Quan Thanh
Chương 19 : Ba ngày nghỉ
Ngày đăng: 01:38 20/04/20
Trở về Tân Hải, An Nhã Chi coi như không có chuyện gì xảy ra, chỉ nghĩ là con trai không muốn rời xa mình nên mới làm như vậy. Về đến nhà, An Tại Đào gọi điện cho Hạ Hiểu Tuyết báo đã về đến nhà, rồi gọi đến tòa soạn báo xin Trương Cương cho nghỉ mấy ngày.
Vừa mới dập điện thoại xuống, thì Tôn Kế Phúc gọi điện đến. An Nhã Chi nghe điện, Kế Phúc nói vài câu rồi dập máy luôn.
Buông điện thoại xuống, An Nhã Chi có chút kỳ quái nhìn con trai của chính mình
- Tiểu Đào, thế này là thế nào, đang yên đang lành thì lại...
- Mẹ, con xin nghỉ mấy ngày ở nhà cùng với mẹ.
An Tại Đào đứng dậy tiện tay bật công tắc cái quạt trần, quạt trần quay phát ra một âm thanh vang nhỏ, dần dần quay càng nhanh, chút oi bức trong căn phòng cuối cùng cũng bị xua đi.
Cửa chống trộm bị ai đó gõ vào vang lên, An Nhã Chi đi ra kéo rèm cửa lên nhìn, là Trương Hiểu Quân thầy giáo dạy vật lý ở nhà đối diện.
- Thầy Trương về rồi đấy à... Nghe nói cả nhà thầy về quê nghỉ mát...
An Nhã Chi mở cửa chống trộm cười nói, thấy Trương Hiểu Quân cười cười đưa cho mấy tờ báo , miệng không ngừng tán thưởng:
- Cô An, con trai cô thật là có triển vọng, vừa mới tốt nghiệp, đã thành phóng viện của tòa soạn báo rồi, nhìn này, mấy tờ báo này đều có bài viết của con cô, tôi vừa về đến thành phố mua mấy tờ liền thấy thế.
An Nhã Chi ngẩn ra, cười cười nhìn lướt qua mấy tờ báo, quả nhiên là con trai mình được đăng bản tin mới trên đầu tờ Tin tức buổi sáng Tân Hải và Bản tin cuối ngày Tân Hải, khẽ mỉm cười, khiêm tốn nói:
- Thầy Trương quá khen cháu nó rồi, chỉ là một bài viết thôi mà.
Trương Hiểu Quân vừa mở cửa nhà mình lại vừa quay đầu lại cười chào hỏi:
- Tiểu An à, lãnh đạo tòa soạn rất coi trọng lần hoạt động này, cậu dù thế nào... Đúng rồi, nhận được thông báo của phòng nhân sự, cậu phải nhanh chóng đến cục nhân sự làm thủ tục, tòa soạn dễ tiếp nhận hồ sơ của cậu và quan hệ xã hội...
An Tại Đào ngẩng đầu nhìn chiếc đồng hồ thạch anh trên tường, thấy mới có 2 giờ chiều, liền gật gật đầu
- Trưởng ban Tôn, sáng sớm ngày mai tôi nhất định sẽ đến tòa soạn sớm. Vấn đề nhân sự mà, tôi bây giờ sẽ đến phòng nhân sự làm thủ tục.
Sáng sớm hôm sau, An Tại Đào liền vội đến tòa soạn báo.
Vội vàng đến phòng nhân sự nộp hồ sơ của mình, thuận lợi làm xong thủ tục nhận việc, sau đó lại đến phòng tổ chức nộp sổ Đảng. Làm xong mấy việc này, An Tại Đào thở một hơi thật dài, thế này coi như là chính thức trở thành nhân viên của tờ Tin tức buổi sáng rồi.
Vừa trở lại phòng làm việc của Ban Tin tức, Mã Hiểu Lệ liền oang oang nói:
- Khẩn trương xuống dưới lầu đi, nhớ mang theo sổ phỏng vấn, xe Thành ủy phái đến đã đến rồi, khẩn trương lên, phóng viên An của tôi.
An Tại Đào vội vã chạy tới trước bàn làm việc của mình, nắm lấy quyển sổ phỏng vấn vừa mới lĩnh và bút để ký, chạy ra khỏi phòng làm việc của Ban Tin tức. Phóng viên Mạnh Dương và Hồ Dũng vẻ mặt khó chịu nhìn bóng dáng lao đi của An Tại Đào, mặc dù không nói gì, nhưng ánh mắt lộ ra vẻ ghen tị không qua được mắt của Mã Hiểu Lệ.
Mã Hiểu Lệ hất mặt:
- Sao rồi, hai vị, ghen tức rồi phải không? Người ta Tiểu An tuy là vừa mới tốt nghiệp đại học, nhưng viết bài thật tuyệt, lãnh đạo cấp trên vô cùng hài lòng... Hai người các anh à, đừng có mà không phục!
Mạnh Dương nhíu nhíu mày, lạnh lùng cười:
- Mã Hiểu Lệ, cô hâm à, chúng tôi có nói gì đâu, cô nói linh tinh gì thế. Cô cũng đừng quên, chính cô làm không tốt, không biết xấu hổ lại còn ở đây ăn nói vớ vẩn.