Quan Thanh
Chương 102 : Khởi đầu hoạn lộ?
Ngày đăng: 01:39 20/04/20
Phía Nhật báo Kinh tế không có bất luận động tĩnh gì, nhờ có bài viết của An Tại Đào, dư luận phê phán việc thành phố Tân Hải dỡ bỏ cầu vượt dần bình ổn lại. Thấy chuyện tình đã thỏa đáng, Tống Lượng báo cáo một chút với Đỗ Canh qua điện thoại, Đỗ Canh liền đồng ý bọn họ họ rút về.
Buổi sáng, mấy người rời khỏi khách sạn Kiến Quốc Môn, đi tới sân bay, đột nhiên một chiếc xe Hồng Kỳ dài màu đen chậm rãi lái tới, một người đàn ông trung niên đeo kính dáng người nhã nhặn không cao mở cửa xe chậm rãi bước về phía An Tại Đào.
Chủ nhiệm văn phòng Tân Hải tại thủ đô Lưu Vĩnh Ninh đang hàn huyên đưa tiễn với Tống Lượng, đột nhiên trông thấy người đàn ông đeo kính nhã nhặn này, không khỏi giật mình kinh hãi. Ông ta còn chưa kịp nói gì, người đàn ông đã đi tới mỉm cười bắt tay với An Tại Đào:
- Phóng viên Tiểu An, tôi là bạn của Mạnh Cúc, có thể chiếm vài phút của anh chúng ta nói chuyện được không?
An Tại Đào thở dài một tiếng, liếc người đàn ông một cái:
- Là tôi, xin hỏi ông tìm tôi có việc sao? Hay là giáo sư Mạnh…
Người đàn ông cười vươn tay ra:
- Tôi gọi Lý Đại Niên, phóng viên Tiểu An, tôi quả thật có chút việc tìm cậu. Như vậy đi, chỉ nửa giờ thế nào?
…
…
Nhìn An Tại Đào và Lý Đại Niên rời khỏi tiến vào một quán café bên cạnh khách sạn, Lưu Vĩnh Ninh hít một ngụm khí lạnh:
- Chủ nhiệm Tống, phóng viên Tiểu An này rốt cuộc có lai lịch gì, tại sao có người của thủ trưởng trung ương tìm cậu ta… Người nọ là một Thư kí theo một thủ trưởng lớn nhiều năm, nghe nói không lâu sau…
Tống Lượng cũng giật mình kinh hãi, cúi đầu nói:
- Tôi chỉ biết cậu ta là con rể Phó Chủ tịch Thành phố Hạ, xem ra, dường như còn có chút quan hệ với Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Trần Cận Nam, nhưng tại thủ đô…
- Anh nói không sai, tôi đã nói, cháu gái Lão Triệu tôi như nào lại … Thôi được, chuyện con bé liền giao cho anh, anh nhớ phải an bài tốt, đừng để con bé biết chúng ta giúp đỡ sau lưng nó, tránh cho nó dỗi xuất ngoại cao chạy xa bay, nếu con bé thật sự định cư ở hải ngoại, chỉ sợ cả đời tôi cũng sẽ khó mà gặp lại nó một lần... Ài, đứa bé số khổ này.
Ông lão nói xong giọng hơi nghẹn ngào, đại thủ trưởng luôn cao cao tại thượng vênh mặt hất hàm sai khiến cũng phát ra một mặt nhu tình này, nếu để người bình thường thấy, tuyệt đối sẽ chấn kinh rất nhiều người.
Lý Đại Niên thở dài một tiếng, đưa qua một chiếc khăn giấy:
- Thủ trưởng, ý của ngài là…
Ông lão gật đầu:
- Anh hiểu trong lòng là tốt rồi, việc này anh xem rồi xử lý, nếu vấn đề không giải quyết được, tôi sẽ đích thân gọi điện. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn
Ông lão lau nước mắt, ra sức mà phất tay, nháy mắt lại khôi phục vẻ mặt uy thế khống chế hết thảy kia.
Mấy người Tống Lượng và An Tại Đào trở về tới Tân Hải, đã được Thành ủy và UBND thành phố Tân Hải hoan nghênh cách thức cao. Bí thư Đảng ủy Lưu Khắc nhận lệnh đại biểu Thành ủy cử hành mở tiệc đón gió cho mấy người ở sơn trang Giả Nhật, biểÂu Dương bọn họ vào thủ đô tuyên truyền dư luận. Mà tiệc rượu đã tới hồi kết thúc, thậm chí Đỗ Canh tự mình tới, hết lời khen ngợi Tống Lượng và An Tại Đào, còn tặng một cây bút máy sản xuất từ nước Mỹ cho An Tại Đào.
Tuy rằng chỉ là một bút máy, nhưng chiếc bút này là Bí thư Thành ủy tự mình tặng, đây trở thành tượng trưng nào đó, có chứa sắc thái thân phận ẩn dụ nào đó. Ngay cả An Tại Đào cũng thật không ngờ, ở kiếp này vận mệnh đã hoàn toàn thay đổi, không ngờ chiếc bút máy này trở thành một tấm giấy thông hành đưa hắn chính thức đặt chân lên quan trường.
Giờ phút này, hắn còn không biết, sau khi xem xong bài viết của An Tại Đào trên báo giấy Trung ương, Bài báo dẫn đường chính đáng, Đỗ Canh lần nữa sinh ra suy nghĩ để An Tại Đào tiến vào Văn phòng Thành ủy làm thư ký của mình, hơn nữa, lập tức gọi cho Hạ Thiên Nông, để tiến vào giai đoạn thao tác sau màn.
Hạ Thiên Nông đương nhiên rất hưng phấn. Con rể ông đảm nhiệm thư kí của Bí thư Thành ủy, điều này có nghĩa là gì không cần nói cũng biết. Ít nhất cho ngoại giới biết, Hạ gia và Đỗ Canh đã buộc chặt chẽ trên một sợi dây thừng. Đương nhiên, Hạ Thiên Nông cũng rõ ràng, sở dĩ Đỗ Canh coi trọng An Tại Đào như vậy, không chỉ là thưởng thức tài hoa của hắn, ngoài ra còn có lực ảnh hưởng của Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Trần Cận Nam.
Trước đó không lâu, ở tỉnh đã truyền ra tin tức, sau khi qua năm 1999, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Trưởng ban tổ chức cán bộ Triệu Tiên Chương lùi về tuyến hai, để Trần Cận Nam thay thế đã trở thành kết cục đã định.