Quan Thanh
Chương 217 : Quyền lực chính là hiệu suất
Ngày đăng: 01:41 20/04/20
Từ sáng sớm, Bành Quân bắt đầu dựa theo danh sách Lý Thành Quân tặng phong bì, gọi điện tới các báo đài xác minh. Từ phần "biên lai" này và căn cứ chính xác do em họ Lý Thành Khuê cung cấp thì trong hai ngày sau khi tai nạn mỏ xảy ra, có 28 người của 23 "nhà truyền thông" đăng ký nhận "tiền bịt miệng", trong đó có 20 người gặp gỡ nhận.
Điều tra chuyện tình phóng viên nhận phong bì, mặc dù trước mắt có Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy và Ban Tuyên giáo Thành ủy thành lập Tổ điều tra liên hợp tới triển khai, nhưng hiệu suất công tác rất thấp, hoặc là vốn đã nghĩ chuyện lớn biến nhỏ, chuyện nhỏ coi không có... Hiện giờ An Tại Đào bức thiết nhất chính là muốn mượn chuyện tình bịt miệng phóng viên, tiến thêm một bước rèn sắt khi còn nóng, từ đó chuyển đi ánh mắt chú ý của truyền thông sang nơi khác, nhưng nếu chờ Ban Tuyên giáo điều tra ra kết quả, sợ là phải chờ tới tháng sau. Chờ đến lúc đó, thiếu nữ cũng thành bà già rồi.
An Tại Đào chờ không kịp, liền trực tiếp xin chỉ thị của Trương Bằng Viễn. Trương Bằng Viễn và Trương Thắng Lợi đồng ý miệng cho Ban Truyền thông tham gia tiến hành triển khai song song.
An Tại Đào rất rõ ràng, bản thân chuyện tình phóng viên nhận phong bì không giả, nhưng đồng thời hắn cũng rõ ràng, căn cứ kinh nghiệm kiếp trước, ở tỉnh sản xuất đá lớn Tây Sơn, không hề ít phóng viên nửa thật nửa giả, chuyên đi mỏ than gặp chuyện không may bắt bí, hiện tượng "rất nhiều phóng viên xếp hàng nhận tiền bịt miệng" nổ ra trong tai nạn mỏ ở huyện Cốc Lan này, có thể cũng thuộc về loại tình huống này hay không?
Cho dù như thế nào, con số này chắc chắn có lượng nước, mà "lượng nước" này chính là trọng điểm An Tại Đào muốn "lăng xê".
Buổi sáng, hắn thông qua Tổng biên tập Hoàng Trạch Danh của Báo Tân Hải Thần biết được, phóng viên Báo chiều Tân Hải viết tin tức kia, không có băng ghi âm, cũng không có ảnh chụp lén, chỉ lấy được một bản sao chép danh sách "phóng viên" nhận phong bì do một "người tố cáo" nặc danh cung cấp.
Nghiêm khắc mà nói, chứng cớ thiếu thốn, phỏng vấn không vững chắc, liền đưa tin như vậy, thật sự rất không cẩn thận, nghiêm túc. Đương nhiên, cũng không loại trừ Báo chiều Tân Hải nhân cơ hội lăng xê bản thân, thậm chí...
Quả nhiên không ngoài dự đoán của An Tại Đào, Bành Quân gọi điện cho mấy chục truyền thông trong tỉnh xác minh kết quả bước đầu, cũng chứng thực suy đoán của hắn. Ngoại trừ vài phóng viên thật sự bị Ban Tuyên giáo thẩm tra nhận định ra, người khác đều "tra không ra người này".
- Trưởng ban An, chuyện tình đơn giản như vậy, gọi vài cuộc điện thoại liền tra được, Ban Tuyên giáo làm vài ngày cũng không làm ra căn nguyên gì, thật sự là buồn cười.
Bành Quân cười ha ha:
- Vẫn là tôi, hiệu suất công tác rất cao, hơn một giờ liền xong rồi!
An Tại Đào khẽ mỉm cười:
- Bành Quân, anh không hiểu. Ban Tuyên giáo điều tra không giống chúng ta, bọn họ muốn điều tra truyền thông thành phố khác, cần phải thông qua Ban Tuyên giáo địa phương gửi công văn, bởi vậy thời gian tiêu hao ở các tầng trình tự, chắc chắn là không nhanh bằng chúng ta.
Bành Quân cười gượng:
- An Trưởng ban, nếu không có việc khác, tôi về trước đây…
An Tại Đào khoát tay:
- Tốt, anh về trước đi, nếu có chuyện, tôi sẽ tìm.
