Quan Thanh
Chương 183 : Bí thư Tiếu dùng cơm tại nông gia
Ngày đăng: 01:40 20/04/20
Tiếu Tác Niên chậm rãi dừng bước, đứng tại chỗ, xoay người nhìn Lý Vân Thu, rồi khẽ mỉm cười:
- Đống chí Vân Thu, tôi biết, đồng chí là nữ, đi giày không có tiện. Vậy cô lên xe cảnh sát đi cùng với những người đó. Tôi và các đồng chí khác tiếp tục đi bộ để ngắm phong cảnh một chút. Thể nghiệm một chút phong cảnh dân dã cũng tốt.
Lý Vân Thu thở hổn hển, cười khổ nói:
- Bí thư Tiếu, tôi có thể chịu đựng được mà. Tôi chỉ là cảm thấy phía trước còn xa, chúng ta…
Tiếu Tác Niên cười, xoay người sang chỗ khác, giơ tay cao lên:
- Nếu đồng chí Vân Thu vẫn còn tiếp tục được thì chúng ta đi tiếp. Đường xa thì cũng không sợ. Chúng ta mỗi ngày đều ngồi ở văn phòng, khi ra ngoài đều có xe đưa đón, hiện tại cũng nên rèn luyện một chút.
Dứt lời, Tiếu Tác Niên tiếp tục dẫn đầu.
Phía sau, các lãnh đạo huyện và thành phố cũng đoán được dụng ý của Tiếu Tác Niên nên sắc mặt trở nên khó coi. Bí thư Tiếu hôm nay đã đơn giản cho bọn họ một bạt tai. Tình hình giao thông không ổn, các người là quan phụ mẫu huyện, thời gian dài như vậy là để làm cái gì?
Trong lòng vừa tức vừa sợ nhưng bọn họ nào dám oán giận một câu. Nhiều lắm là mắng thầm trong bụng. Chẳng những không dám oán giận mà lại còn nở nụ cười thật tươi khi Tiếu Tác Niên liếc mắt nhìn sang.
Tôn Cốc đi từ trị trấn ra, tâm trạng vẫn đang rất buồn bực, muốn làm rõ việc mình nịnh bợ thì có gì sai? Hạ Canh trong lòng cười lạnh. Y biết Tôn Cốc muốn làm điều gì nhưng căn bản là không tán thành. Tôn Cốc là Bí thư Huyện ủy, chuyên quyền độc đoán nên y thân là Chủ tịch huyện cũng không thể nói rõ, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tôn Cốc huy động mấy trăm học sinh cấp 3, cấp 2 và tiểu học huyện Quy Ninh ra nghênh đón Bí thư Tỉnh ủy.
Hạ Canh xem ra, chuyện này quả thật là trò khôi hài. Bây giờ là thời gian đi học, anh lại bắt nhiều học sinh nghỉ học như vậy để hoan nghênh lãnh đạo. Cho dù Bí thư Tiếu không nói gì nhưng các bậc phụ huynh làm sao mà không có một câu oán hận chứ? Chuyện này, nếu lan truyền ra ngoài thì đối với hình tượng của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân mà nói, căn bản là một sự bôi nhọ.
12h trưa, các lãnh đạo còn chưa đến. An Tại Đào đứng ở ven đường chờ đợi cũng có chút lo lắng. Đang trong lúc lo lắng thì thấy đoàn xe chạy đến. Nhưng khi An Tại Đào và mọi người ra tiếp đón, thì không có thấy bất cứ một người lãnh đạo nào, chỉ có lái xe, thư ký và công an, còn có thêm vài người phóng viên mang theo máy quay phim.
An Tại Đào có chút bất ngờ, khẩn trương đến bắt chuyện với Dịch Thần.
- Haha, Bí thư An, chúng ta lại gặp mặt nhau rồi.
Dịch Thần vừa bắt tay, vừa giới thiệu An Tại Đào với các phóng viên.
- Xin giới thiệu với tất cả mọi người, người này lúc trước là đồng nghiệp của chúng ta, rất nổi tiếng ở tỉnh. Hiện giờ là Ủy viên thường vụ Huyện ủy huyện Quy Ninh, Bí thư Đảng ủy thị trấn Tư Hà đồng chí An Tại Đào.
