải có thái độ nghiêm túc, tối thiểu không đi muộn về sớm. Thái độ công tác nghiêm chỉnh là yêu cầu làm người cơ bản nhất!



Nói khá nặng khiến Dương Bối hai mắt ngập nước, mặt sưng lên đỏ ửng, ấp úng mãi nói không ra lời, cuối cùng nói một câu như muỗi kêu:



- Cháu sai rồi, chú Lưu, cháu, cháu, cháu đi làm đây!



Cũng không chào Lưu Hà, cô đẩy cửa đi ra, kìm chế tiếng khóc chạy xuống lầu.



Lưu Hà muốn đuổi theo lại bị Lưu Thế Hiên quát lớn:



- Ngồi xuống!



Lưu Hà sợ phát run, không tình nguyện dừng lại nói:



- Ba, sao ba lại nghiêm khắc như vậy với Dương Bối? Cô ấy là phụ nữ, tâm lý yếu, ba làm cô ấy sợ!



Lưu Thế Hiên lắc đầu thở dài một hơi:



- Ba đã nhiều lần nói với con, ta không thích Dương Bối, chính là vì nó rất không có chủ kiến, nói chuyện làm việc đều tuyệt đối không thoải mái, không phóng khoáng. Ba không rõ con thích nó ở điểm nào? Bộ dạng nó coi như xinh đẹp, nhưng con gái chỉ xinh đẹp không thôi là chưa đủ. Cho dù nó không thể trợ giúp gì con trong sự nghiệp thì ít nhất cũng phải giữ thể diện được cho con chứ! Con nói đi, Dương Bối như thế này, gặp chút việc nhỏ đã nói đi là đi, một chút lễ phép đều không có, sao có thể làm con dâu Lưu gia chúng ta?




- Vấn đề gì?



Đối phương cất cao giọng. Hạ Tưởng vui vẻ, bị lừa rồi!



- Chính là bộ dạng của em rất xấu, muốn tiếp cận anh nhưng kết quả là không thành công, cho nên không thể xem em như bạn gái trước kia của anh được, chỉ có thể xem như một trong vô số những cô gái xấu xí thầm yêu mến anh, là người thương tâm nhất.



- Đi chết đi!



Đối phương hung hăng cắt điện thoại.



Ba giờ chiều, Hạ Tưởng đang chỉnh sửa lại một tài liệu thì di động đổ chuông, thấy là một số di động xa lạ. Hắn suy nghĩ một chút rồi bấm nghe.



Giọng nói trong trẻo của Tào Thù Lê vang lên bên tai:



- Hạ Tưởng, anh có nhớ em không? Em nhớ anh muốn chết... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Hạ Tưởng hoảng sợ, khẩn trương hạ giọng nói:



- Cô bạn Thù Lê, xin chào. Có chuyện gì cần anh hỗ trợ cứ thoải mái mở miệng, đừng quanh co lòng vòng.



- Đáng ghét! Anh chẳng biết đùa chút nào cả!



Giọng nói oán giận của Tào Thù Lê nghe ngọt ngào như dòng nước mát



- Anh không thể giả vờ một chút hoặc là ứng phó với em được sao? Đừng nghĩ em không tốt như vậy chứ! Dường như em không có việc gì thì không thể gọi điện thoại cho anh vậy!