Quan Thanh
Chương 287 : Chỉ thị của Tỉnh ủy
Ngày đăng: 01:42 20/04/20
An Tại Đào trầm ngâm một chút, quay đầu lại cười nói:
-Chủ nhiệm Tôn, để người dân ở đây hoàn toàn đồng ý làm các hạng mục công trình đến từng hộ, cô bắt tay vào viết báo cáo khả thi đi. Tôi bớt thời gian đi về báo cáo với lãnh đạo Thành ủy, xem có thể tranh thủ được chính sách ủng hộ về mặt tài chính không.
Tôn Hiểu Linh "vâng" một tiếng.
-Còn nữa, Chủ nhiệm Tôn, cô triệu tập đại diện quần chúng để tọa đàm, nghe xem quần chúng có ý kiến và cái nhìn khác với khí mê-tan không. Ừ, chúng ta làm việc đến bù đầu cũng chưa hết việc. Phải đem tất cả mọi chuyện nói rõ với quần chúng, tránh đến lúc đó họ lại bắn ngược, khiến công tác của chúng ta trở nên bị động.
-Được.
Tôn Hiểu Linh nghiêm nghị gật đầu. Thật ra cô đã liên hệ với vài vị chức sắc trong thôn, cũng giao lưu và liên lạc với vài người nông dân mấy lần, kết quả là mọi người đều khá có hứng thú với việc xây dựng trạm khí metan.
Chỉ có điều đối với nông dân, nhất là nông dân vốn ở thị trấn Tư Hà, thu nhập trong nhà rất thấp, nếu lập tức đưa ra hơn một ngàn tệ để xây dựng trạm khí mê-tan thì luôn phải tính tới tính lui, cảm thấy như thế không có lợi. Nếu có thể được Trung ương hay huyện thị trợ cấp tài chính và còn có khu kinh tế mới thống nhất tổ chức thi công xây dựng. Khí mê-tan thi công đến từng hộ sẽ không có chướng ngại quá lớn.
An Tại Đào nói xong liền bước xuống sườn núi.
Tài xế Hoàng Đào của hắn đã lái chiếc Santana màu đen tới. Hoàng Đào là người của văn phòng Huyện ủy chứ không phải người của khu kinh tế mới. Xe này là mượn của Huyện ủy vì An Tại Đào đã mang chiếc xe chuyên dụng trong khu kinh tế mới của hắn đưa cho Tôn Hiểu Linh.
Hiện tại xe trong cơ quan khu kinh tế mới không nhiều lắm. Trong thành viên bộ máy cũng chỉ có mỗi Tôn Hiểu Linh là có xe riêng, các lãnh đạo khác đều là hai người đi cùng một xe. Mà xe chuyên dụng của Tôn Hiểu Linh là do An Tại Đào đưa cho. Cô là phó Bí thư Thường vụ, phó Trưởng ban, chuyện bình thường trong khu đều do cô phụ trách, chuyện phối hợp với cấp trên cấp dưới khá nhiều, cô có riêng một chiếc xe, các thành viên khác trong bộ máy cũng không có ý kiến gì.
Hoàng Đào làm việc với An Tại Đào thời gian không dài. An Tại Đào chỉ mới thôi tự lái xe hai ngày nay, ngồi trên xe chuyên dụng của Huyện ủy. Cũng không phải kiêng kị gì, có điều tự mình lái xe hơi không xứng với thân phận lãnh đạo của hắn, dễ khiến người khác nói ra nói vào.
Hoàng Đào đã sớm bước xuống mở cửa xe cho hắn. An Tại Đào bước nhanh hai bước, khóe mắt nhìn thấy Mã Hiểu Yến cũng chạy theo, chầm chậm dừng bước, quay đầu lại cười hỏi:
-Chủ nhiệm Mã, còn có việc gì?