Bành Quân ra khỏi phòng An Tại Đào, suýt va vào Phó trưởng ban Trương Bác Dương từ đầu hành lang đằng kia bước đến. Thấy Bành Quân từ phòng làm việc của An Tại Đào đi ra, Trương Bác Dương âm thầm cười lạnh, cũng không nói gì, chỉ liếc mắt nhìn Bành Quân.
Bành Quân nhìn qua là một người cao lớn thô kệch, kỳ thực suy nghĩ khá tinh tế, vẻ cục mịch bên ngoài chỉ là vỏ bọc.
Mắt Trương Bác Dương thoáng có chút hàn khí, gã liền hiểu sau khi An Tại Đào nhậm chức, gã cun cún đi theo tân lãnh đạo, đã khiến cho Phó trưởng ban Dương khó chịu.
Nhưng Bành Quân cũng không đem vẻ bất mãn của Trương Bá Dương để vào mắt.
An Tại Đào trong phòng làm việc cân nhắc thật lâu, cảm thấy nên xin Trương Bằng Viễn một chỉ thị.
- Lão Mạnh a, Cục công an thành phố làm việc rất tốt, thành phố rất vừa lòng. Ừ, không tồi, tôi đề nghị các anh, nếu đã có khởi đầu tốt, hãy mở rộng điều tra, tranh thủ đem tất cả những kẻ mạo danh phóng viên nhận tiền bịt mồm, đem tất cả những kẻ bôi nhọ hình ảnh Phòng Sơn ra trước công lý.
Trương Bằng Viễn nói dồn dập, hơi có chút kích động, tay đập vào bàn.
"Điêu dân, mẹ ôi, thật sự là một đám điêu dân" Trương Bằng Viễn trong lòng thầm mắng. Tại đây, trong cái phòng này, An Tại Đào có thể hiểu được tâm trạng của ông ta.
Ông ta vừa mới nhậm chức, Phòng Sơn lại để xảy ra chuyện lớn như vậy, ảnh hưởng tiêu cực nặng nề. Mà thời gian này, Phòng Sơn và Bí thư Thành ủy gần như đã trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích. Nếu nói tai nạn mỏ là bột phát, che mắt báo chí, hoặc quan – doanh cấu kết là tất nhiên, một số cán bộ bị liên lụy cũng không thể tránh. Nhưng nhân lúc đó đục nước béo cò cháy nhà thì đúng là đáng giận!
- Nhất định phải nghiêm trị, không khoan nhượng!
Sự căm giận trong lòng Trương Bằng Viễn hòa hoãn đi một chút, chậm rãi trầm trọng nói:
- Hơn nữa, tôi hy vọng cơ quan công an có thể tham gia tích cực hơn công tác giám sát, sau này tăng cường công tác quản lý, kiên quyết không để chuyện như vậy phát sinh.
Mạnh Hiến Sinh gật đầu xác nhận.
- Tốt lắm, Lão Mạnh,đồng chí Tiểu An Ban truyền thông cần cục phối hợp thực hiện, ừ, đều là vì công tác của thành phố.
Có Trương Bằng Viễn trực tiếp chỉ đạo, Mạnh Hiến Sinh tự nhiên thái độ cực kỳ dễ chịu, lập tức đáp ứng mọi đề nghị phối hợp của An Tại Đào. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
Mà lúc này, tổ điều tra của Ban tuyên giáo cũng có hồi âm, tương tự, quyền lực chính là hiệu suất. Có Trương Bằng Viễn kết nối từ trên xuống dưới, dưới sự chỉ đạo của Ban tuyên giáo Tỉnh ủy, tổ điều tra rất nhanh liền thẩm vấn, hóa ra phóng viên Báo Đô thị Lục Đảo Mã Mỗ Mỗ lĩnh tiền hối lộ, chỉ là một mạo danh thế thân. Báo Đô thị Lục Đảo lập tức fax công văn thanh minh.
Bành Quân có được bản sao văn bản này, kích động mà chạy vào phòng An Tại Đào:
- An Trưởng ban, có kết quả, có kết quả rồi!
An Tại Đào vui mừng nhận lấy văn bản phô tô, nhìn lướt qua, cười sảng khoái:
- Không tồi, làm rất khá, Bành Quân!
- An Trưởng ban, như vậy, tiếp theo chúng ta nên làm gì?
Bành Quân cười hì hì, đứng bên cạnh An Tại Đào, mấy ngày nay An Tại Đào luôn sắp xếp gã ở bên cạnh, khiến gã cảm thấy bản thân và trưởng ban của mình quan hệ gần gũi hơn nhiều.
- Ha hả, việc tiếp theo tôi sẽ lo. Bành Quân, anh cứ về trước nghỉ ngơi đi,chiều nay cho anh nghỉ, mấy ngày tếp chúng ta sẽ có một trận đánh lớn!
An Tại Đào khẽ cười:
- Anh về trước đi, có việc tôi sẽ điện thoại!