Sau khi chào hỏi vài câu, An Tại Đào giao việc tiếp đón các phóng viên lại cho Trương Tịnh Tịnh. An Tại Đào kéo Dịch Thần sang một bên:
An Tại Đào khẽ mỉm cười:
- Vâng, thưa Bí thư Tiếu, Tiếu lão và các vị lãnh đạo. Điều kiện của thị trấn chúng tôi có hạn nên các lãnh đạo đến đây chúng tôi cũng không có gì chiêu đãi, mới nhớ đến việc mời các lãnh đạo đến hộ nông dân để nếm thử chút đồ ăn dân dã.
Lương Mậu Tài ngày thường khó gặp được các lãnh đạo lớn, nên khi họ đến nhà của mình thì cảm thấy trong lòng rất hưng phấn. Nhất là các phóng viên khi thấy Bí thư Tỉnh ủy muốn dẫn các cán bộ đến nhà nông dân ăn cơm thì đều chen chúc đến, ánh đèn plash không ngừng lóe lên nên trong lòng cảm thấy rất mỹ mãn.
Y cũng không biết Bí thư Tỉnh ủy có hài lòng hay không. Dù sao thì Bí thư là một đại nhân vật, khoảng cách đối với y quá xa. Y chỉ cảm thấy vui khi ở bên người Bí thư Tiểu An. Bí thư Tiểu An cao hứng, coi trọng y, đề bạt y thì y cảm thấy đã tốt lắm rồi.
Một đám phóng viên đi theo phía sau vào nhà của Lương Mậu Tài. Vào bên trong, Tiếu Tác Niên cười ha hả, bắt tay với vợ của Lương Mậu Tài, cất cao giọng nói:
- Chị, hôm nay chúng tôi đã đến quấy rầy chị. Hôm nay chị mời chúng tôi ăn cơm, hôm sau chị đến tỉnh, tôi Tiếu Tác Niên cũng sẽ ở nhà mà tiếp đãi lại.
- Bí thư Tiếu!
Sắc mặt của vợ Lương Mậu Tài đỏ lên. Cô chỉ là một người phụ nữ nông thôn, chưa từng tiếp xúc qua một lãnh đạo lớn đến như vậy. Cô nắm chặt tay An Tại Đào, lại thấy có phóng viên chụp ảnh nên không khỏi có chút bối rối và ngượng ngùng.
Tiếu Tác Niên, Tiếu lão, Lý Vân Thu, Trương Thắng Lợi, Tôn Cốc, Hạ Canh, An Tại Đào bảy người bước vào phòng khách của Lương Mậu Tài, bắt gặp một cái bàn có bày sẵn những món ăn.
Tất cả đều là món ăn dân dã của miền quê như thỏ hầm, thịt gà nấu cháo với nấm, chim trĩ, đậu phộng rang, rau dại xào, còn có bánh đa. Tuy rằng không có món gì đặc sắc nhưng mùi thơm rất ngon, khi ngửi thấy là muốn ăn ngay.
Tiếu Tác Niên ánh mắt sáng ngời, cúi người xuống ngửi mùi thơm của cháo gà, rồi đứng dậy nói:
- Cháo gà thơm quá! Tiếu lão, lát nữa chúng ta nếm thử một chút. Ngài chắc chưa từng nếm qua đồ ăn thôn dã đâu.
Mọi người ngồi xuống, chuẩn bị dùng cơm thì thấy phóng viên vẫn còn đang chụp ảnh, Tiếu Tác Niên khẽ mỉm cười, khoát tay:
- Các đồng chí phóng viên, bây giờ chúng tôi sẽ dùng cơm. Chẳng lẽ khi ăn cơm cũng phải chụp ảnh sao? Haha, tôi nghĩ các đồng chí cũng đã đói bụng rồi, mau quay về ăn cơm đi. Nhìn thức ăn ngon như vậy, các người không cảm thấy muốn ăn sao?
Các phóng viên cười lên rồi lập tức giải tán.