Ánh mắt ôn hòa của Trương Thắng Lợi lướt trên mặt mọi người, lúc nhìn đến hai người An Tại Đào, đột nhiên trở nên sắc lạnh như dao:
-Sáng hôm nay, Bí thư Tỉnh ủy Tiếu, Chủ tịch tỉnh Trình triệu kiến tôi và Bí thư Trương đến tỉnh nói chuyện. Nói đến hai việc. Thứ nhất là vụ án Tôn Cốc. Trước mắt, vụ án Tôn Cốc đã bị một số phương tiện truyền thông trong nước phơi bày ra, khiến dư luận chú ý rộng rãi. Tỉnh ủy chỉ thị cho Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố nhất định phải toàn lực phối hợp với tổ điều tra của Ủy ban Kỷ luật Tỉnh, điều tra rõ vấn đề Tôn Cốc, cho dù dính líu đến ai, cho dù là cán bộ lãnh đạo cấp bậc nào cũng phải điều tra thấu đáo, không được che giấu.
-Tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật Tỉnh đã có kết quả bước đầu. Theo tình hình trước mắt và căn cứ chính xác, Tôn Cương, con trai của Tôn Cốc cưỡng bức một nữ sinh làm cô này có thai là một vụ án đã rõ ràng. Đồng thời, trong quá trình xử lý, Tôn Cốc có bao che và lợi dụng chức quyền cản trở tư pháp.
Trương Thắng Lợi nói tới đây, đưa mắt trao đổi với Trương Bằng Viễn, lại trầm giọng nói:
-Tôn Cốc không chỉ vì chuyện cá nhân làm trái pháp luật. Theo một lượng lớn đơn tố cáo nặc danh và quần chúng khiếu nại gần đây, vấn đề rất nghiêm trọng. Vì thế, ông ta không còn thích hợp tiếp tục đảm nhiệm chức Bí thư Huyện ủy Quy Ninh. Tôi và Bí thư Trương đều đồng ý miễn hết chức vụ của Tôn Cốc, khai trừ Đảng, miễn chức đại biểu Hội đồng nhân dân thành phố. Các đồng chí thấy có gì không đồng ý có thể đề xuất để cùng bàn bạc.
Vấn đề Tôn Cốc rất lớn, khai trừ Đảng chắc chắn là việc không thể tránh được. Các Ủy viên Thường vụ khác còn có thể đề xuất được gì, có thể không đồng ý được gì. Hơn nữa, đây lại là vấn đề đã được nhân vật số một và nhân vật số hai của thành phố ra quyết định, các Ủy viên Thường vụ khác cơ bản cũng đồng ý, việc biểu quyết trong cuộc họp chỉ là hình thức.
Trong lòng An Tại Đào cũng kêu lộp cộp. Hắn không ngờ tổ điều tra của Ủy ban Kỷ luật Tỉnh lại có kết quả ban đầu nhanh như vậy. Còn Thành ủy không ngờ nhanh như vậy đã xử lý Tôn Cốc. Bãi chức Tôn Cốc là chuyện sớm muộn, nhưng làm nhanh như vậy, đối với An Tại Đào và Lãnh Mai cũng không phải là chuyện tốt. Bãi chức Tôn Cốc, Thành ủy có bổ nhiệm một Bí thư Huyện ủy mới một lần nữa không? Trong lòng An Tại Đào thấy nặng nề. Hắn lặng lẽ nhìn Lãnh Mai đang ngồi bên cạnh. Thấy mắt Lãnh Mai đầy vẻ kinh ngạc, chẳng lẽ trước đó cô không hề nhận được tin tức?
Thấy các Ủy viên Thường vụ khác đều giơ tay lên, Trương Thắng Lợi gật đầu:
-Như vậy, kế tiếp, Thành ủy đã ra văn bản khai trừ Đảng của Tôn Cốc.
Nói xong, Trương Thắng Lợi nhìn thẳng vào An Tại Đào và Lãnh Mai:
-Hai đồng chí ở huyện, công tác ở huyện giao cho các vị. Công tác trước mắt và sau này của các vị rất nặng nề, nhất định phải cố gắng hết sức, không được phép có sai sót gì. Thành ủy đặt kỳ vọng rất lớn nơi hai vị, hy vọng hai vị không phụ lòng tin của tổ chức.
Trương Thắng Lợi vừa nói ra những lời này, An Tại Đào đã thở phào nhẹ nhõm.