Quan Thanh
Chương 186 : Trở thành em họ của Bí thư Tỉnh ủy
Ngày đăng: 01:40 20/04/20
Tiếu Kim Phong lập tức hai mắt sáng rực. Gương mặt héo hon già nua trong nháy mắt đỏ bừng, đầu vai kích động đến run lên. Ông chậm rãi đưa tay ra, đặt lên vai An Tại Đào, ánh mắt nhìn như muốn thiêu đốt khiến hắn cảm thấy mất tự nhiên.
Sau đó, ông nhất định dựa theo gia phong họ Tiếu ở Nam Dương, bắt An Tại Đào quỳ xuống, dâng trà cho mình, kêu một tiếng cha nuôi, bắt Tiếu Tác Niên làm chứng cho nghi thức nhận cha nuôi này. Đương nhiên, cũng ngộ biến tòng quyền, không phải dâng trà mà là mời ly… cà phê.
Hoàn thành xong nghi thức này, lão nhân gia cực kỳ hưng phấn, ngồi bên người An Tại Đào, nắm chặt tay hắn hỏi han đủ thứ chuyện.
Tiếu Tác Niên ngồi bên cạnh cười mãi, nhìn Tiếu Kim Phong lấy ra một cái hộp nhỏ, dường như đã chuẩn bị sẵn từ trước, không khỏi cười ha hả:
- Tiểu An, cậu xem, thúc đã chuẩn bị tốt lễ vật gặp mặt.
An Tại Đào khẽ mỉm cười, thầm nghĩ nếu nhận cha nuôi đã nhận, bái cũng đã bái, nhận thêm chút lễ vật của ông cụ cũng chẳng sao. Tuy nhiên, khi hắn mở ra thì không khỏi giật mình kinh hãi, hóa ra trong cái hộp nhỏ đó đựng một miếng ngọc bội cổ màu trắng ngà. Mặt trên khắc hai con rồng đang bay lên cực kỳ tinh xảo, sống động. Tuy rằng không hiểu ngọc khí, nhưng hắn cũng biết miếng ngọc bội đó không phải vật tầm thường, hẳn là một món đồ cổ quý giá. Vàng bạc có giá ngọc vô giá, miếng ngọc bội cổ này chắc chắn giá trị trên cả tiền bạc.
- Cha nuôi, cái này, ôi, rất quý, con không thể nhận.
An Tại Đào không chút do dự, lập tức đậy nắp hộp lại, sau đó đẩy trả lại.
Tiếu Kim Phong nhíu mày:
- Ta là cha đưa cho con chút lễ vật nhỏ mà cũng không được à? Có phải ta đút lót cho con đâu?Cất đi, con nhớ kỹ, đây là ngọc bội gia truyền của Tiếu gia, trước đây là Kim Bang giữ, giờ Kim Bang không còn, con hiện tại là con trai ta, miếng ngọc này dĩ nhiên là của con.
Tiếu Tác Niên cũng an ủi vài câu, An Tại Đào thấy lão nhân gia cao hứng, thầm nghĩ mình làm sao mà nhận đồ gia bảo của Tiếu gia chứ? Nhưng hắn ngẫm nghĩ một chút, tạm thời cứ nhận, sau một thời gian, khi lão nhân gia bình tĩnh trở lại, sẽ tìm cách trả.
An Tại Đào cũng không thể về ngay. Suốt buổi tối, Tiếu Kim Phong đều nắm chặt tay hắn không rời, một tiếng Tiểu Đào hay tiếng Tiểu Đào, bắt hắn ngồi trong nhà khách cùng mình nói chuyện. Từ chuyện làm ăn của Tiếu gia ở Nam Dương, đến chuyện Kim Bang qua đời như thế nào.Mãi cho đến khi 3h sáng, ông cụ buồn ngủ rũ ra mới thôi. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
- Anh không cần phải làm, em tự lo được, ừ, anh đi đọc báo đi, báo buổi sáng vừa được đem tới đấy. Trên đó có ảnh anh và Tiếu Bí thư Tỉnh ủy chụp chung nha. Anh lúc này nổi lắm rồi đấy. Trên Đông Sơn nhật báo và Đông Sơn báo chiều đều có.
Lưu Ngạn mặc dù đang ở nhà dưỡng bệnh, nhưng văn phòng Ban tuyên giáo ngày nào cũng có người đem báo và tài liệu đến cho cô đọc.
An Tại Đào cười ha hả, cầm lấy tờ báo đặt trên bàn lên xem. Tin về Bí thư Tỉnh ủy dĩ nhiên đăng trang nhất. Tuy rằng chuyện ở thị trấn Tư Hà không lớn, nhưng lãnh đạo tham dự thì dù nhỏ, cũng trở thành tin quan trọng.
Đông Sơn nhật báo giật tít đậm rất… báo Đảng: "Kiều thương yêu nước ở Nam Dương ủng hộ tiền xây dựng quốc lộ. Bí thư Tỉnh ủy Tiếu Tác Niên thị sát vùng núi", tít nhỏ là: Tiếu Bí thư sau khi thăm thị trấn Tư Hà đã khẳng định: giao thông bất tiện chính là nguyên nhân cản trở sự phát triển kinh tế ở vùng núi.
Đông Sơn nhật báo so với Đông Sơn báo chiều cách đưa tin phổ thông hơn chút, tuy nhiên cũng nhấn mạnh những điểm quan trọng, giật tít màu đen đậm: "Một cái bắt tay bất bình thường". Toàn bản tin đăng nguyên văn bài nói chuyện của Tiếu Tác Niên, cố ý tán dương thành tích công tác Bí thư An Tại Đào thị trấn Tư Hà. Hơn nữa, còn đăng một tấm ảnh Tiếu Tác Niên và An Tại Đào chụp cạnh nhau trước bồn hoa cây táo.
An Tại Đào hiểu đây là sự cố ý, rõ ràng là công của Dịch Thần. Nếu không phải Dịch Thần cố ý, phóng viên của Báo chiều Đông Sơn đã dồn sự chú ý vào Tiếu Tác Niên chứ không phải hắn. Hắn cười cười, cầm điện thoại lên gọi cho Dịch Thần, hai người tào lao một hồi trên điện thoại.
Vừa định đến ăn cơm với Lưu Ngạn, hắn đột nhiên nhận được điện thoại của mẹ vợ, trong điện thoại, Thạch Thanh có vẻ nói gấp gáp, thậm chí như muốn khóc:
- Tiểu Đào, không tốt rồi, con nhanh về đi…
An Tại Đào hoảng sợ vội vàng nói:
- Mẹ, mẹ làm sao vậy? Có chuyện gì từ từ nói, đừng cuống.