Quan Thanh

Chương 269 : Kết cục của Hạ Canh (1)

Ngày đăng: 01:42 20/04/20


An Tại Đào do dự một hồi, rồi vỗ nhè nhẹ bả vai Mã Hiểu Yến, giọng hết sức dịu dàng:



-Tốt, cô đã muốn tiếp tục ở lại công tác, đương nhiên là tôi sẽ không để cô đi.



Mã Hiểu Yến trong lòng vui mừng, nín khóc mỉm cười quay đầu lại. An Tại Đào đứng dậy hắng giọng cười một tiếng:



-Nếu cô đối với tôi có lòng tin như vậy, thì tôi đối với cô cũng có lòng tin! Có phải không nào?



Sáng hôm sau, Bí thưHuyện uỷ Tôn Cốc, Chủ tịch Huyện Hạ Canh, Phó bí thư huyện ủy Lãnh Mai ba người bị Ban Tổ chức Cán bộ Thành uỷ gọi lên nói chuyện.



Cuộc nói chuyện do Phó trưởng ban tổ chức Thành ủy Trương Kính Phú chủ trì. Ủy viên thường vụ Thành uỷ, Trưởng ban tổ chức cán bộ Đan Tân Dân bởi vì"không hợp" với Bí thưThành uỷ Trương Bằng Viễn hiện nay vẫn đang Dưỡng bệnh, do Trương Bằng Viễn bày mưu đặt kế, quyền quản lý Ban tổ chức cán bộ trên thực tế nằm trong tay Trương Kính Phú. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Trương Kính Phú đại diện Thành ủy lần lượt nói chuyện với ba người, mỗi người nửa giờ. Lúc đi ra, vẻ mặt Tôn Cốc và Lãnh Mai không thay đổi, nhưng sắc mặt Hạ Canh lại xám như tro tàn, đầu vai hơi run rẩy.



Xế chiều, Trương Kính Phú dẫn theo người của Ban Tổ chức cán bộ và nhóm ba người Tôn Cốc cùng đến huyện Quy Ninh. Nửa đường, Tôn Cốc đã gọi điện thoại bảo Đồng Hồng Cương khẩn trương thông báo tất cả ủy viên thường vụ ở Quy Ninh, lãnh đạo chủ chốt của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện, thậm chí người phụ trách các ban ngành, toàn bộ lập tức đến lễ đường Huyện ủy chuẩn bị.



Lúc An Tại Đào nhận được thông báo này, trong lòng như hơi đông cứng lại: điều phải đến rốt cục đã đến!



Hắn đứng ở trong phòng làm việc trầm ngâm hồi lâu, lúc này mới là cửa ải quan trọng, nhấc điện thoại lên gọi cho Lưu Ngạn. Lưu Ngạn đang trên đường tới Thiên Nam. Cô chủ trì xây dựng tập đoàn báo chí Phòng Sơn, hôm nay đã đến cuối cùng thời điểm mấu chốt, tháng sau sẽ phải chính thức treo biển hành nghề rồi, còn có mấy thủ tục liên quan phải giải quyết, cũng cần đích thân cô đi làm.



Tập đoàn báo chí Phòng Sơn sắp thành lập bao gồm vốn có nhật báo và báo chiều Phòng Sơn, còn bao gồm tờ báo "tiêu dùng sáng sớm" mà gần đây Lưu Ngạnmới bỏ vốn đầu tư hợp nhất với một tờ báo Phòng Sơnkhác.



Ngoài ra, Lưu Ngạn còn hợp tác với một số phóng viên và biên tập viên ban văn nghệ báo chiều Phòng Sơn và trung tâm văn nghệ nhật báo Phòng Sơn, sau khi có được sự phê chuẩn của chủ quản ngành tuyên truyền và xuất bản, lại thành lập tờ "Đô thị nữ báo".
- Tiểu Ngạn, cô nói những điều này tôi cũng hiểu, tôi cũng không có hy vọng hão huyền muốn một bước lên trời nhưng bây giờ vấn đề là không thể trực tiếp để cho Lãnh Mai lên giữ chức, tôi cần thời gian để củng cố uy tín và ảnh hưởng của mình ở huyện, thêm thời gian nửa năm nữa, khu đang quy hoạch sẽ đi vào nề nếp, thành tích của tôi bắt đầu lộ rõ, khi đó, ngay cả Lãnh Mai làm Bí thư huyện uỷ, cũng không sao!



Quan trọng hơn là, Tôn Cốc vừa đến, Lãnh Mai chỉ vừa mới tới, lại đang giữ chức quyền Chủ tịch huyện, mà chức Bí thư huyện ủy lại là một bước Quá độ tạm thời, một khi khu kinh tế mới có thành tích, sẽkhông có ai có thể tranh đoạt với tôi. Nếu để Lãnh Mai trực tiếp lên chức, tôi chẳng phải là cốc mò cò xơi, làm cho người khác hưởng sao?



An Tại Đào có phần âm hiểm mỉm cười, trước mặt người phụ nữ của mình, đương nhiên hắn sẽ không cần mang mặt nạ.



-Hơn nữa, tình thế hỗn loạn, Lãnh Mai không khống chế được tình hình, Bí thưhuyện uỷ mới tới lại bất lực, hoặc là nói người ta căn bản là không muốn phí sức, cho nên vai trò của tôi sẽ càngquan trọng hơn. Tôi xem chừng, Thành ủy sẽ đặc biệt tìm tôi nói chuyện, thử nghĩ xem, tôi, Bí thưhuyện uỷ Quy Ninh ngăn cơn sóng dữ, ổn định tình hình, chẳng lẽ đây không là một khoản công lao sao?



-Đúng là âm hiểm!



Lưu Ngạn nghe xong cười khanh khách, tiếng cười của cô rất trong trẻo dễ nghe, sẽ không ai nghĩ tới đây chính là Lưu Ngạn, người phụ nữ nổi danh mắt cao hơn trán, tung hoành ở quan trường cùng lĩnh vực báo chí ở thành phố Phòng Sơn.



-Bất quá, sao anh có thể khẳng định Trương Bằng Viễn sẽ trao quyền Bí thư huyện uỷ cho một người cấp dưới , nhỡ ông ta để cho Lãnh Mai trực tiếp từ quyền Chủ tịch huyện chuyển lên làm Bí thư huyện uỷ, không phải anh công cốc sao!



-Ha ha, Tiểu Ngạn, ông ta không dám đâu!



An Tại Đào cười nhạt một tiếng:



- Bất kể Tôn Cốc đã làm cái gì, hắn rốt cuộc là do người được Bí thư Tiếu chiếu cố, mặc dù sự chiếu cố này có phần rất tuỳ ý. Hoặc có lẽ bây giờ Bí thư Tiếu cũng đã quên mất sự tồn tại của Tôn Cốc. Nhưng, Trương Bằng Viễn sẽ không dám mạo hiểm như vậy. Nếu như Lãnh Mai không phải là quyền Chủ tịch huyện, ông ta cũng có thể lấy lý do cục diện chính trị Quy Ninh hỗn loạn, để cho Lãnh Mai đứng ra chủ trì tình thế, nhưng Lãnh Mai đã là quyền Chủ tịch huyện, Tôn Cốc lại gặp chuyện không may, ông ta sẽ không để cho Lãnh Mai tiến thêm nửa bước, một mặt không phù hợp trình tự tổ chức, mặt khác, chẳng may khiến cho Bí thưTiếu nổi lên ngờ vực nào đó, chuyện này làm sao Trương Bằng Viễncó thể chấp nhận?